Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1285: Có thể đừng có tùy tiện như vậy được không hả?

- Nếu thật sự mà đánh nhau á, ngươi chưa chắc đã là đối thủ đâu. Có muốn thử một chút hay không?
- Thôi bỏ đi, không cần thiết.
Từ Tinh Tinh vội vã khuyên can, ngược lại thì hắn cũng không hề hoài nghi sức chiến đấu của ba người bọn họ.
Mấu chốt là Biến Dị Lôi Điểu có khả năng sẽ làm phản mất…
Trần Thư cười nói:
- Tiểu Tinh, ngươi không cần khuyên đâu, hôm nay chúng ta cứ thử một chút xem!
- Ngươi muốn thử cái gì?
Ngay đúng lúc này, trên ban công truyền tới một giọng nói quen thuộc.
Liễu Phong dậm chân đi đến, nhìn về phía đám người Trần Thư.
- Ta nói lão Liễu à, người có thể đi cửa chính hay không vậy?
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Thật sự xem đây là phòng khách nhà ngươi đấy à?
- …
Liễu Phong trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Từ lần trước sau khi Trần Thư cứu hắn ta, ngược lại Liễu Phong cũng không để ý đến cách xưng hô chút nào, hắn ta đã quá quen bộ dạng tôn sư trọng đạo của tên tiểu tử Trần Thư này rồi.
Liễu Phong rất tự nhiên mở tủ lạnh ra, đồng thời cũng lấy một khối Băng Côn, sau đó nói:
- Hiện tại, chính thức thông báo cho các ngươi một chút, kỳ nghỉ vui sướng đã kết thúc rồi!
- Cái gì cơ?
Trần Thư quay đầu nhìn lại, hắn nói:
- Vấn đề là, kỳ nghỉ còn chưa có bắt đầu nữa ấy…
- Ngươi im miệng lại đi!
Liễu Phong lắc đầu, sau đó lại vô cùng nghiêm túc mà nói:
- Thế cục bây giờ có chút căng thẳng, rất cần các ngươi xuất chiến.
- Không có vấn đề! Bây giờ đang là bước ngoặt của nguy hiểm, ta mặc kệ hắn là ai!
Trong mắt Trần Thư ánh lên tia lăng nhiên chính khí, hắn nói:
- Lão sư, nói đi, cần chúng ta trấn thủ Dị Không Gian nào đây?
- Thật ra thì… không phải Dị Không Gian.
- Không phải Dị Không Gian?
Liễu Phong gật gật đầu, chậm rãi nói:
- Là xử lý hung thú trên Lam Tinh kia kìa!
Vừa dứt lời, bốn người đồng loạt đứng bật dậy, trở về phòng ngủ của mình nhanh như chớp, hơn nữa cũng đóng chặt cửa phòng lại.
- ?
Liễu Phong nhìn căn phòng khách trống rỗng thoáng chốc đã lộn xộn lên.
Hắn ta la lớn:
- Bà mẹ nó, bốn người các ngươi có thể đừng có tùy hứng như vậy hay không hả?
Mới bắt đầu còn quang minh lẫm liệt, bày ra một bộ dạng có thể anh dũng hy sinh. kết quả một giây sau là đã lộ ra nguyên hình rồi hả?
Trần Thư mở miệng nói:
- Không phải, lão sư, ngươi để bọn ta đi đánh hung thú ở Long Uyên, đây không phải đơn giản là đi bán mạng hay sao?
- Đúng vậy đó. Liễu lão sư, bọn ta cũng chỉ là Bạch Ngân Cấp thôi, trực tiếp đánh Vương Cấp, có phải là quá bất hợp lý rồi không hả?
- Để Trần Thư đi đi, thiên phú của hắn kinh người, mới vừa rồi còn nói đánh cả ba người bọn ta cũng không có chút vấn đề nào nữa kìa!
- …
Liễu Phong xoa xoaa đầu, chỉ cảm thấy đầu đã có chút ong ong lên rồi.
Nửa ngày sau, dường như hắn ta nghĩ đến cái gì đó, khóe miệng bỗng nhếch lên thành một nụ cười, sau đó lại bình tĩnh ung dung mà nói:
- Nhiệm vụ lần này rất đặc thù, là một trong các mục khảo hạch tốt nghiệp của các ngươi. Nếu như không đi, chuyện chứng nhận tốt nghiệp cũng không dễ làm đâu…
- ?
Trong nháy mắt, ba người A Lương đã nháo nhào mở cửa phòng ngủ ra, bất đắc dĩ mà đi tới trong phòng khách.
Bọn hắn đều gánh vác sự kỳ vọng của gia tộc, nếu như ngay cả chứng nhận tốt nghiệp mà cũng không lấy được, vậy đoán chừng bọn hắn chết cũng không dễ coi gì.
Về phần Trần Bì, chỉ cần hắn còn chưa vào tù thì sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của người nhà, của bằng…
- Trần Bì, còn không ra nữa hả?
Liễu Phong nhíu mày, mở miệng nói:
- Xem ra ngươi thật sự sắp chuyển hóa theo hướng phấn thái rồi đó!
Trong phòng ngủ bỗng truyền đến tiếng nói của Trần Thư:
- Cả hai đều chết hết, vậy ta thà rằng hóa thành phấn, chí ít thì cũng có thể phiêu đãng trên bầu trời của học phủ!
- …
Liễu Phong giật giật khóe miệng, sau đó lại nghiêm túc nói:
- Cái gì gọi là cả hai đường đều chết hả? Chỉ là để các ngươi đi xử lý những con hung thú khác ở trên Lam Tinh thôi! Cũng không phải chỉ có mỗi hung thú ở Long Uyên chạy ra ngoài mà.
- Thật sao?
Ngay đúng lúc này, giọng nói mang theo chút hoài nghi của Trần Thư truyền đến.
- Nói nhảm, để các ngươi đi đánh Vương Cấp làm gì chứ?
Liễu Phong lắc đầu, nói:
- Hiện tại bốn người các ngươi đều là thiên tài của cả nước, bên chính phủ đều vô cùng coi trọng, có thế nào cũng không thể để các ngươi đi chịu chết vô duyên vô cớ như vậy được chứ?
Trần Thư đảo con ngươi một vòng, suy tư chốc lát, sau đó mới từ từ mở cửa phòng ngủ ra.
Chỉ cần không phải chém giết với hung thú của Long Uyên, vậy thì tất cả mọi chuyện đều có thể từ từ thương lượng.
- Đây là nhiệm vụ thành phố chỉ định cho các ngươi đấy!
Liễu Phong vung tay phải lên, một thiết bị trí năng lập tức xuất hiện trong không trung, phía trên chính là bản đồ của Hoa Quốc. Mỗi một thành thị trên bản đồ đều đều được đánh dấu màu sắc khác nhau, đại biểu cho mức độ nguy hiểm khác nhau.
Thành thị càng gần với cửa vào Long Uyên thì chủ yếu đều được đánh dấu màu đỏ thẫm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận