Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1361: Tội phạm ca của ngươi thích nhất là loại chiến đấu này

- Đạo khí tức này…
Trần Thư ngưng trọng nhìn vào bên trong kết giới, đại hung thú này có vẻ lợi hại hơn so với tưởng tượng của hắn.
Hắn chậm rãi nói.
- Trương thúc, các ngươi ở lại đây đi, một mình ta đi là được rồi!
- Không có vấn đề gì chứ…
Trương Phong quay đầu nhìn lại, chỉ tay vào khoảng người tên Bạch Ngân Ngự Thú Sư hỏi nhỏ.
- Ngươi có muốn người khác đi chung không?
- Không cần.
Trần Thư lắc đầu, đám Bạch Ngân Cấp này ngay cả hấp dẫn hỏa lực cũng không làm được.
- Òm ọp! Òm ọp!
Tiểu Hoàng lắc mông, trực tiếp xông vào kết giới màu vàng.
- Ầm!
Trong phút chốc, trọng lực đột nhiên xuất hiện khiến thân thể Tiểu Hoàng trầm xuống, trực tiếp đạp gãy một đại thụ.
- Kỹ năng trọng lực?
Trần Thư hơi suy tư, lẩm bẩm một mình.
- Là hung thú thuộc tính thổ sao?
- Chờ có thêm nhiều người chút rồi đi chung đi!
Bên ngoài kết giới, một Bạch Ngân Ngự Thú Sư hô to nhắc nhở.
Sở dĩ bọn họ không tấn công cũng không rút lui, chính là vì vẫn đang đợi có thêm người rồi mới hợp lực vây công con hung thú này.
Còn về phần chiến lợi phẩm, thì đều dựa vào năng lực của mình.
Trần Thư không đếm xỉa đến, hơi suy tư rồi lôi một cái loa to ra.
Hắn nhìn xung quanh, nói lại.
- Con hung thú này không phải là thứ mà các ngươi có thể đối phó được, muốn sống thì rời khỏi sớm đi, không nên nghĩ đến chuyện đục nước béo cò!
Trần Thư vừa nói xong, nhưng Ngự Thú Sư xung quanh không thèm để ý đến, bọn họ vẫn đứng yên tại chỗ.
Hiển nhiên, bọn họ sẽ không vì một câu nói này của Trần Thư mà rời đi.
- Không cho chút mặt mũi như vậy sao?
Trần Thư lầu bầu, đáng tiếc băng tay của Ngự Long Vệ không có tác dụng trong Dị Không Gian, nếu không thì hắn đã đã lấy ra đuổi đám người này đi từ lâu rồi.
Hắn không nói gì nữa, nhắc nhở một câu cũng coi như xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo rồi.
Chỉ là, chờ lát nữa xuất hiện chiến đấu, hy vọng đám người này phản ứng kịp thời, có lẽ bọn họ cũng không ngốc đến nỗi đứng tại chỗ chờ chết.
- Òm ọp! Òm ọp!
Tiểu Hoàng kêu lên, rơi xuống đất, xông thẳng về phía trước.
Đồng thời, thân thể nó đột nhiên biến lớn, trực tiếp hóa thành quả cầu hai trăm thước.
Dù đang đứng trên mặt đất, cây cối chung quanh cũng không thể che chắn nó, trong lúc nhất thời, Slime hấp dẫn sự chú ý của vô số người.
Ầm ầm ầm!
Vài gốc đại thụ ào ào bị đè gãy, chúng đã chịu đựng đựng được sức lượng khủng bố như vậy.
- Quân Vương phía trước có khả năng đã xảy ra vấn đề rồi…
Trần Thư đã chui vào trong miệng của Tiểu Hoàng, hắn không ngừng suy luận các khả năng có thể xảy ra.
Dựa vào kinh nghiệm của hắn, bình thường Quân Vương sẽ không dễ dàng bại lộ tung tích của mình ra như vậy, hơn nữa còn liên tục trong một khoảng thời gian dài.
Nếu Quân Vương ở trạng thái bình thường, hoặc là nó bắt đầu săn giết Ngự Thú Sư xung quanh, hoặc là trực tiếp rời khỏi lãnh địa.
Tình huống bị bao người vây xem như đang làm trò hề thế này không hề giống phong cách của Quân Vương một chút nào.
- Trọng lực này càng ngày càng mạnh!
Trần Thư nhíu mày, bảo sao vẫn không có Ngự Thú Sư nào dám lại gần đây, may mà bản thân hắn không bị kỹ năng này ảnh hưởng.
Hắn tự lẩm bẩm.
- Sắp đến chưa nhỉ?
Trong giây lát, một giọng gầm gừ của hung thú bỗng nhiên vang lên!
Ầm ầm!
Vài cây cổ thụ trước mặt hắn bị nổ văng tung tóe, một cỗ khí thể đáng sợ ngay lập tức phóng ra!
Dù là Ngự Thú Sư đứng cách đây ngoài ngàn thước cũng nhịn không được mà biến sắc, Khế Ước Linh của bọn họ cũng run lẩy bẩy.
- Dọa ta sao?
Ba Khế Ước Linh của Trần Thư không hề bị ảnh hưởng chút nào, giờ trong mắt chúng nó chỉ có chiến ý mãnh liệt.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng không để ý đến uy áp phía trước, nó nhanh chóng lại gần nơi trung tâm.
Nhưng ngay khi sắp đến nơi, một tảng đá rộng khoảng mấy chục thước cuồng bạo tấn công tới.
Tiểu Hoàng hơi chuyển mắt, lập tức thả ra Cường Lực Hộ Thuẫn, Đại Tiện Ấn Ký khắc trên gáy của nó.
Oành!
Trong nháy mắt, khi chạm vào nhau, tảng đá lập tức chia năm xẻ bảy, còn Tiểu Hoàng lại không bị chút thương tổn nào, chỉ là Đại Tiện Ấn Ký bị mờ đi một chút.
- Hả?
Trần Thư đưa đầu ra nhìn con đại hung thú trong truyền thuyết này!
Grào!
Một con Hoàng Sắc Cự Hổ dài mười thước đứng trên cành của một gốc đại thụ, hai mắt tràn đầy hung quang và sát khí.
Trên trán nó, chữ ‘Vương’ đậm nét lấp lánh hoàng quang, khí thế trên người nó cũng liên tục biến đổi, dường như đang có xu thế đột phá lên cảnh giới cao hơn.
- Hả?
Trần Thư nhíu mày, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ.
- Thứ này sắp đột phá sao?
Hắn đã từng chứng kiến cảnh tượng hung thú đột phá, chỉ là khí thế của chúng yếu hơn con Cự Hổ này mà thôi…
- Không đúng lắm…
Hắn không hiểu lắm, hung thú Quân Vương Cấp rất khó đột phá lên cảnh giới cao hơn, thậm chí có thể nói là gần như không có khả năng này.
Dựa theo lý luận mà nói, nếu có thể đột phá thành công, nó sẽ từ Hắc Thiết Quân Vương tiến hóa thành Bạch Ngân Quân Vương, thực lực của nó cũng sẽ có biến hóa rung trời lệch đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận