Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 163: Chỉ vài giây ngắn ngủi thôi mà cần dùng cả đời để chữa lành (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi thôi mà sợ là hắn ta sẽ phải dùng cả đời để chữa lành điều này.
Những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, họ cảm kích Đường Liệt từ tận đáy lòng. Tạ Tố Nam bị loại cũng có nghĩa là không có ai phải chịu đựng điều này nữa.
- Được rồi, trận đấu tiếp theo sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Trần Thư đấu với Dương Tử Ngọc.
Vừa nói xong thì mọi người trong lớp chuyển hết sự chú ý sang chỗ khác. Slime của Trần Thư là cấp F nhưng cứ khiến người ta có cảm giác nó rất đáng gờm. Vậy nên đương nhiên là mọi người cũng sẽ quan tâm đến trận đấu của hắn hơn.
Dương Tử Ngọc là một nữ sinh có dung mạo rất trong sáng, trông rất yếu đuối, chắc là một cú đấm thôi cú đủ nàng ta khóc mấy lần.
Nàng ta triệu hồi Khế Ước Linh của mình, một con hồ ly đuôi tím xuất hiện.
Đó là Tử Đồng Hồ cấp B, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi thì nó cũng đã đủ để vượt xa Slime rồi.
Dương Tử Ngọc đến gần Trần Thư, nhỏ giọng nói.
- Ca ca, ca ca có thể nhẹ tay với ta một chút được không?
- Ta sẽ làm vậy, muội muội là để nâng niu mà.
Trần Thư khẽ cười, mẹ nó còn nhỏ tuổi mà đã dùng chiêu này rồi, ngươi làm vậy ta tỉnh cả ngủ.
- Đùng!
Golden Slime giáng xuống võ đài, đây chắc chắn là tuyển thủ nặng ký của cuộc thi này.
Slime mở to mắt ra, nó thấy hơi tò mò về Tử Đồng Hồ.
Tử Đồng Hồ chớp chớp mắt, có một tia sáng màu tím trông rất cuốn hút bay đến cực nhanh.
Tốc độ của Slime quá chậm, nó không thể tránh nổi.
Ánh sáng màu tím đó đi vào cơ thể nó, Slime bắt đầu cười ngây ngốc, nước dãi chảy ra từ khóe miệng.
- Trong Khế Ước Linh có lưu truyền Sắc Dụ Thuật không?
Có không ít người được mở mang tầm mắt, không ngờ còn có chiêu như vậy.
Dương Tử Ngọc mỉm cười, Khế Ước Linh của nàng ta tuy là cấp B nhưng tiềm năng thì lớn vô cùng, nó thuộc loại Khế Ước Linh hệ khống chế.
Nếu như đẳng cấp tiến hóa cao lên thì thậm chí nó có thể tạm thời khống chế hung thú Lãnh Chúa trong Dị Không Gian.
Bởi vì điểm cộng là có Khế Ước Linh đặc biệt nên nàng ta mới được vào lớp đặc huấn một cách thuận lợi.
Dương Tử Ngọc nói.
- Tiểu ca ca, ngươi thua mất rồi.
Slime như bị trúng tà vậy, nó ngây ngốc đi xuống dưới võ đài.
- Hi hi.
Slime vẫn chảy nước dãi, trông đáng yêu vô cùng.
Thế nhưng khi sắp rời khỏi võ đài, ánh mắt của Slime trông kiên định trở lại.
Kĩ năng đụng chạm tự dưng được phát động.
Tử Đồng Hồ lúc này vẫn chưa kịp phản ứng lại, nó bị hất bay ngay lập tức.
Mọi thứ đều xảy ra một cách quá đột ngột, mọi người đều không ngờ đến. Bọn họ tưởng Slime đã bị mê hoặc rồi nên mới trông ngây ngốc như vậy.
Thế nhưng họ không biết, nó vốn trông như vậy.
Với đầu óc của Slime, nó chẳng hiểu bị mê hoặc là cái khỉ gì đâu.
Nhân lúc Tử Đồng Hồ đang bị lơ lửng trong không trung, Slime nhảy lên, sử dụng Bạo Lực Tọa Sát.
- Đừng mà!
Dương Tử Ngọc mở to mắt ra, Sliem nặng như vậy, nếu như bị ngồi lên thật thì ít nhất cũng phải bị trọng thương.
- Uỳnh!
Trần Thưu không hề do dự, Slime chạm đất ngay lập tức.
Một cái đống nặng cả trăm cân thế này, ngươi có chịu nổi không?
- Ta, ta nhận thua.
Dương Tử Ngọc nhìn Tử Vĩ Hồ như vậy, nước mắt nàng ta ứa ra.
Slime nhảy nhảy rời khỏi võ đài, nó cứ cọ cọ mình vào vai Trần Thư.
Vì tốt bụng nên Trần Thư nhẹ nhàng an ủi, nói.
- Người chết không bị thương chứ?
Dương Tử Ngọc không nhịn được nữa, mặt đầy vẻ ấm ức, nói.
- Ngươi lừa ta!
Trần Thư gãi gãi đầu, nói.
- Đâu có, ta đã nói muội muội là để nâng niu mà, bây giờ tim của ta đang đau đây này.
- Ha ha ha.
Ngeh vậy, tất cả mọi người ở đó đều phá lên cười.
Hứa Tiểu Vũ và những người quen Trần Thư đều không thấy bất ngờ. Đây chắc chắn là những lời mà Trần Thư sẽ nói ra.
- Được rồi, phí trị liệu sẽ do nhà trường chịu hết, sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ học tập của các em đâu.
Thẩm Vô Song đứng lên. Thân là học sinh của lớp đặc huấn thì sẽ hay có huấn luyện thực chiến, bị thương là chuyện khó tránh, phía nhà trường chắc chắn sẽ hỗ trợ phần nào.
- Trị liệu miễn phí sao?
Có không ít người thở phào một hơi, không ngờ nơi này lại nhân đạo nhưu vậy.
Đúng lúc này, Slime vốn đang nhảy nhảy bên cạnh Trần Thư tự dưng lăn một vòng, ngã lăn ra đất, cả người nó giật giật, có chất lỏng màu trắng chảy ra từ trong miệng nó.
- Thầy ơi, Slime bị nội thương rồi.
Trần Thư lớn tiếng, nói. Hắn còn chỉ vào Dương Tử Ngọc, nói những lời mà không ai ngờ tới.
- Khế Ước Linh của ngươi đúng là lợi hại thật đấy! Tại hạ khâm phục.
Tất cả mọi người như hóa đá vậy. Họ từng thấy người mặt dày, nhwung chưa bao giờ thấy ai mặt dày đến mức này.
Nhà ngươi ngồi lên người người ta, thiếu chút nữa thì nội tạng cũng bị đẩy hết ra ngoài luôn mà còn dám nói mình bị nội thương?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, nói.
- Có thể đừng chảy nước miếng nữa không?
- Thu lại Slime ảnh đế của ngươi đi, bây giờ bắt đầu trận tiếp theo luôn.
Thậm Vô Song không muốn quan tâm đến Trần Thư nữa. Mới ngày học thứ hai mà hắn ta đã cảm nhận được là học sinh ở đây không dễ dạy chút nào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận