Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1111: Người của Tập đoàn Toàn Năng đã đến đông đủ chưa

Rầm rầm rầm ~
Ba Hoàng Kim Khế Ước Linh hộ tống Bạch Dương về tới bên cạnh lão nhân.
- Haizz…
Lão nhân lắc đầu, thậm chí lão ta cũng có chút không muốn cứu con hàng này nữa.
- Từ thúc, ta…
Gương mặt Bạch Dương tái nhợt, vẻ mặt có chút chết lặng.
- Không sao, chẳng mấy chốc sẽ qua cả thôi…
Lão nhân vỗ vai của hắn ta, trong mắt hiện lên vẻ đồng tình.
Còn về việc ý lão ta nói là thời gian sẽ trôi qua, hay là người sẽ qua đời thì không ai biết được rồi…
Tổ chức Ám Dạ sẽ không bồi dưỡng phế vật, nếu Bạch Dương không có thiên phú, hơn nữa không có tiềm năng trở thành sát thủ thì đã không còn…
- Hả?
Đúng lúc này, lão nhân khẽ giật mình mà nhìn về nơi xa, đã nhận ra khí tức của Vương Cấp.
- Đến rồi sao?
Lão ta không hề bối rối, người nên sợ hãi bây giờ là tội phạm Trần Thư chứ không phải là lão ta!
- Trước tiên phế đi Khế Ước Linh của ngươi cái đã!
Chỉ thấy trong đôi mắt của Băng Giao và Tinh Linh thuộc tính Thủy dưới chân lão ta xuất hiện ánh sáng, chuẩn bị phóng thích kỹ năng lớn để kết liễu Trần Thư.
Ào ào ào ~
Trong tích tắc, trước người lão nhân xuất hiện một Thủy Mạc cao tới ngàn mét, giống như một thác nước từ trên trời rơi xuống vậy.
Bùm ~
Trần Thư không để mặc cho đối phương tung ra các kỹ năng của mình mà là trực tiếp điều khiển Husky liên tục tung ra các kỹ năng Nguyên Tố khác nhau.
Nhưng các kỹ năng được tung ra dường như đều bị Thủy Mạc nuốt chửng mất, không hề gây ra bất kỳ tác dụng nào.
- Ồ?
Trần Thư sờ cằm, trong mắt hiện lên vẻ suy tư, thế nhưng trong lòng lại không hề hoảng hốt một chút nào cả.
Gào!
Lúc này, Băng Giao dưới chân lão nhân gầm lên, trong miệng phun ra một lượng lớn Hàn Sương màu xanh lam.
Ào ào ào ~
Hàn Sương và Thủy Mạc hòa quyện vào nhau, cứ như thể xuất hiện một sự thay đổi mới vậy.
Chốc lát sau, một Băng Mâu khổng lồ đứng sừng sững trên bầu trời, mũi mâu vô cùng sắc bén, đang không ngừng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
- Kỹ năng này là?
Trần Thư nhướng mày rồi lẩm bẩm:
- Lão già còn có chút tài năng chứ nhỉ, chẳng trách dám làm biến thái!
- Nhắc lại lần nữa xem, lão tử không phải là biến thái!
Lão nhân quát lớn, hai Khế Ước Linh cũng đồng thời gầm lên.
Xì xì ~
Chỉ thấy Băng Mâu khổng lồ vắt ngang qua trời cao rồi lao về phía đầu của Slime!
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm từ xa vọng lại.
Tuy nhiên, tốc độ của Băng Mâu lại không hề giảm bớt mà thậm chí còn tăng tốc lên mấy lần nữa, hiển nhiên là đã có ý đồ nhất định phải giết chết đối phương rồi!
- Hả?
Lão đoàn trưởng cau mày, xem ra hai bên đã đánh nhau đến mức ngươi chết ta sống rồi.
Nhưng điều khiến lão không ngờ tới là một Bạch Ngân Cấp như Trần Thư lại có thể kiên trì đến tận giờ phút này.
- Lý lão, không cần lo lắng!
Tần Thiên khẽ cười, khi nhìn thấy đó là kỹ năng thuộc tính Thủy thì trong lòng lão lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.
- Ngươi không hề lo lắng cho học sinh của ngươi chút nào cả nhỉ?
Lão đoàn trưởng trừng mắt nhìn hắn rồi nói:
- Lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây?
Nhưng ngay sau khi lão vừa mới dứt lời thì một cảnh tượng khiến cho người ta phải trợn mắt há hốc miệng đột nhiên xảy ra!
Chỉ thấy vậy mà Slime ở đằng xa lại chủ động há miệng ra rồi cắn Băng Mâu đang lao tới!
Bùm ~
Vốn cho rằng đó sẽ là một tình cảnh mà Slime bị giết chết ngay tắp lự, thậm chí Băng Mâu có thể dễ dàng xuyên thủng qua đầu nó được chứ.
Tuy nhiên, điều khiến cho người khác phải khiếp sợ chính là, vậy mà Băng Mâu lại bị vỡ thành từng khúc, thậm chí còn không thể phá nổi lớp phòng ngự nữa.
Trong khoảnh khắc, Tiểu Hoàng nuốt chửng toàn bộ Băng Mâu, trong miệng nó đang ngậm vô số vụn băng.
- Òm ọp!
Biểu cảm của Tiểu Hoàng vô cùng vui vẻ mà chép miệng, sau đó nuốt hết vụn băng vào bụng…
Còn về phần Trần Thư, hắn đã dựa vào Thỏ Không Gian để thay đổi vị trí đến trên đầu Tiểu Hoàng.
Hắn cười khiêu khích rồi nói:
- Lão biến thái, tiếp tục đi nào, Khế Ước Linh của ta còn chưa ăn no đâu!
- ...
Vẻ mặt lão giả Tập đoàn Toàn Năng kinh hãi, trong mắt tràn ngập không thể tưởng tượng nổi.
Đừng nói là Bạch Ngân Khế Ước Linh, ngay cả Khế Ước Linh Phòng Ngự cùng cấp cũng không dám đỡ một chiêu này, thế nhưng kết quả lại bị Đại Tiện Quái Thú trước mặt này nuốt mất trong một ngụm!
Giờ khắc này, lão ta thật sự rối bời…
- Dừng tay!
Lúc này, Lý lão và Tần Thiên đi tới, mấy con Khế Ước Linh Vương Cấp ngăn giữa hai người.
Vẻ mặt Lý lão chấn kinh, nhìn qua nhìn lại mà đánh giá Trần Thư, quả thực là sốc toàn tập.
Học sinh thời nay đã nghịch thiên đến loại trình độ này rồi à?
Đột nhiên, trong mắt lão hiện lên vẻ tiếc nuối.
Lão chỉ có thể hi vọng suy đoán của bản thân là đúng, thật sự là người của Tập đoàn Toàn Năng có vấn đề, nếu không thì chỉ sợ một thiên tài tuyệt thế vô song cũng phải bị lão bắt tận tay…
- Hiệu trưởng, cứu ta với! Có lão biến thái muốn giết chết ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận