Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 236: Đầu năm nay, đi đầu thai cũng phải chen ngang hàng sao (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Nếu các ngươi đã khăng khăng muốn thách đấu, vậy thì xin mời!
Dứt lời, hiệu trưởng đi tới bên cạnh chủ nhiệm khối, nhỏ giọng nói:
- Để cho các học sinh dạy cho hắn một bài học là được.
Chủ nhiệm khối cười gằn, gật đầu, hắn ta cũng không nhiều lời nữa.
- Vương lão sư, ngươi là lão sư của lớp đặc huấn, làm phiền ngươi tổ chức một chút.
Tên nam tử mặc áo đen kia mang theo bốn người đi tới bên trong Ngự Thú Quán.
Vương Phong nhìn về phía mấy người Thẩm Vô Song, nhíu mày.
- Lâm Tử Hiên thua rồi?
Trước đó, Lâm Tử Hiên có đăng ký thách đấu các trường khác nhưng đến giờ hắn ta vẫn chưa quay lại, thay vào đó, người từ Nam Giang Nhị Trung tìm đến để thách đấu.
Trần Thư ho khan một tiếng, nói:
- Nhắc nhở ấm áp, không phải thua, mà là thua đậm!
Trong mắt Vương Phong tràn ngập nghi ngờ.
- Chỉ dựa vào ngươi?
U Ảnh Thú của Lâm Tử Hiên cực kỳ mạnh mẽ, theo lý thuyết là sẽ không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn mới đúng.
- Sao ta hoàn toàn không có chút ấn tượng nào về ngươi cả?
Hắn ta có hiểu biết nhất định về các học sinh thiên tài của các trường, dù sao hắn ta cũng là giáo viên của lớp đặc huấn, cần phải biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Không sao, sau hôm nay ngươi sẽ có ấn tượng.
Vương Phong hừ lạnh nói:
- Tiểu tử ngạo mạn!
Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau thì đã đi tới bên trong Ngự Thú Quán của Nhất Trung.
Lúc này, học sinh của lớp đặc huấn đã xếp hàng ngay ngắn, vừa thấy có người đi vào thì bọn họ đều quay đầu nhìn lại.
Khi thấy mấy người Trần Thư, trong mắt bọn họ có vẻ khó hiểu.
Vương Phong mở miệng nói:
- Các bạn học, Nam Giang Nhị Trung muốn thách đấu lớp chúng ta!
Trong lúc nhất thời, mọi người đều sững sờ, ngay sau đó bật cười thành tiếng.
Một nam sinh đi ra, trên mặt có treo nụ cười tự tin.
- Lão sư, cho ta lên đi!
Ngô Hiền xem như là học sinh thuộc top dưới của lớp, hắn ta bị đánh bại trong thời gian dài đều sắp có bóng ma tâm lý luôn rồi.
Bây giờ, khó khăn lắm mới có cơ hội thể hiện nên đương nhiên hắn ta sẽ không để cơ hội vụt mất.
Trần Thư tiến lên phía trước, triệu hoán Golden Slime của bản thân ra.
Slime nằm ngáy o o, thậm chí bên miệng nó còn thổi bong bóng, nhìn qua rất vô hại.
- Mang Slime cấp F tới thách đấu ư?
Những học sinh trong lớp đặc huấn của Nhất Trung trợn to mắt, chỉ sững sờ nhìn theo Slime đang ngủ.
Cảnh tượng này khiến bọn họ hoàn toàn choáng váng.
Vương Phong nhìn về phía mấy người Thẩm Vô Song, khóe miệng giật giật.
- Các ngươi có chắc không đến đây để tấu hài đấy chứ?
Trong lòng hắn ta lập tức cho rằng Lâm Tử Hiên không thể nào lại thua được, chắc là Lâm Tử Hiên đã bỏ qua Nam Giang Nhị Trung mà đi thách đấu trường khác rồi.
Trần Thư nhướng mày, không để ý nói:
- Khế Ước Linh cấp F thì không thể đánh sao?
- Để ta lên! Lão sư!
- Để ta! Ta lên!
- Đừng có ai tranh với ta!
Trong lúc nhất thời, các học sinh lớp đặc huấn sôi nổi xin ra trận. Đánh thắng một Khế Ước Linh cấp F là đã có thể khiến trường học vẻ vang, còn có chuyện đơn giản hơn cái này nữa sao?
Từ Tinh Tinh và Tạ Tố Nam liếc nhìn nhau, khóe miệng đều vươn ý cười bí ẩn.
Đầu năm nay, đi đầu thai cũng phải chen ngang hàng sao?
Cuối cùng, một Ngự Thú Sư cấp B cấp 6 nhận được suất tham chiến.
- Đặng Nguyên, ngươi lên!
Một nam sinh thấp bé bước ra, khuôn mặt tràn ngập tự tin, lộ rõ vẻ hăm hở.
- Cảm ơn lão sư, cứ giao cho ta đi!
Một con Cự Tích được bao phủ bởi lớp vảy màu xám xuất hiện, nó lắc đuôi liên tục.
Con ngươi của Trần Thư xoay một vòng, mở miệng nói:
- Lão Vương à, ta thấy các bạn học trong lớp ngươi mạnh như vậy, hay là thêm chút phần thưởng cầu may mắn nhỉ?
- Mẹ nó, ngươi mới là lão Vương.
Khóe miệng Vương Phong giật giật . Thế nhưng tự động làm thân như vậy, hoàn toàn không để một Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp như hắn ta vào mắt.
Bây giờ, hắn ta cũng đã nhận ra thân phận của Thẩm Vô Song, trong lúc nhất thời hắn ta cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Vương Phong đã từng một lần may mắn được chứng kiến quá trình Thẩm Vô Song chôn người…
Hắn ta mở miệng hỏi:
- Ngươi muốn thêm phần thưởng gì?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Đơn giản thôi! Nếu như ta đánh bại toàn bộ lớp các ngươi, ta muốn hai mươi viên Ngự Thú Châu thượng phẩm!
- Nếu ngươi thua thì sao?
- Ta đưa các ngươi bốn mươi viên Ngự Thú Châu thượng phẩm!
Lời nói của Trần Thư khiến Vương Phong lập tức sửng sốt, không ngừng đánh giá đối phương.
Bốn mươi viên có giá gần 5 triệu đấy. Hoặc là, đối phương là một kẻ ngu, hoặc là hắn rất mạnh.
Những lời của Trần Thư trái lại khiến hắn ta cảm thấy mất tự tin…
Các học sinh trong lớp thì lại không nghĩ nhiều như vậy. Gần năm triệu, cho dù chia đều thì mỗi người cũng được hơn 200.000 tệ.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều vô cùng phấn khích, thậm chí có người còn bắt đầu suy nghĩ sử dụng số tiền đó như thế nào.
Giọng nói của Trần Thư mang tính mê hoặc:
- Sao nào? Chuyện tốt như vậy mà các ngươi không tham gia à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận