Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 408: Tính thương tổn cao và tính vũ nhục mạnh

Hiển nhiên, cho dù là bình thường, cũng ít có Ngự Thú Đoàn tới đây.
- Chỉ là phi hành cũng mất hai ngày.
Đỗ Minh lắc đầu, ba người các ngươi đang đi du lịch ngắm cảnh à?
- Trần Bì, xung quanh có chút nguy hiểm.
Tạ Tố Nam sờ sờ Trùng Điệp trên vai, là Khế Ước Linh loại hình điều tra, tất nhiên phải có dự cảm nhất định.
- Không sao, ngày mai chính thức bắt đầu săn bắn.
Trần Thư mở miệng nói, đồng thời lắc lắc bình dược tề màu xám trong tay.
- Mẹ kiếp! Ngươi đừng xằng bậy.
Hai người đồng loạt lui về phía sau một bước, trong mắt lộ ra vẻ hoang mang, hiển nhiên là nghĩ tới chuyện không tốt.
Trần Thư nhún vai, nói:
- Đừng lo lắng, ta chỉ là ngứa tay vung chơi thôi.
- Ngươi con mẹ nó rảnh rỗi lại đi chơi đạn hạt nhân.
- Gừ gừ!
Đúng vào lúc này, Husky kêu to một tiếng, lập tức chạy đến, giống như là thấy tân đại lục.
Hiển nhiên, nó cực kỳ có hứng thú với dược tề phát nổ.
Trần Thư thong dong điềm tĩnh, tay phải trong nháy mắt cầm lấy túi phân ở bên cạnh.
Chỉ thấy Husky vừa hay lao tới, trực tiếp nhảy vào trong túi.
Trần Thư lập tức đóng miệng túi lại, một bộ động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động, trong nháy mắt đã phong ấn Husky.
- Dám chơi ta à?
Trần Thư vỗ tay, trực tiếp ném Husky tới cửa.
Husky vốn đang vô cùng hoạt bạt lập tức im lặng, thậm chí còn có chút run rẩy.
- Có thể ngủ được rồi.
Trần Thư ngáp một cái, trực tiếp về lều trại.
Mà hai người bên cạnh thì vẻ mặt bình thản, hiển nhiên đã quen rồi.
Trùng Điệp và Lôi Điểu biến dị đều canh gác ở ngoài lều trại, nếu xuất hiện nguy cơ bất kỳ thì có thể ngay lập tức biết được.
Một đêm không có chuyện gì.
Sáng sớm hôm sau, ba người Trần Thư rời khỏi lều trại.
- Hả? Tình huống gì thế?
Xa xa Đỗ Minh dụi dụi mắt, thậm chí hoài nghi thị lực cấp Bạch Ngân của mình xuất hiện vấn đề.
- Con mẹ nó đang yên đang lành lại mặc trang phục của bệnh nhân tâm thần làm gì.
Chỉ thấy ba người Trần Thư đang không ngừng vuốt quần áo người bệnh trên người, không ngờ lại mang theo người.
Tạ Tố Nam mở miệng nói:
- Tiểu Tinh, tài liệu tốt đấy: Có phải lại cải tạo không.
- Chắc chắn rồi! Hiện tại nhiệt độ cao tới bốn mươi, mặc cái này vừa hay sẽ không nóng.
Ba người lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, trực tiếp mặc quần áo bệnh nhân bước lên lưng Lôi Điểu biến dị, bắt đầu chuyến đi săn bắn hôm nay.
- Lão Tạ, tìm hung thú biến dị! Hiện tại chúng ta chỉ thịt biến dị trở lên.
Trần Thư mở miệng nói, trong mắt có vẻ tự tin.
Độ phục tùng của Husky đã cao hơn một chút, cộng thêm học tập được kỹ năng Băng Cầu Phún Xạ mới, đã có thể tham dự chiến đấu cấp Hắc Thiết.
Đương nhiên, vẫn là Sử Lai Mỗ làm chủ lực!
- Không thành vấn đề!
Trùng Điệp ở trên vai trên vai lập tức phóng thích kỹ năng điều tra.
Hai người đều thuộc về Khế Ước Linh tính tính, tất nhiên sẽ có điểm cộng, tất cả phải xem lão sư chia thế nào.
Nửa giờ trôi qua,
- Phía trước một ngàn mét có Hắc Thiết biến dị.
Hai cánh Lôi Điểu biến dị rung lên, bay tới phía trước.
Chỉ thấy phía sau một đồi núi, có mấy con chó to màu trắng đang nằm nghỉ ngơi.
Mà một con ở giữa, cao chừng năm mét, khí thế cực kỳ bất phàm.
- Quả nhiên là Quang Diễm Khuyển biến dị cấp Hắc Thiết.
Ba người mặc trang phục của bệnh nhân tâm thần nằm bò trên lưng Lôi Điểu, lặng lẽ tới gần.
Một màn này nhìn thế nào cũng cảm thấy vô cùng quái dị.
Trần Thư làm một thủ thế xuống phía dưới, Lôi Điểu biến dị lập tức lặng lẽ hạ xuống.
Đang lúc ba người muốn đánh lén.
Con Quang Diễm Khuyển đó không ngờ mở mắt, lập tức trở nên vô cùng cảnh giác.
- Mẹ kiếp, nhạy bén như vậy à?
Trần Thư nhíu mày, cũng không bất ngờ, là cấp Hắc Thiết, khẳng định phải có chút tài năng.
Hắn đảo mắt, triệu hồi ra Husky.
- Gừ gừ! Gừ gừ!
Trong mắt Husky lộ ra vẻ tò mò, không ngừng quan sát Quang Diễm Khuyển phía trước.
- Gừ.
Trong mắt Quang Diễm Khuyển lộ ra vẻ cảnh giác, thấp giọng gầm rú, muốn xua đuổi Husky.
- Ngao ngao ngao!
Husky chạy chung quanh đối phương, nhảy nhót qua lại, lại không hề có ý đồ công kích.
Một trận thao tác này khiến đầu óc Quang Diễm Khuyển có chút không xoay chuyển kịp.
- Đây con mẹ nó rốt cuộc là thứ gì vậy?
Trong nháy mắt Quang Diễm Khuyển vừa phân tâm, không gian phía trên vỡ tan, Tiểu Hoàng trực tiếp từ trên trời hạ xuống!
Ầm!
Tốc độ của Quang Diễm Khuyển không đủ nhanh, trực tiếp đã bị đè lên.
- Gừ.
Lúc này nó mới ý thức được, trúng bẫy rồi.
Sử Lai Mỗ to lớn vặn vẹo thân thể, điều chỉnh tốt vị trí, không ngờ đang dần dần nhỏ đi!
- Ơ? Trần Bì, kỹ năng của ngươi hết nhanh như vậy à?
Từ Tinh Tinh mở miệng hỏi, vừa bắt đầu chiến đấu, cự đại hóa đã kết thúc rồi?
Trần Thư chỉ cười không nói gì, chỉ thấy hình thể của Sử Lai Mỗ cuối cùng biến thành chỉ còn khoảng mười lăm mét.
- Sự khống chế của ngươi đối với kỹ năng!
Ánh mắt Tạ Tố Nam chấn động, lập tức ý thức được gì đó.
Hiển nhiên, không phải hiệu quả của cự đại hóa kết thúc, mà là Trần Thư đang khống chế bội số tăng phúc của cự đại hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận