Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 306: Chỉ có cái khí chất tội phạm là mãi không đổi… (1)

Trần Thư thì là vẻ mặt hâm mộ, nhưng không có mở miệng, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình!
Hắn yên lặng mở điện thoại ra, bấm một cái mã số.
- Này! Đăng ký chứng chỉ đấy sao?
Một đoàn người nhao nhao trông lại, không biết Trần Thư muốn làm cái gì.
Phương Tư nhưng lại ẩn ẩn có chút dự cảm không tốt rồi.
Trần Thư kích động nói:
- Làm cho ta một cái phù hiệu đeo tay, muốn màu vàng đấy, mặt trên có hai chữ Ngự Long! Tiền không là vấn đề!
Đối diện điện thoại truyền đến tiếng gầm gừ:
- Cút! Bệnh tâm thần à! Đó là phù hiệu đeo tay độc quyền của Ngự Long Vệ, mẹ nó ngươi có biết làm thế là phạm pháp không?
- Không phải, ta xem quảng cáo đã nói ngươi cái chứng nhận gì đều có thể xử lý đó sao?
Tút tút tút~
- Không có lễ phép!
Trần Thư lắc đầu, thu vào điện thoại di động.
- ...
Toàn trường yên tĩnh, ánh mắt một đoàn người ngay ngắn hướng nhìn phía Trần Thư. Ngay trước mặt mọi người tìm người xử lý chứng nhận giả, lại còn là chứng nhận chính thức của Ngự Long Vệ, ngươi thật sự không sợ chết mà!
- Phiền phức thật!
Trần Thư bĩu môi, một vẻ đúng là các ngươi chưa từng va chạm xã hội rồi.
- Phương Tư tỷ, chất liệu này của tỷ là gì thế? Ta chuẩn bị về nhà tự làm một cái.
Nói rồi hắn lập tức đi tới bên cạnh Phương Tư, muốn nhìn băng tay của Ngự Long Vệ ở khoảng cách gần một chút.
- Biến đi!
Khóe miệng Phương Tư giật giật, trực tiếp cất băng tay đi.
Nàng vốn cho rằng nửa năm không gặp, Trần Thư sẽ không có gì thay đổi, nào ngờ hắn lại càng ngày càng không bình thường…
Lúc mọi người đang nói chuyện thì nhân viên của Đấu Linh Trường đến.
- Bạn học Trần Thư, đây là phần thưởng dành cho ngươi!
Chỉ thấy đối phương cầm một cái bình tới, bên trong chứa một trái tim đỏ tươi, thậm chí nó còn đang không ngừng nhảy lên.
Đó hiển nhiên là vật liệu của lãnh chúa Hắc Thiết Cấp!
Trần Thư mở miệng nói:
- Vậy năm triệu phí bảo vệ nữa đâu?
- Hoa Hạ tệ sau này sẽ được gửi thẳng vào tài khoản của ngươi!
Nhân viên vừa dứt lời liền rời đi, một giây cũng không muốn ở lại lâu thêm.
Dám thu phí bảo vệ của nhà họ Ngô thì có thể là người bình thường được sao?
【 Nhận được phần thưởng: Cự Đại Hóa tăng thêm một bậc, đại lượng Ngự Thú Lực. 】
Vẻ mặt Trần Thư vui vẻ, đến Đấu Linh Trường cũng phát phần thưởng cho hắn thì hiển nhiên đã ngầm thừa nhận hắn là hạng nhất của tháng một rồi.
Cự Đại Hóa Lv4: Hình thể tạm thời tăng lên tám lần, tốc độ giảm đáng kể!
Giới thiệu đơn giản nhưng hiệu quả lại kinh người vô cùng, Slime đã dựa vào thứ này mà sống đấy…
- Đi, đi thôi!
Thẩm Vô Song mở miệng nói, dẫn học sinh lớp đặc huấn rời khỏi Đấu Linh Trường.
Mọi người về tới khách sạn rồi thu dọn hành lý.
Xế chiều, một đoàn người lên xe buýt với vẻ mặt vui sướng.
- Cuối cùng cũng sắp qua năm mới rồi!
Trần Thư chỉ cảm thấy trong lòng thoải mái, con đường phía trước của mình thật xán lạn.
Lực chiến đấu của hắn mạnh như vậy, Ngự Thú Lực cần để đột phá cũng đã hơn phân nửa, học kỳ sau trên cơ bản là đã có thể vững vàng trở thành Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp rồi.
Đây mới gọi là tương lai có hi vọng!
- Hả? Không đủ chỗ ngồi sao?
Bởi vì có thêm hai người Phương Tư và Trương Đại Lực gia nhập nên xe buýt không đủ chỗ ngồi.
- Phương Tư tỷ, ngươi tới ngồi đi, ta đứng là được.
Vương Thanh Hàn đứng dậy, nàng ta và Phương Tư đã quen biết nhau từ nhỏ, quan hệ giữa cả hai cực kỳ thân thiết.
- Không cần phiền toái như vậy!
Trần Thư nhàn nhạt mở miệng nói:
- Nghe lớp trưởng sắp xếp này!
- Đường thiếu kia, ngươi ngồi trên người Vương Vân đi! Còn Đỗ Long, ngươi ngồi trên người Hồng Minh!
- …
Khóe miệng Đường Liệt và Đỗ Long giật giật, đây chính là sắp xếp của ngươi đấy à?
Mặc dù trong lòng hai người bất bình, nhưng cũng chỉ đành thành thật đến ngồi trên chân người khác…
Trần Thư nhún vai, nói:
- Như vậy chẳng phải có vị trí ngồi rồi sao?
Thẩm Vô Song ở phía trước thở dài, vốn cho rằng chọn ra được một lớp trưởng, ai mà ngờ lại chọn ra một tên giang hồ.
Đoàn người bắt đầu trở về thành phố Giang Nam…
Trần Thư vẫn đang không ngừng tính toán kế hoạch nghỉ đông, muốn kích hoạt thêm nhiều lựa chọn hơn nữa.
Về phần nhà họ Ngô có trả thù hay không, Trần Thư cũng không thèm để ý một chút nào. Dựa vào thân phận của Phương Tư, chỉ cần đối phương không phải bị thiểu năng thì chắc chắn sẽ không có chút ý nghĩ trả thù nào đâu. Hiện giờ là thái bình thịnh thế, mặt mũi không đáng tiền, tất cả mọi người đều cực kỳ tiếc mạng.
- Đại Lực, cuộc sống đại học thế nào rồi?
Tạ Tố Nam và Trương Đại Lực trò chuyện ở một bên.
Hai người đã quen biết nhau từ trước, Trần Thư cũng thông qua Trương Đại Lực mới quen biết Tạ Tố Nam.
- Rất tốt, chỉ là cạnh tranh có hơi lớn.
- Vậy có thường xuyên tổ chức hoạt động tập thể không?
- Có đôi khi sẽ có, còn phải xem xem có phải ngày lễ hay không nữa.
Người trên xe đều nhao nhao nhìn lại, vẻ mặt quái dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận