Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1308: Kết thúc sự kiện hung thú (2)

Trần Thư thở dài, trong mắt có chút vẻ bất đắc dĩ.
- Nói ngươi mập ngươi còn thở?
Trong mắt Tần Thiên có ý cười không hiểu, mở miệng nói ra:
- Có phải gian lận hay không? Cứ vậy mà làm thủ đoạn đặc thù?
Căn cứ vào phân tích của lão, sức chiến đấu của Trần Thư chính xác là nghịch thiên, nhưng không có khả năng một tháng liền làm thịt hai vị lãnh chúa hoàng kinh, giống như cắt rau gọt dưa.
- Cái gì gọi là làm bừa? Đều là một bộ phận thực lực của ta có được hay không?
Hai tay Trần Thư mở ra, cũng không nói đến chuyện Dược Tề Ngụy Trang.
- Tán gẫu…
Tần Thiên lắc đầu, cười nói:
- Có điều năm người các ngươi đúng thật là cống hiến không nhỏ.
Mặc dù không có đám người Trần Thư, nguy cơ hung thú vẫn sẽ kết thúc.
Nhưng thời gian sẽ kéo dài đến có chút lâu, sẽ khiến tổng thể kinh tế đều chịu ảnh hưởng.
- Hoàn hảo, hoàn hảo…
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Đúng rồi, hiệu trưởng, hiện tại Long Uyên đã an toàn sao?
Đại Tuyết Vương đã về tới Lam Tinh, hoặc là nguy cơ giải trừ, hoặc là Long Uyên băng…
- Tất nhiên.
Tần Thiên gật đầu, nói:
- Khả năng là bởi vì hung thú bên trên Lam Tinh liên tục bại lui, Thú Hoàng trong Long Uyên cũng rút lui, lúc này lão gia tử mới có thể rảnh tay.
- E rằng thời gian không quá ba ngày, một khu nguy hiểm cũng không có.
Tổng đốc Nam Thươn duỗi cái lưng mệt mỏi, trong mắt có chút vui sướng.
Hắn ta đối với thực lực của Đại Tuyết Vương vạn phần yên tâm, sinh vật Long Uyên trên Lam Tinh cũng không phải cùng một cấp bậc.
Tần Thiên mở miệng nói ra:
- Lão Phương, nếu không ngươi về tỉnh Nam Thương trước?
- Ta không vội.
Vẻ mặt tổng đốc Nam Thương bình tĩnh, nói:
- Đoán chừng tỉnh Nam Thương ta an toàn nhất.
- Hả?
Tần Thiên khẽ giật mình, trong mắt có không hiểu.
- Thế nhưng may mà có Trần Thư, hung thú dị không gian thành phố Nam Thương đều không dám tới gần.
Tiếp đó tổng đốc Nam Thương liền giải thích cho Tần Thiên một chút chuyện của Hỏa Long Vương.
Một bộ thi thể Bạch Ngân Quân Vương tươi mới, đích thật là có thể có tác dụng chấn nhiếp hung thú.
- Lại giết một Bạch Ngân Quân Vương?
Khóe miệng Tần Thiên giật một cái, trừng trừng nhìn Trần Thư, càng ngày càng thấy con hàng này có chút nghịch thiên.
Trần Thư hắng giọng một cái, nói:
- Bình thường, bình thường! Lần sau ta liền mổ Hoàng Kim Quân Vương!
Ngay tại lúc đoàn người nói chuyện với nhau, ba hung thú Long Uyên đã bị phân giải, thậm chí ngay cả huyết nhục cũng bị Khế Ước Linh chia ra ăn không còn sót lại gì.
- Chuẩn bị dẹp đường hồi phủ!
Một đoàn người cưỡi Khế Ước Linh, đi thẳng vào trong thành phố Long Tinh.
Đám người Trần Thư không ngưng lại, hung thú cũng không còn, ý nghĩa để bọn hắn lưu lại cũng không lớn.
Tần Thiên phải ở lại xử lý kết thúc công việc, chủ yếu là tiến hành dọn dẹp chiến trường và trùng kiến thành thị.
- Trần Thư, ngươi nói chúng ta sẽ đạt được ban thưởng gì?
Trong mắt Tạ Tố Nam tràn ngập chờ mong, Tần Thiên đối với bọn hắn tán thưởng có thừa, hiển nhiên là có công lao to lớn, ban thưởng sợ rằng sẽ nằm ngoài dự tính của bọn họ.
Trần Thư nhún vai, mở miệng nói:
- Dù sao cũng là đồ vật Ngự Thú Sư cần dùng đến, tốt nhất là an bài cho ta công việc gì đó…
- Chúng ta không cần phải làm phía chính phủ khó xử…
- ...
Một đoàn người cười cười rời khỏi tỉnh Long Giang, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Lần hành động này cống hiến của Trần Thư là lớn nhất, phía chính phủ ban thưởng cho hắn khẳng định là phong phú nhất.
Nhưng người khác coi như là đi theo ăn canh cũng có thể uống no.
...
Lúc chạng vạng tối, khu trung tâm thương nghiệp kinh đô Hoa Hạ.
Chỉ thấy một màn hình chiếu rất lớn trên quảng trường đang phát tin tức mới nhất về hung thú.
Tuy kinh đô không chịu quấy nhiễu của hung thú, nhưng đám người trong thành thị vẫn quan tâm an nguy các nơi còn lại.
Lúc nghe tới sự kiện hung thú sắp kết thúc, mỗi người đều hân hoan vui sướng, thậm chí lên tiếng gào thét.
Vì có thể khiến nhóm người yên tâm, phía chính phủ cố ý phát một đoạn ngắn lúc Đại Tuyết Vương miểu sát sinh vật Long Uyên.
Trong lúc nhất thời, mọi người đối với lực lượng phía chính phủ đều tràn ngập lòng tin, đồng thời càng hướng về cái nghề nghiệp Ngự Thú Sư này.
Kế tiếp phía chính phủ lại thông báo không ít Ngự Thú Sư biểu hiện xuất sắc nhất, mà đám người Trần Thư trên bảng nổi danh hơn.
Một nhóm Ngự Thú Sư Bạch Ngân đi săn Hoàng Kim lãnh chúa cao tới hai chữ số, quá có sắc thái mộng ảo, đánh vỡ dự đoán vô số người.
Ngay tại lúc đám người thương nghị, một viên cầu lớn xuất hiện trên không, phiêu đãng mà qua.
Đám người phía dưới nhộn nhịp khẽ giật mình, một giây sau liền nhận ra là Khế Ước Linh của tội phạm, nháy mắt bộc phát ra âm thanh hoan hô.
Trong lúc nhất thời, tên của đám người Trần Thư vang vọng toàn bộ trung tâm thương nghiệp.
- Chúng ta giống như thành đại minh tinh!
Tạ Tố Nam nhịn không được nhếch mép cười, lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn, hắn ta cho tới bây giờ không có nhận qua loại đãi ngộ này.
- Loại cảm giác này thích chứ?
A Lương nhướng mày, trong mắt cũng có ý cười.
- Đúng rồi lão Tạ, ngươi trở về bộ điều tra hả? Chúng ta muốn trở về học phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận