Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1396: Con hàng này hình như thực sự biết đấy…

Không bao lâu, tinh quang trên thân thể mọi người lại lần nữa tiêu tán không thấy.
- Hả?
Trần Thư đánh giá bốn phía, dĩ nhiên hắn đứng chính giữa bên trên một áng mây.
Mà mười chín người còn lại cũng giống như vậy, mỗi người đứng trên một đám mây.
Mọi người vây thành một vòng, yên lặng chờ đợi cửa ải mới mở ra.
- Sao lại có nhiều người chuyển động như vậy?
Trần Thư nhíu nhíu lông mày, không nghĩ tới cửa thứ hai lại là hai mươi người cùng đi.
- ...
Andre quay đầu trông lại, sao lại nghe thấy có chút kỳ quái…
Ngay lúc này, tin tức của di tích truyền tới trong đầu mỗi người.
【 Cơ chế bảo vệ của di tích đã mở ra.]
【 Cửa ải đua tốc độ “Báu vật toàn tri giả” đã mở ra.]
- Hả? Lại là cửa ải cổ quái kỳ lạ nữa sao?
Trần Thư nhíu mày, không nghĩ tới lại không phải là cửa ải chiến đấu.
Ngay tại lúc này, các quy tắc liên quan đến di tích truyền đến trong đầu của bọn hắn, đơn giản giới thiệu một vài tin tức cơ bản của cửa ải.
Trong lúc nhất thời, mọi người thần sắc khác nhau, có hưng phấn, có uể oải, thậm chí là muốn buông tha.
- Lại là đoán bảo vật?
Trần Thư thần sắc cổ quái, đơn giản hiểu rõ đến tin tức tình huống.
Đây không phải tinh khiết cho không cửa ải ư?
Vù vù ——
Ngay tại lúc này trước mặt mỗi người xuất hiện một đạo Bạch Vân hình chữ nhật, như sân khấu màu trắng.
Mà bọn hắn còn có một loại liên hệ khác, giống như là đang thao túng khế ước linh.
Dựa theo quy tắc, giống như bảng trả lời của bọn hắn, tâm niệm khẽ động là có thể viết thông tin của bảo vật lên đó.
【 Cửa ải sắp mở ra! Đệ nhất danh tướng thu được phần thưởng tinh thần lực.]
Trong chốc lát, mọi người trên không xuất hiện một hư ảnh gốc dược thảo đỏ thẫm, trên đó hiện đầy băng điểm màu xanh lam, sinh động như thật, giống như vật thật.
- Hả? Cái này là gì đây?
Trần Thư nao nao, trong mắt có vẻ suy tư.
Không chỉ hắn, toàn bộ những người còn lại đều ngây ngẩn cả người, trên mặt tràn đầy mơ hồ.
- A cái này…
Trên mặt vốn dĩ còn có nụ cười đều ngưng đọng lại, bọn hắn không để ý đến một vấn đề quan trọng nhất:
Di tích ít nhất là ngàn năm trước để lại, bảo vật vật liệu thời đại kia cùng hiện tại hoàn toàn khác biệt, thậm chí không ít thứ đều đã tuyệt tích.
Một nhóm người hiện đại tới suy đoán bảo vật cổ đại, thật sự là có chút ép buộc.
- Di tích này có vấn đề !
Mọi người ào ào thấp giọng oán trách, đừng nói đến viết tin tức cặn kẽ của tài liệu trước mắt, bọn hắn ngay cả thấy cũng chưa từng thấy qua.
Trên trận, chỉ có ba người đang thử nghiệm viết lên bảng.
- Hả
Martin nhướng mày, chỉ thấy Trần Thư vậy mà đang hết sức chăm chú, khóe miệng có một nụ cười thản nhiên.
Con hàng này biết sao?
Trong mắt hắn ta nháy mắt đã có chút hoài nghi.
Một tên tội phạm ngay cả cờ ngự thú cũng không biết thì có thể nắm giữ tri thức gì chứ?
- Giả vờ giả vịt…
Martin nhếch miệng, cười nhạo nói:
- Không phải ngươi đang nghĩ đến chuyện ném đạn hạt nhân đấy chứ? Hiện tại không thể dùng đâu.
- Hả?
Trần Thư ngẩng đầu lên, ngay sau đó lấy ra một thủ thế quốc tế, không tiếp tục để ý tới đối phương, hết sức chuyên chú viết tin tức dược liệu.
- Quả thực là có chút hiếm thấy.
Trong mắt Trần Thư có vẻ suy tư, không ngừng hồi tưởng đến tin tức trong đầu.
Mặc dù đề mục có chút khó, nhưng đối với hắn mà nói cũng chỉ là có chút khó, vẫn có thể làm được.
Rất nhanh, bảng đáp án trước mặt hắn viết lít nha lít nhít tràn đầy tin tức, trực tiếp đưa ra.
【 Đáp án đang kiểm nghiệm… Chính xác…]
Trong chốc lát, áng mây bên cạnh Trần Thư đột nhiên lên cao một mét, thoáng chốc đã có khoảng cách với những người còn lại.
- Mẹ nó! Thực sự đúng rồi sao?
Mười chín người mở to hai mắt nhìn, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Không ai ngờ tới, tên tội phạm này vậy mà thật sự có văn hóa?
Nói đùa cái gì vậy? !
Không bao lâu, hai người khác đang cố gắng suy tư cũng đồng thời đưa ra đáp án của mình.
Nhưng áng mây phía dưới bọn hắn không có bất kỳ biến hóa gì, rõ ràng đáp án sai rồi.
- Tiểu tử lại gian lận rồi!
Martin lập tức lớn tiếng mở miệng, hy vọng có thể để di tích phát giác được.
Từ đáy lòng hắn ta không tin, cho dù là giáo sư đại học tới, cũng chưa hẳn có thể trả lời được càng khỏi bàn đến một tên tội phạm.
- Ngu ngốc! Ngươi thật sự cho rằng tội phạm ca của ngươi không có văn hóa ư!
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Ta mẹ nó là sinh viên tài hoa của Hoa Hạ học phủ đấy!
Ngay lúc này, bài làm của Trần Thư trên bảng khuếch đại, hiện cho tất cả mọi người nhìn.
- Băng Viêm Thảo! Bảo vật mấy trăm năm trước, bây giờ gần như đã tuyệt tích rồi!
- Hiệu quả một: Làm phụ liệu phối trí dược tề, hiệu quả tăng thuộc tính băng hỏa của dược liệu!
- Hiệu quả hai: Làm vật liệu chính của thực đơn hoàng kim, dùng lâu dài vĩnh viễn gia tăng thuộc tính băng hỏa!
- Hiệu quả ba: Để khế ước linh nuốt sống, nhưng xác xuất thăng cấp kỹ năng thuộc tính băng hỏa cực nhỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận