Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 234: Báo động, có ác ôn xông vào trường học

Phụ trách: Vô Tà Team
Trần Thư nhìn theo bóng lưng của đối phương, không nhanh không chậm lấy túi phân từ trong ba lô ra.
Những người còn lại đều giữ yên lặng, lẳng lặng theo dõi động tác của Trần Thư. Trong mắt bọn họ lại có chút chờ mong.
Chưa biết Trần Thư có bị khiêng ra Nhất Trung không, nhưng hôm nay Lâm Tử Hiên chắc chắn là nằm ngang đi ra.
- Mẹ nó! Lại tới nữa!
Lâm Tử Hiên cảm nhận được bóng đen trên đầu mình, ngay lập tức bị dọa sợ cho giật bắn mình.
Nhưng hắn ta vẫn không thể né được combo cấp Thần của Trần Thư, lại dứt khoát ăn một đấm, ngất thêm một lần.
- Phiền các vị giúp ta nhấc hắn ta trở về Nam Giang Nhất Trung giùm!
Hiệu trưởng há to miệng, đờ đẫn nói:
- A, cái này…
- Hiệu trưởng, quen thì tốt rồi!
Thẩm Vô Song vỗ vai hiệu trưởng, ra hiệu đối phương không cần kinh ngạc quá làm gì.
Thấy những người khác đều có vẻ bình tĩnh, hiệu trưởng nuốt một ngụm nước bọt.
Lớp học sinh này hơi… sai sai thì phải.
- Hiệu trưởng, bây giờ ngươi tin ta rồi chứ?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, trông vô cùng ấm áp tỏa sáng, không thể tưởng tượng được đối phương lại ra tay tàn nhẫn như vậy.
Một lúc lâu sau, hiệu trưởng gật đầu một cái. Tuy Trần Thư vô cùng âm hiểm xảo quyệt, nhưng không thể phủ nhận hắn có thực lực.
- Thứ hai tuần sau, ta muốn khiến cho Nam Giang Nhất Trung máu chảy thành sông!
- …
- …
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, nhích lại gần mà nhỏ giọng nói:
- Không được ném bom hạt nhân!
Vốn dĩ hắn ta cũng không lo lắng lắm, nhưng nghe thấy Trần Thư nói như vậy thì trong lòng hắn ta lập tức hơi luống cuống.
Hàn Băng Hạp Cốc mà còn bị nổ nát mất một phần sáu, một Nam Giang Nhất Trung không phải xử lý dễ như ăn bánh sao?
Trần Thư nhướng mày.
- Thẩm lão sư, ngươi nghĩ gì thế? Ta ác như vậy sao?
Lam Tinh cũng không phải là Dị Không Gian, chỉ cần hắn dám nổ trường học thì những ngày tháng tốt lành của hắn cũng đi đến cuối rồi.
Hôm nay là thứ sáu, Trần Thư quyết định đợi hai ngày nữa, chuẩn bị trước một chút đã.
Trần Thư đi tới bên cạnh Từ Tinh Tinh hỏi:
- Tiểu Tinh, nhà ngươi kinh doanh về Ngự Thú, có bán kỹ năng nào cấp Lãnh Chúa không?
Trước đây, hắn đã định mua kỹ năng. Nếu nhà Từ Tinh Tinh vừa lúc buôn bán cái này thì hắn cần gì phải bỏ gần tìm xa tuyên bố nhiệm vụ làm gì nữa.
Từ Tinh Tinh gật đầu, nói:
- Đương nhiên là có.
Trần Thư hỏi dò:
- Có thể được giảm giá 1% không?
Từ Tinh Tinh vỗ ngực, hào phóng nói:
- 1%? Nể tình hai ta đương nhiên là được!
- Mà… Ta nói là giảm 1% của giảm giá 99% ấy.
- Xéo đi!
Từ Tinh Tinh trực tiếp lắc đầu bỏ đi. Sao ngươi không nói thẳng bảo ta tặng cho ngươi luôn đi?
- Giảm 10%, 10% được chứ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, cuối cùng hắn vẫn nói cho Từ Tinh Tinh biết ba kỹ năng mà hắn muốn.
- Ta phải về nhà hỏi đã.
Trần Thư lại đi tới bên cạnh Vương Thanh Hàn, nói:
- Thanh Hàn, ngươi chuyển trường từ Nam Giang Nhất Trung qua đúng không?
Vương Thanh Hàn lùi lại một bước theo bản năng, gật đầu một cái.
- Ngươi đề phòng ta như thế làm gì? Chắc là trường các ngươi không có Khế Ước Linh cấp S đâu nhỉ?
Mặc dù Trần Thư đã nói là có thể bóp nát Khế Ước Linh cấp S, nhưng thật ra hắn không thể bảo đảm trăm trận trăm thắng được.
Từ cấp A đến cấp S là một khoảng cách rất lớn, chỉ cần nghĩ đến Phương Tư oai phong một cõi năm nào là đủ biết.
Vương Thanh Hàn trực tiếp lắc đầu:
- Không có.
Suy cho cùng, thành phố Nam Giang chỉ là một thành phố nhỏ, xác suất xuất hiện Khế Ước Linh cấp S không cao.
Trần Thư nhẹ nhàng thở ra:
- Vậy ta yên tâm rồi!
Thoáng cái đã qua hai ngày.
Từ Tinh Tinh mang tin tức đến:
- Trần Bì, ta về tìm thử rồi, không có ba kỹ năng mà ngươi muốn.
Trần Thư khẽ nhíu mày:
- Không có sao?
- Nhưng ta tìm thấy một kỹ năng khác mà ngươi có khả năng sẽ cần: Chấn Nhiếp Gào Thét!
Trần Thư hơi nhướng mày. Trước đây, quả thực hắn có cân nhắc qua kỹ năng khống chế, nhưng tiếng kêu của Slime thật sự không có chút uy hiếp nào cả.
- Chấn Nhiếp Gào Thét là kỹ năng thiên phú đến từ Kim Văn Hổ, tác dụng chủ yếu là khống chế, có thể cắt ngang kỹ năng của đối thủ.
Trần Thư hỏi:
- Bao nhiêu tiền?
- Bốn triệu!
- Bà mẹ nó, mở cửa sau lò hỏa táng, ngươi chuyên đốt người quen đấy à? (1)
(1) câu gốc: 火葬场开后门——专烧 (坑) 熟人: mở cửa sau lò hỏa táng --- chuyên đốt (đào hố bẫy) người quen. Theo tiếng vùng Tứ Xuyên, 烧 (THIÊU) đốt và 坑 (KHANH) vu oan, hãm hại, bẫy mang sắc thái nghĩa tương tự nhau, đều có nghĩa trêu đùa hoặc khiến cho người khác phải khổ sở. Đây là một câu yết hậu ngữ (câu bỏ lửng) đã chú thích ở Chương 125).
- Nói gì đấy? Giá gốc là 4 triệu rưỡi, ta đã giảm giá cho ngươi rồi đấy.
Trần Thư suy tư một lúc lâu, sau đó gật đầu:
- Vậy được!
Hắn vừa dứt lời, Từ Tinh Tinh lập tức lấy ra một trái tim màu đỏ, cho Slime trực tiếp nuốt xuống.
Trần Thư chắp tay trước ngực, không ngừng cầu nguyện.
- Ta xin đánh đổi mười năm tuổi thọ của hai người bạn cùng phòng, nhất định phải lĩnh ngộ thành công!
Khóe miệng của Từ Tinh Tinh và Tạ Tố Nam đều giật giật: Lễ phép của ngươi đâu?
Một lát sau, Trần Thư mở trừng mắt, mang vẻ mặt “âu sầu” mà cười nói:
- Chết tiệt! Lão Tạ, Tiểu Tinh, các ngươi tổn thọ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận