Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 331: Xảo trá không nói cách cơ bản?

Phụ trách: Vô Tà Team
- Hiện tại ta khơi dậy lửa giận của hung thú, có thể quấy rầy kế hoạch của nó trước!
- Tất cả đều nằm trong sự nắm giữ của ta!
Trần Thư nghĩa chính nghiêm từ nói, có lý lẽ có chứng cớ, khiến người ta không thể phản bác!
Trong ánh mắt Phương Tư có vẻ thẩm thị, nói:
- Thật à? Đây là nguyên nhân ngươi chọc giận đàn hung thú?
- Đương nhiên!
Trần Thư gật đầu, khóe miệng mỉm cười.
Trong lòng lại nghĩ, hiện tại lại có vốn liếng để khoác lác rồi!
Sử Lai Mỗ cấp chín dựa vào thực lực cường hãn, chủ động khiêu khích Bạch Ngân Lĩnh Chủ, hai bên đại chiến tám trăm hiệp, cuối cùng thong dong thoát thân!
Hai người nhìn xuống ngọn núi, chỉ thấy phía dưới cây cối đổ sập, rõ ràng là có đàn hung thú nghiền ép đi qua.
Lôi Điểu biến dị thuận theo dấu vết, một đường bay vào sâu trong núi rừng.
Bên trong, sương mù dày đặc bao phủ, khiến người ta không thể thấy rõ hư thật.
Sương mù dày đặc, chính là đặc trưng của thông đạo không gian.
Ngự Long Vệ Vương Hiên Dương chân đạp một con chim to toàn thân vàng óng ánh, mắt nhìn sương mù dày đặc phía trước.
Gừ gừ gừ.
Trong sương mù vang lên tiếng gầm rú khủng bố, hiển nhiên không chỉ có hung thú hàng lâm đến Lam Tinh.
Một nam sinh không nhịn được mở miệng hỏi:
- Vương ca, Phương Tư chưa tới à?
Thần sắc Vương Hiên Dương ngưng trọng, nói:
- Tạm thời cứ đợi đã, chắc sắp rồi.
Đúng vào lúc này, một nam sinh chân giẫm cự ưng màu đen, đeo kính đen mở miệng nói:
- Thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ không phải là sợ rồi chứ?
Hắn là thiên kiêu đến từ Ma Đô Học Phủ, tuy không bằng Hoa Hạ Học Phủ, nhưng cũng là đại học ngự thú hàng đầu trong nước.
Tần Xuyên mở miệng nói:
- Tử Minh Tử Minh, ngươi tốt nhất là ăn nói cho cẩn thận.
Hắn đến từ Hoa Hạ Học Phủ, lực chấn nhiếp của Phương Tư chính là không tầm thường. Nếu khiêu khích như vậy, sợ rằng đối phương hôm nay không tránh được sẽ phải ăn một trận đòn.
Tiết Tử Minh lắc đầu, cười bảo:
- Ta nói này Tần Xuyên, ngươi tốt xấu gì cũng có một con Khế Ước Linh cấp siêu S, có cần phải sợ nàng ta như vậy không?
Khế Ước Linh cấp siêu S là Khế Ước Linh cấp S huyết mạch đã tiến hóa một lần, không bằng cấp SS, nhưng lại cường đại hơn cấp S, cùng một cấp bậc với Xích Viêm Long Nhất của Phương Tư.
Tần Xuyên thở dài, nói:
- Giữa người và người là khác nhau.
Trong Hoa Hạ Học Phủ người có Khế Ước Linh cấp S không ít, nhưng lại có mấy ai chưa bị Phương Tư đánh?
- Được rồi! Đừng nói nữa! Chuyên tâm chống đỡ hung thú!
Vương Hiên Dương mở miệng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm sương mù dày đặc phía trước.
Một khi số lượng hung thú tụ tập đến trình độ nhất định, sẽ lao ra khỏi sương mù, khi đó bọn họ mới ra tay diệt sát.
Trước đây, ba người đã diệt sát ba tốp hung thú rồi.
Ngay khi bọn họ đang chờ, một con Lôi Điểu biến dị lúc lắc mông hạ xuống.
- Phương Tư, ngươi đã đến rồi à?
Vương Hiên Dương thở phào, ba người liên thủ có thể tạm thời cầm chân hung thú triều, hắn cần phải đi trợ giúp hai Ngự Long Vệ còn lại, chỉ có diệt sát hung thú Bạch Ngân Lĩnh Chủ trước mới có thể toàn lực trấn áp thông đạo không gian.
Khi ánh mắt hắn nhìn về phía người bên cạnh Phương Tư, thần sắc đột nhiên chấn động.
- Mẹ kiếp, là ngươi à?
Trần Thư cũng thấy Vương Hiên Dương, nhướn mày:
- Ngươi nợ ta một ngàn vạn, lúc nào thì trả?
- ???
Vương Hiên Dương trợn mắt, ta con mẹ nó nợ ngươi tiền lúc nào?
Trần Thư nghĩa chính nghiêm từ nói:
- Lần trước, ta giúp ngươi giết Thiết Vũ Thú Lĩnh Chủ, ngươi chưa trả tiền.
Phương Tư kéo Trần Thư, nói:
- Đừng nói nữa, đại ca!
Khóe miệng Vương Hiên Dương giật giật, cảm giác đầu óc có chút không xoay chuyển kịp.
Hiện tại rốt cuộc là con mẹ nó thế đạo gì vậy, một đệ tử cũng bắt đầu bắt bí Ngự Long Vệ?
- Xin lỗi, xin lỗi, không phải một ngàn vạn, ta nhớ lầm…
Trần Thư bỗng nhiên lắc đầu, vẻ mặt tự trách và áy náy.
Vương Hiên Dương mở miệng nói:
- Ta còn tưởng ngươi thực sự có lá gan lớn như vậy?
- Hiện tại là một ngàn một trăm vạn, ta quên tính lợi tức!
- ...
- ...
- ...
Một câu trực tiếp khiến toàn trường trầm mặc, thậm chí tiếng thú gầm trong sương mù cũng nhỏ đi…
- Ngươi con mẹ nó! Bắt chẹt cũng phải chú trọng nguyên tắc cơ bản chứ?
Vương Hiên Dương nghẹn cả nửa ngày mới nói ra một câu.
Chẳng những bắt chẹt, hơn nữa còn con mẹ nó lấy lợi tức cao như vậy, cho vay nặng lãi à?
Mọi người đồng loạt nhìn lại, chú trọng nguyên tắc cơ bản thì lại không phải là bắt chẹt.
- Tiểu tử, ta lười chẳng muốn nói nhiều với ngươi! Phương Tư, ngươi dẫn theo bọn họ bảo vệ nơi này, xuất hiện tình huống thì tùy thời báo cáo!
Vương Hiên Dương day day trán, không muốn nói chuyện tào lao với Trần Thư nữa.
Dứt lời, hắn cưỡi chim to màu vàng trực tiếp rời đi, tuy Khế Ước Linh vô cùng đẹp mắt, nhưng bóng lưng nhìn thế nào cũng có chút chật vật.
Trần Thư la lớn:
- Đây chính là lãi kép, ta khuyên ngươi mau trả đi.
Vương Hiên Dương lảo đảo, thiếu chút nữa thì từ trên lưng chim ngã xuống.
Người trẻ tuổi, ngươi con mẹ nó quá đáng quá rồi!
Hắn nhìn Trần Thư một cái thật sâu, tiểu tử, đừng để ta tóm được chứng cớ phạm tội của ngươi, nếu không sẽ tự tay bắt ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận