Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1617: Tượng trưng cho sự biến thái của cường giả!

Bởi vì đã có bài học trước đó cho nên bọn chúng sẽ không chủ động tấn công Slime, vì làm như thế chẳng khác nào đi vào chỗ chết.
Hắc Thụ Vương dẫn theo đàn hung thú rút lui từ từ, phía xa lại có càng nhiều hung thú áp sát đến, chuẩn bị dùng tính mạng để mở ra một con đường máu cho quân vương.
- Vô dụng thôi, Tiểu Hắc.
Trần Thư cười khẽ, tiếp tục ra mệnh lệnh.
Chỉ thấy Thỏ Không Gian xuất ra Lục Đạo Ấn Ký, trực tiếp Thuấn Di Trần Thư và Khế Ước Linh đến trên đầu của Hắc Thụ Vương.
Rầm!
Ba con Husky đồng loạt thả ra 【 Lôi Đình Oanh Kích 】 , đánh thẳng về phía những con hung thú bình thường đang chắn trên đỉnh đầu của Hắc Thụ Vương.
Lôi đình màu xanh lam không ngừng loé lên, giống như là xiềng xích trói chặt hàng chục con hung thú.
Chỉ trong chớp mắt, những con hung thú bình thường kia bị mất đi khí tức sinh mệnh, ngã xuống, mà Hắc Thụ Vương bị lộ ra.
Thỏ Không Gian nhếch môi, hai con ngươi khẽ động, kỹ năng 【 Không Gian Lao Tù 】 được giải phóng, cưỡng ép bắt giam Hắc Thụ Vương.
Ầm ầm ầm!
Hắc Thụ Vương một phen khiếp vía, bốn phía xung quanh xuất hiện bình chướng vô hình bao vây nó tại chỗ.
Độ bền chắc của 【 Không Gian Lao Tù 】 rất tốt, thậm chí ngay cả là Hoàng Kim Quân Vương cũng có thể tạm thời bị bao vây.
Nhưng trong đó cũng có một cái dở, đó là bất kỳ sự tấn công nào cũng sẽ bị chặn lại, cho nên nó thật ra cũng là một kỹ năng bảo vệ.
Có điều, cái dở này ở trong mắt Thỏ Không Gian cũng chẳng đáng bận tâm.
Thỏ Không Gian giơ tay trái ra, một không gian thông đạo vô cùng rộng lớn chợt xuất hiện trước mắt nó, mà thông đạo này trực tiếp lao thẳng về phía Hắc Thụ Vương.
Cùng lúc nó mở truyền tống một chiều khiến Hắc Thụ Vương không tài nào đoán ra được.
- Gừ gừ!
Ba con Husky thi nhau gầm lên, tung hàng loạt kỹ năng nguyên tố vào thông đạo trước mặt.
Hắc Thụ Vương muốn né tránh nhưng 【 Không Gian Lao Tù 】 có không gian quá chật hẹp, nó chỉ có thể đứng im chịu trận.
Trong thoáng chốc, ánh mắt của nó lia đến một con hung thú đứng kế bên, ra lệnh.
Đám hung thú bình thường còn lại kiên nhẫn tới gần, muốn dùng tính mạng để ngăn cản kỹ năng của Husky.
Thế nhưng thân hình khổng lồ dài năm trăm mét của Tiểu Hoàng lại cản trở bọn chúng.
Nếu chỉ dựa vào thể lực thì chắc chắn bọn chúng không đấu được Slime, mà có đánh cũng không đánh lại được cho nên chỉ có thể gầm thét trong vô vọng.
- Gào gào gào!
Hắc Thụ Vương bị bắt giam giãy dụa kịch liệt, cơ thể của nó chảy ra rất nhiều hắc huyết.
Sinh mệnh lực của Quân Vương vô cùng khủng khiếp nhưng khi đối diện với lực công kích của Husky thì không mấy tác dụng.
Mới trải qua năm phút đồng hồ mà Hắc Thụ Vương đã dần trở nên kiệt quệ.
Thật sự là nó không chịu nổi nữa…
- Gầm!
Hắc Thụ Vương nhìn trừng trừng Trần Thư trong miệng Tiểu Hoàng, trong mắt loé lên vẻ oán độc và không cam lòng.
Nó nghĩ mãi không ra, chỉ mới qua một khoảng thời gian, thực lực của nó vẫn dậm chân tại chỗ mà của đối phương lại mạnh lên nhiều như vậy.
Mẹ nó, rốt cuộc là khác nhau ở đâu chứ?
- Tạm biệt nhé…
Trần Thư mỉm cười, vẫy tay với Hắc Thụ Vương.
Tiếp đó, ba con Husky tung ra 【 Thiên Hoả Vẫn Thạch 】 mạnh mẽ đánh về phía Hắc Thụ Vương đang hấp hối.
Ầm ầm ầm.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, mang theo cả một hơi khí tức sinh mệnh lực cuối cùng của Hắc Thụ Vương đi theo.
Những con hung thú còn lại bị giật mình choáng váng, sự bi thương hiện lên trong mắt chúng, nhưng ngay sau đó là nỗi sợ hãi bao trùm.
Bọn chúng không có thời gian để mà khóc lóc ỉ ôi, đã lập tức co giò bỏ chạy, chỉ hận phụ mẫu không sinh thêm mười tám cái chân cho bọn chúng.
Nhân loại trước mắt kia cơ bản không phải là loại mà bọn chúng có thể dây vào.
Trần Thư cũng không thèm để ý đến đám hung thú bình thường đó, đều chỉ là một lũ chết nhát, không đáng tiền.
Hơn nữa mất đi Quân Vương rồi, 【 Hoạt Mộc Đầm Lầy 】 chỉ là đồ bỏ đi, không có chút lực uy hiếp nào với nhân loại.
Hắn nhìn thi thể của Hắc Thụ Vương dưới đất, đưa mắt nhìn Thỏ Không Gian.
Tiếp đó chỉ thấy trong tay Thỏ Không Gian mang theo một cây đao mổ heo, Thuấn Di đến cạnh thi thể của Hắc Thụ Vương, chuẩn xác móc ra một lá cây màu đen.
Trên lá cây có khí tức của Quân Vương, đó chính là trái tim của nó!
- Có vẻ là chết thật rồi.
Trần Thư cho Thỏ Không Gian một ánh mắt, trực tiếp thu hồi thi thể của Hắc Thụ Vương.
- Không nghĩ tới lại có thể giết chết một cách đơn giản như vậy…
Trần Thư tự lẩm bẩm, trong mắt toát lên ý cười nhẹ.
Cho dù thời gian chiến đấu khá dài, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn tương đối nhàn nhã, chưa từng thấy xuất hiện nguy cơ nào.
Đến lúc này, kế hoạch tấn công hung thú được mở ra, Quân Vương đầu tiên chết ở nơi này!
- Bạch Ngân Quân Vương Đỉnh Cấp cũng chỉ có thế này, tiếp theo có thể tốc chiến tốc thắng…
Ngay từ khi bắt đầu cuộc chiến, hắn luôn có chút dè chừng, dù sao cũng là Quân Vương trong truyền thuyết, hắn lo lắng chính mình sẽ bị lật kèo.
Nhưng đến lúc này, hắn đã có phán đoán nhất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận