Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 98: Bình sinh không biết Tạ Tố Nam, túng xưng anh hùng cũng uổng công (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Có ảnh thì dễ nói hơn rồi, còn tin tức nào nữa không?
- Trước đây người này lừa đảo ở chợ đen, chuyên môn bán bùn cho khách, bây giờ lại bắt đầu làm thuốc giả.
- Ôi đệt! Bán bùn mà cũng có thể lừa được tiền nữa hả?
Tạ Tố Nam có chút chấn kinh, trong nháy mắt hắn cũng cảm giác như thịt heo trong tay mình không thơm nữa rồi.
Vẻ mặt hắn vô cùng bất bình mà nói:
- Thế đạo bây giờ thật đúng là quá nhiều kẻ khờ, lừa đảo cũng không đủ xài nữa rồi.
- Không có cách nào, ngươi nói xem người bình thường ai sẽ đi mua bùn chứ hả? Xách về nhà chơi à?
- Thật là còn vui sướng hơn cả trẻ em bị thiểu năng trí tuệ nữa!
Hai người ngươi một lời ta một câu, Trương Đại Lực ở bên cạnh cũng co rút khóe miệng, nhưng cũng không biết phải phản bác như thế nào.
Ai bảo ngay lần đầu tiên hắn ta đã mua bùn cơ chứ?
Hai ngươi đây là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe đấy phỏng?
- Ca, hai vị đại ca, chính sự quan trọng!
Cuối cùng Trương Đại Lực cũng không nhịn được, cưỡng ép cắt ngang đoạn đối thoại của hai người.
- Đúng! Đúng! Chính sự!
Tạ Tố Nam gật đầu một cái, một mặt đại khí mà nói:
- Nếu đã có tin tức khác rồi thì cũng dễ xử lý thôi, ba ngày sau lại tới tìm ta!
- Cảm ơn Nam ca!
Trần Thư thả chiếc chân heo trong tay xuống, ngửi một chút:
- Thật tươi.
Đang muốn rời đi, Trương Đại Lực kéo hắn lại, nhẹ giọng nói:
- Đại ca, không trả tiền à?
- Tiền gì? Ta đâu có mua chân heo đâu.
Vẻ mặt Trần Thư hơi ngẩn ra.
- Tiền làm việc đó…
Mắt của Trần Thư trừng lớn một cái, hai tay mở ra, hắn nói:
- Đây là thu lệ phí đấy à?
- Năm vạn đồng cả thảy, không trả giá!
Tạ Tố Nam nhíu mày.
Huynh đệ à, ngươi không đi theo đường bình thường à? Lấy tiền của người giúp người trừ tai hoạ. Ta đây không cầm tiền thì giải quyết chuyện gì được chứ?
- Thôi dẹp luôn đi…
Vẻ mặt Trần Thư cạn lời.
- Có bán Vương Bát ca đi thì cũng không đáng năm vạn đồng nữa.
Ngay lúc hắn đang muốn quay người thì trước mắt của hắn đột nhiên xuất hiện một hàng tuyển chọn đã lâu không thấy.
【 Phương án thứ nhất: Tiếp nhận sự trợ giúp của Tạ Tố Nam, Phần thưởng khi hoàn thành: đại lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án thứ hai: Tìm người khác hỗ trợ, Phần thưởng khi hoàn thành: Đại Lực Dược Tề thượng phẩm 】
【 Phương án thứ ba: Một thân một mình giải quyết, Phần thưởng khi hoàn thành: Ngự Thú Châu trung phẩm 】
Vẻ mặt của Trần Thư khẽ giật mình, hắn đột nhiên quay người lại, quả quyết mở miệng:
- Hoàn toàn không có vấn đề gì! Thành giao!
Hai người đều ngây ngẩn cả người.
Tốc độ trở mặt của ngươi cũng quá nhanh rồi đó?
Hiện tại, đối với Trần Thư mà nói thì kỹ năng và thiên phú mới là quan trọng nhất, thứ yếu là Ngự Thú Lực, những thứ đồ còn lại cũng bình thường mà thôi.
- Ba ngày sau, một tay giao tiền, một tay giao hàng!
Tạ Tố Nam gật đầu một cái, bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì đó, hắn nói:
- Đúng rồi, ngươi là Ngự Thú Sinh của trường trung học Nam Giang à?
- Thế nào? Nhi tử của Tạ ca cũng học ở trường trung học hả?
- …
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật một cái.
- Ta có già như vậy không hả?
Dứt lời, hắn vuốt vuốt bộ râu quai nón của mình…
Hai người Trần Thư đồng loạt gật đầu.
Ngươi có đó!
- Tạ đại ca, cho ta hai cân xương sườn đi!
Một đại thúc trung niên đạp xe đạp đi qua, nhìn về phía quầy hàng thịt heo.
Tạ Tố Nam nhìn đại thúc đi đến mua thịt một cái, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhất là khi nhìn thấy cái đầu hói của đối phương, hắn lại yên lặng thở dài.
Sự suy sụp của người trưởng thành cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt thôi…
- Ta nói thúc à, ngài có thể đừng gọi ta như vậy hay không? Ta thật sự đâu có già!
Nhìn thấy quầy bán thịt heo đã dần dần có khách tới, hai người Trần Thư bèn rời khỏi đường Hà Phi.
- Lời Đại Lực ngươi nói liệu có đáng tin không đấy?
Trần Thư liền đặt nghi vấn,
- Trấn Linh Cục còn chưa đưa ra phán quyết về việc này, sao hắn có thể vừa bán thịt heo vừa điều tra ra được cơ chứ?
- Đáng tin, rất đáng tin!
Trương Đại Lực không chút nghi ngờ:
- Ta chỉ làm thêm nhân dịp nghỉ hè thôi mà.
- Đây được gọi là cái nhỏ sẽ ẩn trong thành phố, còn cái lớn sẽ ẩn trong quầy thịt đó!
- ...
Trần Thư không đặt hy vọng gì nhiều, hắn chỉ nghĩ là năm vạn đồng có thể sẽ mua được Ngự Thú Lực Đại Lượng.
- À đúng rồi, ngươi cùng ta đến Hiệp hội Ngự Thú Sư một chuyến đi.
Trần Thư chợt nhớ ra điều gì đó.
Vương Càn của Trấn Linh Cục có lẽ đang phân bổ nhiệm vụ ở hiệp hội?
- Đi thôi, dù sao ta cũng không bận việc gì.
Trương Đại Lực gật đầu một cái
Hiệp hội Ngự Thú Sư cách đường Hà Phi không xa, hai người bọn họ sẽ đi bộ qua đó.
- Này, Trần Bì, tháng tám ta sẽ đến Kinh Đô một chuyến.
- Ngươi đến Kinh Đô làm gì? Đi du lịch à?
Gương mặt Trần Thư đầy vẻ nghi hoặc.
- Ta muốn thi vào trường Đại học Linh Trù Kinh Đô.
Nói xong, Trần Thư lộ vẻ kinh ngạc:
- Đại học? Ngươi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận