Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 210: Ngươi nhìn cái gì? Nhìn ngươi đấy làm sao nào? (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Gã đại hán cũng nhận ra điều gì đó, đột nhiên ngẩng phắt đầu lên.
Liếc mắt qua nhìn thấy một chiếc mũ lớn trên đỉnh đầu mình, hơn nữa lại còn phát ra ánh sáng xanh lục nữa chứ…
- Tiểu tử, là các ngươi tự mình tìm đến cái chết!
Lửa giận trong lòng gã đại hán bùng cháy dữ dội, thậm chí gã ta còn muốn giết chết ba người bọn họ.
Thừa dịp đối phương đang bị phân tâm, Trần Thư khẽ cười, lúc này lại có thể triệu hồi Smile ra được rồi.
Chỉ thấy Smile to lớn từ trên trời rơi xuống, trực tiếp đè lên năm người phía sau.
Năm người bọn họ vẫn không có phản ứng gì, họ chỉ thích thú mà nhìn ngọn đèn xanh trên đầu lão đại của bọn họ.
Cho đến khi Khế Ước Linh bên cạnh bọn họ đưa ra cảnh báo, bọn họ mới phản ứng lại được.
- Không ổn rồi!
Ai đó hét lên một tiếng cực lớn, nhìn Smile trên đầu mình, trong nháy mắt đã rơi vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Bùm!
Năm Khế Ước Linh lần lượt hành động, cố gắng chống chọi với con vật khổng lồ này, nhưng chúng lại bị nghiền nát ngay lập tức.
Các Khế ước Linh dưới Hắc Thiết Cấp căn bản không phải là đối thủ của Smile.
Mặc dù các Khế Ước Linh tạm thời không thể chiến đấu được, nhưng vẫn có những người không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của Smile.
Trong phút chốc, hai người trong số họ đã bị nghiền nát phần đùi. Mặc dù hắn ta không chết ngay tại chỗ, tuy nhiên nếu không được cấp cứu kịp thời thì cũng chết do mất máu quá nhiều.
- Tiểu tử, là ngươi tự mình tìm đến cái chết!
Đại hán nghe thấy động tĩnh từ phía sau, hắn ta quay đầu nhìn lại, trong phút chốc khóe mắt như muốn nứt ra.
- Đi trước một bước đây!
Trần Thư nhếch mép cười một cái, đồng thời cũng thu hồi Smile lại Ngự Thú Không Gian.
Biến Dị Lôi Điểu cất cánh với tốc độ cực nhanh, thậm chí còn nhổ nước bọt vào gã đại hán .
- Nhờ các ngươi chiếu cố Tiểu Lưu và Tiểu Lý nhé!
Trong lòng gã đại hán vô cùng tức giận mà triệu tập Khế Ước Linh của hắn ra.
Chỉ thấy một đại điểu màu đen xuất hiện, hướng về phía Lôi Điểu mà truy đuổi gay gắt.
Lúc này Trấn Linh Quân trên bầu trời dửng dưng nhìn mọi thứ đang diễn ra ở phía dưới, nở một nụ cười nhạt:
- Tiểu tử này thật là độc ác!
Lúc này, Biến Dị Lôi Điểu vẫn giữ vẻ bình tĩnh, thậm chí còn lắc mông giễu cợt gã đại hán.
- Chết tiệt! Hôm nay ta phải dạy cho ngươi một bài học nhớ đời!
Gã đại hán nghiến răng nghiến lợi ken két, tuy rằng không có thương vong nhưng hai người đều bị thương nặng, sẽ tốn rất nhiều tiền thuốc men.
Điều này khiến Ngự Thú Đoàn vốn đã không giàu có gì nay lại còn tệ hơn…
Chỉ thấy con đại điểu màu đen dưới chân gã đại hán kêu thét lên, thân hình của nó ngập tràn ánh sáng đen sâu thẳm, như hòa vào màn đêm, tốc độ đột nhiên tăng vọt.
Tạ Tố Nam nhíu mày, nói:
- Nó sắp đuổi theo tới nơi rồi!
Trần Thư mở miệng nói:
- Nói nhảm, ai mà chả nhìn thấy!
Phía sau ba người bọn họ là ánh sáng màu lục chói lọi chiếu sáng hoàn toàn Hàn Băng Hạp Cốc tối tăm, không ai có thể làm ngơ.
Đó là ánh sáng của sự sống, là ánh sáng của tình yêu!
- Không sao đâu!
Từ Tinh Tinh cực kỳ bình tĩnh, chỉ thấy một đôi cánh mới mọc ra từ cơ thể của Biến Dị Lôi Điểu.
Dù được tạo ra từ quang ảnh xanh lục, nhưng nó vẫn khiến tốc độ của Biến Dị Lôi Điểu tăng vọt.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nắm chặt chiếc lông vũ của Biến Dị Lôi Điểu mà nói:
- Trốn thoát không phải là tất cả kỹ năng của ngươi có đúng không?
Từ Tinh Tinh coi đó là lẽ dương nhiên:
- Tất nhiên, bảo vệ mạng sống là điều quan trọng nhất, gia đình ta cũng rất ủng hộ ta!
- …
Chỉ thấy Biến Dị Lôi Điểu vẫn không hề run sợ, hết lần này đến lần khác dừng lại, lắc mông và luôn giữ một khoảng cách nhất định với gã đại hán kia.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ta khuyên ngươi tự giải quyết cho tốt, đừng đuổi theo nó nữa!
Ban đêm ở Dị Không Gian càng nguy hiểm hơn, không ít hung thú đều thuộc loại hoạt động về đêm.
- Tiểu tử, ngày hôm nay ngươi sẽ phải trả giá cho những gì ngươi đã làm!
Trời gió lạnh thấu xương, nhưng cơn giận của hắn không hề tiêu tán chút nào.
Lục quang trên đầu gã đại hán chói lọi trong đêm đen tĩnh mịch.
Ngay khi hai bên đang truy đuổi, đã có hung thú hung ác đang lặng lẽ tiến đến.
- Chết tiệt! Chạy đi! Có rất nhiều hung thú đang đến gần!
Tạ Tố Nam đột nhiên run rẩy nói, trong mắt có chút hoảng sợ.
Từ Tinh Tinh gật đầu, điều khiển Biến Dị Lôi Điểu dùng hết sức tăng tốc và tiến về phía trước.
Lúc này, hai mắt Trần Thư híp lại.
Chỉ thấy ở đằng xa xa kia hiện ra những chùm ánh sáng xanh lam, dày đặc, số lượng nhiều vô kể, giống như những con ma trơi lơ lửng trong đêm.
- Ôi đệt! Gặp phải bầy Băng Bức rồi!
Chỉ thấy những con dơi đen đang bay lượn trong không trung, ánh sáng xanh trong mắt chúng thật sâu, đầy rẫy sự hung bạo và độc ác.
Kẻ săn mồi hàng đầu của ban đêm đã ra ngoài rồi!
Đàn Băng Bức là một trong những thú triều ở Hàn Băng Hạp Cốc này, mức độ nguy hiểm của chúng phải nói là cực kỳ cao, thậm chí còn không có Ngự Thú Đoàn nào dám trực tiếp chiến đấu với chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận