Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 480: Đây không phải là… quá vô lý sao! (2)

Phương Tư thở dài, lần đầu tiên nhìn thấy tác dụng từ Dược Tề của Trần Thư, là người đều khó mà tin được.
Vào lúc này, phân thân của Husky đã sắp tiến gần đến chiến trường hơn, nhưng nó nhận được mệnh lệnh nên trực tiếp chạy thẳng ra phía sau.
Hai Quân Vương Hung Thú nhìn thấy con của họ đã rời khỏi chiến trường, không hề có chút do dự nào mà phát động một trận chiến kịch liệt!
- Grừ!
Bạch Sư vô cùng tức giận, nó muốn cứu lấy con của nó!
Một tiếng gầm gừ kinh hoàng truyền khắp cả 【 Liệt Dương Sơn Khâu.
Nó sắp Diêu Thú rồi!
- Gừ! Gừ! Gừ!
Hắc Thụ đung đưa cành cây, cũng phát ra âm thanh rất kỳ quái truyền khắp cả Hoạt Mộc Đầm Lầy.
Nó cũng biết Diêu Thú vậy!
- Ngươi muốn đánh thì đánh đi, ai mà chẳng có hàng ngàn tiểu đệ chứ!
Hơn nữa, lãnh thổ của Hắc Thụ là Dị Không Gian cấp nguy hiểm, sức mạnh của những con hung thú trong đó có thể hoàn toàn đè bẹp đối phương.
- Các sư tỷ, chuẩn bị chạy thôi!
Trần Thư lấy viên đá xanh trong miệng của phân thân của Husky ra và để nó chạy về một hướng khác ngay lập tức.
- Lúc này, thân hình của phân thân Husky đã có chút mờ dần, rõ ràng là thời gian của kỹ năng đã sắp kết thúc rồi!
- Nếu dựa vào lòng tham của Trần Thư, làm sao hắn chỉ lấy một viên Chân Bảo thôi chứ?
Vẻ mặt mọi người đều vô cùng hưng phấn, ai nấy cũng nuốt nước miếng, Tật Phong Tước lập tức chạy trốn về phía xa.
Hắc Thụ nhìn thấy đứa trẻ của mình đã đến gần một đám nhân loại, trong lòng nó rất lo lắng, nhưng thấy nó đã an toàn rời đi rồi thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
【 – Hoàn thành lựa chọn, ban thưởng nhiệm vụ: Tất cả các thuộc tính nguyên tố thú tăng 10%! 】
Trong mắt Trần Thư hiện lên vẻ hưng phấn, bàn tay cầm khối đá màu xanh lam cũng có hơi run lên. Chân Bảo Hắc Thiết Cấp có giá trị hàng tỷ, vậy Bạch Ngân Cấp là khái niệm gì cơ chứ?
- Phát tài rồi! Phát tài rồi!
Hắn liên tục lẩm bẩm, đã hoàn toàn không còn hơi đâu mà quan tâm đến các học tỷ đang chấn kinh kia rồi.
Tật Phong Tước cũng nhận thấy được nguy cơ, nó lao ra hết tốc lực, hướng tới lối ra của không gian.
- Bùm bùm bùm!
Vào lúc này, Hoạt Mộc Đầm Lầy đã trở nên cực kỳ bạo động. Vô số hung thú nhận được mệnh lệnh của Quân Vương đều ào ạt tụ tập về phía Không Gian Dung Hợp.
Mười phút trôi qua, tác dụng của lọ Ngụy Trang Dược Tề vừa đúng lúc biến mất.
Hai conQuân Vương Hung Thú đang trong cơn thịnh nộ thì cũng từ từ đình trệ lại.
- Ngao?
Hai con hung thú nhìn nhau, lập tức trở về bộ dáng trầm ngâm.
- Gừ! Gừ! Gừ!
Trong phút chốc, vô số cành cây của Hắc Thụ nhảy múa điên cuồng, trong lòng vô cùng tức giận.
Trong thoáng chốc, nó đã tỉnh táo lại, nhận ra rằng con Husky vừa rồi hoàn toàn không phải là con của nó!
Thế mà có người lại dám lừa nó, hơn nữa còn lấy đi một phần báu vật của nó nữa!
Hắc Thụ trở nên có chút điên cuồng, nó không chỉ mất đi một Chân Bảo, quan trọng hơn là nó giống như một tên ngốc vậy, bị một bầy dế và kiến trêu chọc!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong khoảnh khắc, mỗi nhánh cây của Hắc Thụ Vương đều tràn ngập hắc quang sâu thẳm, uy lực tăng vọt!
Hai mắt Bạch Sư co rụt lại, thân hình lóe ra bạch quang lóng lánh, ý đồ muốn rút lui.
Nhưng vẫn là đã muộn một bước, cành cây đã trực tiếp xuyên qua thân thể của nó.
- Grừ!
Huyết Thú phun ra, Bạch Sư có vẻ đau đớn, ánh mắt lại càng thêm nghẹn khuất.
Cũng không phải ta giở trò với ngươi, làm thế với ta làm gì?
Đối mặt với cái chết đang đến gần, Bạch Sư có chút sợ hãi!
Từ khi sinh ra đến nay, nó chưa từng thấy con hung thú nào mạnh hơn nó cả, tất nhiên là nó chưa từng biết sợ hãi.
Đến bây giờ nó mới biết sự hung tàn của Bạch Ngân Quân Vương!
- Grừ!
Đôi mắt của nó được bao phủ bởi bạch quang, cơ thể thì cố gắng muốn thoát khỏi trói buộc của những cành cây để chạy trốn về phía xa.
Hắc Thụ Vương phớt lờ Bạch Sư, quay đầu lại nhìn về phía Trần Thư:
- Gừ! Gừ! Gừ!
Mệnh lệnh của Quân Vương lại được truyền đi, vô số hung.
Chỉ cần vẫn ở Không Gian Dung Hợp thì không thể gặp nghịch chuyển tình thế được, Bạch Sư sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay nó thôi.
Nhưng một khi để con người được chạy mất thì nó sẽ không thể lấy lại được Chân Bảo, uy nghiêm của nó cũng sẽ bị chà đạp.

- Loạn lên nào, loạn nữa lên nào!
Trần Thư đứng ở trên lưng Tật Phong Tước, trong mắt hiện lên đầy sự hưng phấn với dáng vẻ ngóng chờ sự náo nhiệt.
Nhưng ngay lập tức, một bầy Kịch Độc Hạt lập tức tung kỹ năng, trực tiếp tấn công Tật Phong Tước ở phía trên.
May mắn thay, Ninh Thanh Di tập trung cao độ nên mới điều khiển Khế Ước Linh tránh được đòn tấn công.
-Mẹ nó? Tại sao đột nhiên lại đánh bọn ta?
Vẻ mặt Trần Thư giật mình, trước đó đã có một đám hung thú lướt qua, nhưng căn bản không hề để ý tới đám người bọn họ.
Bây giờ sao lại quay đầu tấn công họ rồi?
Trần Thư đã từng bị truy sát ở Liệt Dương Sơn Khâu, thế nên loáng thoáng hắn có một điềm báo không hay.
Quả nhiên không sai, bầy Kịch Độc Hạt ở bên dưới tựa như phát điên vậy, khóa chặt Tật Phong Tước ở phía trên, không ngừng truy đuổi chúng.
- Bùm bùm bùm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận