Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1246: Ngươi có thể đừng có bổ đao hay không hả?

- Đến tột cùng là làm thế nào mà ngươi nhìn ra được vậy hả!
Giáo Hội đã mô phỏng kế hoạch vô số lần rồi, bọn hắn tự nhận là làm không có bất kỳ sơ hở nào cả. Cho dù không thể thành công nhưng ít ra thì cũng có thể để bọn hắn thuận lợi rời khỏi Khởi Nguyên Đảo.
Bây giờ thì tốt rồi, chẳng những không cướp được bảo vật mà ngay cả bản thân mình cũng bị tóm lấy luôn.
Những người còn lại cũng đưa mắt nhìn về phía Trần Thư, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.
Không cần nói tới đám người Lâm Hàn, ngay cả một nhóm Ngự Thú Sư Vương Cấp cũng không hiểu làm sao hắn lại biết được.
Theo lý mà nói, người của Giáo Hội sẽ không để bại lộ ra bất kỳ một chút sơ hở nào. Mặc dù tuyển thủ của Lan Quốc có thể giết vào trận chung kết có chút khả nghi, nhưng không thể bởi vì vậy mà phái Khế Ước Linh loại tinh thần tới cưỡng chế vặn hỏi bọn hắn được. Nếu như thật sự làm như vậy, mỗi một tiểu quốc đều sẽ sinh lòng bất mãn, thậm chí là liên hợp lại với nhau để chống lại đại quốc. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến thế cục toàn cầu.
- Bởi vì…
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Vừa rồi ngươi muốn làm bằng hữu với ta đó!
- ?
Mặt mũi Lâm Hàn tràn đầy nghi vấn. Những lời này có gì không đúng đâu chứ?
- Muốn làm bằng hữu với tội phạm Nam Giang sao có thể là người tốt được chứ?
Trần Thư nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ:
- Chính vì vậy nên ta mới nảy sinh hoài nghi với ngươi!
- ?
Đầu óc Lâm Hàn đầy mơ màng lại. Mẹ nó chứ, có phải ngươi bị bệnh hay không hả? Chỉ bởi vì điều này thôi sao?
Những người còn lại cũng mang vẻ mặt đầy cổ quái. Chỉ vì những lời này thôi mà ngươi đã trực tiếp ném túi phân vung đao mổ heo rồi sao?
Nhưng vẻ mặt Trần Thư lại rất bình tĩnh. Dù sao thì cũng đều là nói lung tung cả thôi, hắn lại không thể nói là bởi vì hệ thống được mà…
Lúc trước Lâm Hàn khi nói chuyện cùng hắn, trước mắt của Trần Thư bỗng nhiên xuất hiện hệ thống tuyển chọn.
[Lựa chọn số một: Cố gắng giao hảo cùng với Lâm Hàn, tạo quan hệ tốt cùng với Cứu Thế Giáo Hội! Hoàn thành ban thưởng: Trung lượng Ngự Thú Lực]
[Lựa chọn số hai: Yên lặng không nói lời nào, yên lặng theo dõi sự tình! Hoàn thành ban thưởng: trí thông minh của Nguyên Tố Thú tăng 5%]
[Lựa chọn số ba: Chất vấn ngay tại chỗ, vạch trần thân phận của Lâm Hàn! Hoàn thành ban thưởng: Một thiết bị truy tìm Quân Vương! Chú thích: trên người hắn ta có hình xăm của Giáo Hội, cần dùng huyết dịch Vương Cấp đổ vào thì mới hiện hình]
Trên thực tế, nếu như không phải hệ thống thì hắn còn thật sự sẽ không hề hoài nghi đám người Lâm Hàn nữa kìa.
Ngày đó, hắn mang thi thể của đại Khế Ước Linh của Giáo Chủ trở về, nhưng người của Lan Quốc rõ ràng nhìn thấy nhưng lại không hề biểu lộ ra một chút khác thường nào cả, vì vậy mới khiến cho Trần Thư nghĩ rằng trong trận thi đấu không có người của Giáo Hội.
Hiện tại xem ra là bởi vì tố chất tâm lý của đám người Lâm Hàn không tệ.
Lúc mọi người ở đây đều trầm mặc không nói gì thì Kiều Na ở trong đám người yên lặng thụt lùi một bước, đồng thời thu hồi ý nghĩ muốn trờ thành bằng hữu với Trần Thư lại…
- Tên điên… Ngươi là tên điên…
Lâm Hàn co rút khóe miệng, hắn ta nói:
- Mẹ nó chứ, ngươi còn không có chứng cứ mà cứ trực tiếp đẩy ta vào chỗ chết như vậy sao?
- Đối với ta mà nói, hoài nghi chính là chứng cứ!
Trần Thư nhún vai, nói:
- Nhưng nếu quả thật là sai lầm thì ngươi cứ yên tâm, ta sẽ xin lỗi ngươi!
- Đệt mẹ nó!
Tâm tình của Lâm Hàn vô cùng kích động, chỉ cảm thấy bản thân đúng là gặp xui xẻo, thế mà lại bị hãm hại ở đây.
- Sao lại vô duyên vô cớ mắng người vậy chứ? Không có tố chất!
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Được rồi, xử tử ngay tại chỗ đi!
Đối với người của Cứu Thế Giáo Hội, bọn họ đã không thiết phải giam giữ nữa rồi.
Ánh mắt của Lâm Hàn trở nên rét lạnh, hắn ta nói:
- Giết ta, Giáo Hội sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Hắn ta cũng được xem như là một trong những thiên tài tuyệt thế của Giáo Hội, tương lai ít nhiều gì cũng sẽ là một cái Đại Chủ Giáo, thậm chí còn rất có khả năng trở thành Giáo Hoàng. Thân phận như thế này thậm chí còn cao hơn cả Hoàng Kim Ngự Thú Sư ở bên cạnh nữa.
- Lại bắt đầu huyễn tưởng à?
Trần Thư nhướng mày, tự tin nói:
- Các ngươi tới bao nhiêu Đại Chủ Giáo, tội phạm ca của ngươi sẽ giết bấy nhiêu người!
Giọng nói của hắn vừa dứt, vòng bảo hộ trên toàn bộ Khởi Nguyên Đảo xuất hiện sự chấn động kịch liệt!
- Hiệu trưởng, bảo vệ ta!
Thân thể Trần Thư run lên. Không cần trùng hợp như vậy chứ?
Hắn nhảy vọt lên một cái theo chiến thuật, trong nháy mắt đã chạy tới sau lưng Tần Thiên.
- …
Tần Thiên giật giật khóe miệng. Vừa rồi không phải tiểu tử ngươi nói đến bao nhiêu giết bấy nhiêu sao…
Vù vù vù vù…
Chỉ trong chốc lát, ở phương bắc hòn đảo xuất hiện âm hưởng quái dị.
- Không ổn rồi, có người xâm lấn!
Hai con ngươi trở nên lạnh lẽo Tần Thiên, trong nháy mắt đã khiến cho năm Khế Ước Linh chuẩn bị sẵn sàng.
Các Vương Cấp còn lại cũng giống như vậy, trong mắt ẩn chứa tia tức giận. Không ngờ thế mà thực sự có người dám đến gây chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận