Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 267: Chúng ta là phế vật (tiếng hoan hô) (2)

Mặc dù bầu không khí giữa chừng có chút trầm thấp, nhưng rất nhanh đã sôi nổi trở lại, Hoa Hạ Học Phủ vốn là chuyện không thể cưỡng cầu được.
- Đi thôi nào.
Ba người Trần Thư, người này so với người kia còn không lịch thiệp hơn nữa, cơm nước xong xuôi là chuồn thẳng.
- Lão Tạ, sao ngươi không tiễn các bạn về?
- Ta muốn về nhà mài đao…
- Tiểu Tinh thì sao?
- Trời trở lạnh, ta muốn về đặt thêm đồ ngủ nhung.
- Ngươi quả thật không hợp lẽ thường chút nào cả!
Trần Thư giơ ngón giữa với Từ Tinh Tinh, nói:
- Đúng rồi, thuận tiện cũng đặt mấy bộ giúp ta.
- …
Tạ Tố Nam lên tiếng hỏi:
- Trần Bì, ngươi muốn làm cái gì?
- Ta? Ta muốn đi mua thuốc.
Hai người nghe vậy, thế nhưng nhịn không được mà bật cười. Hai người lo lắng hỏi:
- Mua thuốc? Bị bệnh rồi à? Cứu không nổi thì chúng ta cũng đừng lãng phí tiền nữa.
- ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Hai người nghĩ cái quái gì thế? Ta mua thuốc cho Slime!
Chưa gì đã bắt đầu thèm ăn ghế rồi đúng không?
Trần Thư đi thẳng đến hiệu dược tề ở trung tâm thành phố.
- Chào ngài, tiên sinh, ngài cần loại dược tề nào ạ?
Trần Thư trực tiếp chỉ vào trên kệ, nói:
- Bốn mươi bình Cơ Sở Hỏa Diễm Kháng Tính Dược Tề, Hàn Băng Kháng Tính Dược Tề, Cân Bằng Lực Dược Tề…
Trần Thư mua hầu hết các loại dược tề trong cửa hiệu.
Tuy Slime đã dùng đủ các loại dược tề số lượng có hạn, nhưng phần lớn dược tề đều không có tác dụng gì.
Các dược tề còn lại không cải thiện được nhiều cho Slime nhưng vẫn có thể tiếp tục sử dụng, dù sao ít còn hơn không có.
Bây giờ, Slime đã gần như hoàn hảo, nhưng Trần Thư muốn để nó đạt đến trạng thái siêu hoàn hảo.
Mặc kệ việc uống dược tề có thể tăng thuộc tính được hay không, cứ uống cho đến giới hạn trước đã rồi tính sau.
Hiện tại trong tài khoản của hắn có 50 triệu Hoa Hạ tệ, nếu không tiêu bớt thì có lẽ hắn cũng không thể ngủ ngon giấc được.
Ngự Thú Chân Châu không còn tác dụng lớn với hắn nữa, mà tài liệu cấp Lãnh Chúa lại chỉ có thể gặp không thể cầu, không thể kiếm được trong thời gian ngắn.
Chỉ có thể để Slime dùng đủ loại thuốc thôi.
Nếu như là người bình thường thì chắc là sẽ giữ tiền lại.
Dù sao khi đạt đến Hắc Thiết Cấp là phải bồi dưỡng hai Khế Ước Linh, hơn nữa, tài liệu thuộc Hắc Thiết Cấp sẽ đắt đỏ gấp mấy lần.
Nhưng hiển nhiên, lối tư duy của Trần Thư khác hẳn với người bình thường. Hắn có thể dễ dàng kiếm được mấy chục triệu nên đương nhiên hắn cũng có thể kiếm được càng nhiều hơn thế nữa.
Tiền sẽ không có giá trị nếu như nó không được sử dụng!
Nghe hiểu thì vỗ tay!
- Xin lỗi tiên sinh, chúng ta không có đủ hàng…
Khuôn mặt nhân viên phục vụ đầy áy náy. Hiếm hoi lắm mới chờ được một khách hàng lớn, ai ngờ cửa hiệu nhà mình lại không chịu cố gắng.
- Ngài có thể chờ chút thời gian được không ạ, chúng ta nhất định có thể gom đủ trong hai ngày!
- Không cần, ta không chờ được! Các ngươi có bao nhiêu ta mua bấy nhiêu vậy!
Trần Thư rút thẻ ngân hàng ra ngay tại chỗ để nhân viên phục vụ quẹt thẻ.
Mà hắn thì lại triệu hoán Golden Slime ra.
Một quả cầu lớn màu vàng cao hơn ba mét xuất hiện, ngáy khò khò liên tục, nếu không đánh thức nó thì có lẽ nó có thể ngủ đến khi trời sụp.
Trần Thư mở một bình dược tề rồi đổ thẳng vào trong miệng Slime.
Những người đi bộ ngang qua cũng dáo dác quay đầu nhìn lại, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Không có thiên lý mà!
Thế mà lại coi mấy bình dược tề giá mấy nghìn tệ, thậm chí trên chục nghìn tệ như cải trắng ngoài chợ.
- Mẹ nó! Dùng nhiều tiền như vậy tới bồi dưỡng Khế Ước Linh cấp F, đây chính là thế giới của kẻ có tiền sao?
Mới thoắt cái mà Trần Thư đã tiêu đến mấy triệu. Hắn thu hồi Slime rồi đi đến hiệu dược tề tiếp theo.
Suốt một tối.
Trần Thư đi dạo gần mười cửa hiệu, đến cuối cùng hắn đã tiêu hết hơn 40 triệu!
Bình thường thì hơn 40 triệu đã có thể nuôi dưỡng một Khế Ước Linh Hắc Thiết Cấp rồi, vậy mà lại bị hắn dùng tới để bồi dưỡng một con Khế Ước Linh cấp 9.
Hầu hết mọi người chỉ dùng dược tề cần thiết cho Khế Ước Linh thôi.
Ví dụ như, Hỏa Diễm Khế Ước Linh chủ yếu dùng Hỏa Diễm Dược Tề, Lực Lượng Hình Khế Ước Linh sẽ dùng Đại Lực Dược Tề.
Và nếu ngươi giàu hơn một chút thì sẽ cho Khế Ước Linh của ngươi uống Phòng Ngự Dược Tề, Tế Bào Dược Tề để tăng lực sinh mệnh.
Nhưng Trần Thư lại mặc kệ dược tề có tác dụng hay không mà cứ cho Slime nuốt hết.
Ngoại trừ một số dược tề hiếm không có sẵn ra thì Slime đã nuốt hết một lượt các loại dược tề rồi.
Có thể nói là siêu hoàn hảo!
- Tạm thời không cần làm dược tề nữa!
Trần Thư vỗ tay, thu hồi Slime về Ngự Thú Không Gian rồi chuẩn bị về nhà.
- Ba mẹ, ta về rồi!
Trần Thư về phòng, bắt đầu sắp xếp những thứ cần thiết để đến thành phố Đại Hưng.
Túi phân thì nhất định phải có, đây là vật bất ly thân của tội phạm!
Nửa tiếng sau, Trần Thư đã thu dọn xong mọi thứ.
Hắn bắt đầu chui vào chăn nghịch điện thoại, bỗng nhiên hắn thấy thời gian.
Mười hai giờ đêm!
Tết Nguyên Đán đã tới, cũng có nghĩa bây giờ là năm 981 lịch Phục Tô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận