Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 144: Muốn đụng tội phạm Nam Giang ta một chút? (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Trần Thư lại nở nụ cười nham hiểm, nói:
- Không đúng, Lão Triệu, trước kia ngươi từng uống say, nhảy nhót trên đường, bị xe đụng không phải sao? Ta nhớ lúc ấy ngươi phải cắt bỏ đi chân trái, ấy vậy mà sao ngươi vẫn làm vận động viên thể hình được nhỉ?
Giọng nói ở đầu dây bên kia có chút không tự nhiên, đáp:
- Bạn cũ à, ngươi nhớ nhầm hay sao ấy chứ?
- Đúng đúng đúng! Ngươi xem đầu óc ta dạo này thật là, là ta nhớ nhầm đấy.
Trần Thư áy náy nói.
- Đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn hay quên nhỉ.
- Đúng là ta nhớ nhầm, ta nhớ ra rồi, lúc đó ngươi bị cắt chân phải, nhìn đầu óc của ta xem thật đúng là.
- Tút tút tút…
Đầu dây bên kia im lặng, đã muốn tự bế luôn rồi trực tiếp cúp máy luôn.
- Này! Này! Bạn học cũ à!
- Ha ha ha!
Trần Thư không nhịn được liền cười phá lên, xem chừng kẻ lừa đảo ở đầu dây bên kia đã tan vỡ mất rồi.
Đúng lúc hắn đang vui thì một cuộc gọi khác đến.
- Lại là số lạ? Dạo này lắm kẻ lừa đảo thế không biết?
Trần Thư nhấc máy, trực tiếp nói:
- Lại gì nữa đấy, Lão Triệu, bị giật kinh phong đã chữa khỏi đấy phải không?
- ...
Một giọng nói quen thuộc truyền đến:
- Là ta, Tạ Tố Nam, ngươi đặt biệt danh này để trêu chọc ai vậy?
- À…Tạ không thịt này…
Trần Thư giải thích:
- Vừa có một kẻ lừa đảo gọi tới, ta trêu chọc hắn đó.
Nói xong, Trần Thư liền nghĩ ra gì đó, nói:
- Ngươi không phải là kẻ lừa đảo nữa đấy chứ?
- Ngươi nghĩ gì vậy?
Tạ Tố Nam nhếch miệng, nói:
- Hôm nay ngươi rảnh không? Ta có một nhiệm vụ này, ngươi có hứng thú không?
- Nhiệm vụ gì đấy?
- Gần đây xuất hiện một tên đạo tặc Nam Giang!
- Thôi ta không có hứng thú, mấy chuyện như này ngươi cứ đến cục cảnh sát mà tìm.
- Ngươi được năm vạn đồng tiền thù lao!
- Trần Thư ta đời này không quen gặp tội phạm cho lắm, mà ngươi đang ở đâu đấy? Ta đến chỗ ngươi!
- ...
Tạ Tố Nam nhất thời không nói nên lời:
- Sao ngươi lại dùng vở kịch Tứ Xuyên này để lật mặt vậy chứ?
- Cũng dám xưng đạo tặc Nam Giang cơ đấy, rõ là muốn đụng chạm với tội phạm Nam Giang ta đây mà!
Trần Thư đứng dậy thu dọn đồ đạc, xách ba lô rời khỏi tiểu khu.
Nửa giờ sau, tại giao lộ Hà Phi.
Tạ Tố Nam mặc chiếc áo phông xanh và quần jean, trông khá trẻ trung, nếu như không nhìn mặt…
- Lão Tạ, ngươi không bán thịt heo nữa sao?
- Dạo này thịt heo ế ẩm quá nên ta không bán nữa, ta đã nói rồi đây chỉ là công việc làm thêm của ta thôi.
- Làm thêm mà đi mổ heo hả, ngươi nói nghe chẳng có lý tí nào.
Trần Thư vỗ nhẹ vai hắn, nói:
- Có điều ngươi còn khá tốt tự nhiên tối qua ta thấy có người đi làm thêm bệnh nhân tâm thần.
- ...
Tạ Tố Nam nói:
- Ta đây là làm việc nghiêm túc đó nha.
- Quên không nhắc, ngươi xem qua nhiệm vụ tình báo này một chút đi.
Trần Thư gật đầu, nhận một tập tài liệu.
【 Tên gọi nhiệm vụ 】 : Truy bắt đạo tặc Nam Giang.
【 Độ khó nhiệm vụ 】 : Không.
【 Nội dung nhiệm vụ 】 : Gần đây thành phố Nam Giang xuất hiện một tên đạo tặc Nam Giang, chuyên trộm cắp tài sản của các hộ phú hào, hắn gây án với thủ đoạn cao siêu, hiện trường không có bất kỳ manh mối nào, hắn trộm tài sản trị giá hơn mấy trăm vạn, nhanh chóng bắt về quy án!
【 Phần thưởng nhiệm vụ 】 : Mười vạn đồng
【 Độ khó nhiệm vụ 】 : Một: Không có tin tức cơ bản về đạo tặc Nam Giang, thậm chí không thể phán đoán được giới tính. Hai: Hắn có thủ pháp quỷ dị, tránh được tất cả quản chế, khả năng là sử dụng năng lực của Khế Ước Linh.
【 Lưu ý nhiệm vụ 】 : Có thế kết luận, đạo tặc Nam Giang chỉ là một người, không tồn tại khả năng tác chiến đồng đội. Hai: Cấp Ngự Thú Sư của hắn không quá cao, ba: Sau khi gây án để lại hiện trường bốn chữ Cướp của người giàu chia cho người nghèo, khả năng là hắn ở xóm nghèo.
- Ngự Thú Sư sao?
Trần Thư khẽ cau mày, gương mặt lộ vẻ nghiêm trọng.
- Thế nào?
Tạ Tố Nam hỏi, mặc dù hắn là Ngự Thú Sư, nhưng sức chiến đấu chỉ bằng không, vậy mới phải đặc biệt đến tìm tay đấm Trần Thư này .
- Nếu tên tội phạm này là Ngự Thú Sư, vậy thì khó giải quyết đây, tính cách tội phạm tàn nhẫn, làm việc không từ bất kỳ thủ đoạn nào, mà tính cách khế ước linh của bọn họ cũng hung tàn, cực kỳ khó đối phó.
- Ngươi không làm được sao? Ta đã điều tra thông tin cụ thể đến vậy rồi.
Tạ Tố Nam nhíu mày.
Trần Thư bật cười, nói:
- Người khác làm được thì ta làm được, việc mà người khác không làm được thì ta càng có thể làm!
- Ý của ta là…
Hắn ngập ngừng một hồi rồi nói:
- Thêm tiền thù lao đi.
- ...
Tạ Tố Nam trầm mặc một hồi, không hổ là ngươi, không ngờ biểu diễn nửa ngày như thế chính là vì để tăng thêm tiền.
- Ta cầm bảy vạn tệ, ngươi ba vạn tệ! Giá gốc, miễn trả giá.
Tạ Tố Nam nói:
- Ngươi không phải không muốn gặp nhất chính là phần tử tội phạm sao?
Trần Thư gật đầu đương nhiên.
- Đúng vậy, nhưng ta có thói quen được nhìn thấy nhiều Hoa Hạ Tệ nhất, cả hai không xích mích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận