Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 377: Đơn đấu, ba người chúng ta đơn đấu với một người ngươi (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Nam Thương Tổng đốc là Ngự Thú Sư Vương cấp duy nhất toàn tỉnh, đánh cấp Hoàng Kim hoàn toàn chính là vô cùng đơn giản.
Mấy chục người bọn Liễu Vô Cực đã bị đóng băng thành băng khắc, lại chết hai Khế Ước Linh cấp Hoàng Kim.
- Lão Vương, giỏi lắm, tổ chức Ám Dạ cũng bị ngươi tìm ra, quốc gia vẫn đang một mực âm thầm điều tra.
Nam Thương Tổng đốc thu hồi Khế Ước Linh, cười bảo:
- Nhưng phương thức có phải là không nên đề xướng không, chúng ta phải cân nhắc kỹ rồi mới làm, ngươi trực tiếp đốt nhà, có khác gì phần tử tội phạm.
Vương Thanh cười khổ một tiếng:
- Tổng đốc, ngươi cảm thấy ta dám trực tiếp phóng hỏa ở trung tâm thành phố à?
- Ta chỉ là cảm ứng được khí tức cấp Hoàng Kim, mới nhận thấy không thích hợp.
Vương Thanh lắc đầu, khi nghe thấy phần tử tội phạm, trong đầu hắn không ngờ lại không kìm được mà xuất hiện khuôn mặt của Trần Thư.
- Là thằng ôn này sao?
Vương Thanh đã tìm hiểu toàn bộ tư liệu về Trần Thư, tất nhiên biết sự tích của hắn, cũng biết ngoại hiệu Nam Giang Hãn Phỉ.
Hắn lẩm bẩm trong lòng:
- Chắc không phải, một học sinh cấp ba, không thể mạnh như vậy được chứ?
- Không phải ngươi, vậy là ai? Ngự Thú Sư Dân gian à?
Nam Thương Tổng đốc nhướng mày, nhưng cũng không quá rối rắm.
Nếu không phải có trận lửa lớn này, bọn họ không thể hủy diệt cứ điểm của tổ chức Ám Dạ một cách không có thương vong.
Thần sắc Tổng đốc lạnh lùng, mở miệng nói:
- Điều tra toàn bộ nhân viên của tập đoàn Cường Thịnh, bao gồm cả người của chi nhánh.
Một tập đoàn lớn trong tỉnh, không ngờ lại trở thành sào huyệt của tổ chức Ám Dạ, đúng là cực kỳ vớ vẩn!
Vương Thanh gật đầu, ngày hôm sau, tỉnh Nam Thương có chút bận rộn.
- Đúng rồi, ngươi đi chủ trì thi đấu ngự thú đi, ta bảo Ngự Long Vệ làm chuyện này.
...
Bởi vì trong Đấu Linh Trường vốn là có vô số truyền thông, tin tức tòa nhà ở trung tâm Nam Thương Thị bốc cháy lập tức được truyền khắp toàn bộ tỉnh.
Nam Giang Nhị Trung, Thẩm Vô Song ngơ ngẩn nhìn phát sóng trực tiếp trên mạng, vô cùng gian nan nuốt nước miếng.
Hắn đã không cần bất kỳ suy lý gì, chỉ cần có Trần Thư, vậy có thể trực tiếp tỏa định hung thủ!
- Hiệu trưởng, ta xin từ chức.
Thẩm Vô Song đi thẳng tới văn phòng hiệu trưởng.
Con mẹ nó nếu còn dạy tiếp, mình không lâu nữa cũng bị đáp vào.
Hắn vốn là lấy Trần Thư làm kiêu ngạo, nhưng hiện tại đã sợ lắm rồi, chỉ sợ đối phương khai mình là lão sư của hắn.
Mẹ kiếp đúng là nghịch thiên rồi.
Hiện tại mới cấp ba đã dám đốt trung tâm Nam Thương Thị, liệu sau này có mỗi ngày đều cho nổ Lam Tinh để chơi không?
Trong Đấu Linh Trường, sự chú ý của mọi người toàn bộ đều về lại thi đấu, nhưng trong lòng lại không ngừng nghĩ tới trận chiến đấu rung động đó.
Cho tới khi Trần Thư triệu hồi ra Sử Lai Mỗ màu vàng.
- Mẹ kiếp, sao thứ này lại lớn hơn vậy? Ăn chất kích thích à?
- Ăn chất kích thích cũng không nhanh như vậy! Không phải là bơm hơi chứ? Rõ ràng lại to ra không ít.
Mọi người trong Đấu Linh Trường đều nghị luận, là thật sự bị cả kinh rồi, đùa gì vậy?
Trần Thư mỉm cười, vừa có được 10% gia thành toàn thuộc tính, Sử Lai Mỗ tất nhiên lại to ra không ít.
Đội ngũ của Nam Thương Ngũ Trung lộ ra thần sắc cả kinh, không nhịn được mà cười khổ.
Ngươi con mẹ nó còn nói logic không?
Nghĩ tới Khế Ước Linh hai ba mét của mình, trong lòng lập tức trở nên tự ti.
Đội trưởng Triệu Thần của Nam Thương Tứ Trung đứng dậy, mở miệng nói:
- Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, có dám đơn đấu không!
- Đơn đấu, ngươi chắc chứ?
Trần Thư nhíu mày, nhếch miệng cười, trong lòng lại hơi thả lỏng, đối phương có thể có kỹ năng xuất kỳ chế thắng nào đó.
Nhưng hắn không nhượng bộ, mà là trực tiếp đáp ứng.
- Được, vậy đơn đấu.
Trong mắt Triệu Thần có một tia ý mừng, không ngờ đối phương lại lơ là như vậy.
Hắn triệu hồi ra Khế Ước Linh của mình, chỉ thấy một con quái vật hình người xuất hiện ở đây, cả người đều từ ám quang ngưng tụ thành, có thể mơ hồ nhìn ra bộ dạng của ngũ quan.
Không ngờ là một con tinh linh ám nguyên tố cấp S!
Trần Thư đã từng giao chiến với tinh linh các loại nguyên tố, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn nhìn thấy cấp S.
Tinh linh ám nguyên tố cao gần ba mét, ngẩng đầu nhìn quái vật to lớn phía trước.
Trong mắt nó không ngờ có một chút mê mang.
Xoay người nhìn chủ nhân của mình một cái, sau đó hai tay xòe ra.
Ý tứ khá là rõ ràng, are you sure?
Triệu Thần gật đầu, ý bảo Khế Ước Linh không nhìn lầm, đối thủ chính là đống cứt to lớn này!
Thân thể tinh linh ám nguyên tố cứng đờ, ngay sau đó song quyền nắm chặt lại, giống như thấy chết không sờn.
Rầm rầm rầm!
Nó giống như nhân loại chạy lên, lao về phía Sử Lai Mỗ.
Cự ly giữa hai bên nhanh chóng được kéo gần!
Ngao ngao ngao!
Tinh linh ám nguyên tố quát lớn một tiếng, miệng há ra, không ngờ từ trong miệng bắn ra một đạo lưu quang màu tím đen.
Trong mắt Triệu Thần xuất hiện nét cười, nói nhỏ:
- Ngươi sắp xong rồi.
Tốc độ của lưu quang không tính là nhanh, ít nhất cũng là Khế Ước Linh loại hình tốc độ.
- Đây là sát thủ giản của ngươi à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận