Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1379: Chỉ có hắn duy trì bộ dáng ban đầu (2)

Phụ mẫu Trần Thư rời khỏi nhà đến chợ chuẩn bị mua chút tương quan phối liệu.
- Trần Thư, ngươi vậy mà không bán thịt Hoàng Kim Quân Vương đi, mà là dùng tới ăn?
Ánh mắt Phương Tư nhìn lại, dáng vẻ như đang nhìn người bệnh.
Lúc trước sau khi tranh tài kết thúc, tất cả mọi người nếm được một chút huyết nhục quân vương.
Vốn cho rằng Trần Thư về nước chuẩn bị bán đi, kết quả vậy mà là giữ lại ăn…
- Không phải chứ?
Trần Thư nhún vai, không để ý nói:
- Chẳng lẽ lấy ra nhìn à?
- Đây chính là huyết nhục quân vương!
Khóe miệng Phương Tư giật một cái, nói:
- Liễu giáo sư không đánh chết ngươi sao?
- Đánh chết ta làm cái gì…
Trần Thư nói năng hùng hồn đầy lý lẽ:
- Đây chính là mỹ vị hiếm có, dùng bao nhiêu tiền cũng không mua được.
- ...
Phương Tư lắc đầu, trực tiếp là từ bỏ thuyết phục.
Mạch não của con hàng này từ trước đến giờ có vấn đề.
Hai người trải qua trao đổi, quan hệ ngược lại không trở nên nhạt, thậm chí còn thâm hậu hơn so với ngày trước.
Thời gian mấy tiếng, chủ yếu đều là Trần Thư mở miệng nói linh tinh, khoa trương nói về truyền kỳ mình trải qua một chút.
Nghe tới hung thú Thú Hoàng kia phun ra thảm thương, ngay cả Phương Tư cũng nhịn không được cười lên.
...
Phục Tô lịch 985 năm, ngày 28 tháng 1, lúc ban đêm.
Người của ba nhà tụ tập thành một bàn, trên mặt bàn trưng bày các món ăn ngon, toàn bộ trong phòng đều tràn ngập mùi thịt.
Vốn là người thường ăn huyết nhục quân vương sẽ xuất hiện đủ loại tác dụng phụ, bởi vì thân thể yếu ớt chịu không được năng lượng cường đại.
Nhưng đi qua tài nấu nướng của Trương Đại Lực tuỳ tiện có thể hấp thu, sẽ không xuất hiện các loại tình huống phun ra…
- Thịt này là thật thơm!
Phụ thân Trần Bình nhịn không được cảm thán, nói:
- Nhi tử, ngươi mua được từ chỗ nào? Nói vị trí cho cha, hôm nào ta mua nhiều một chút.
- Cha, cái đồ chơi này cũng không phải là dùng tiền là có thể mua được.
Trần Thư nhếch miệng, đưa mắt nhìn khắp thế giới, bất kỳ thế lực bên nào cũng sẽ không bán huyết nhục quân vương ra.
- Hả? Có ý gì?
Phụ thân mở to hai mắt nhìn, nói:
- Chẳng lẽ lại là tiểu tử ngươi giành được?
- …
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, là ta thuyết minh có vấn đề ư?
- Ý của ta là, thứ này giá trị liên thành, không phải dùng tiền mua!
Hắn mở miệng nói ra:
- Lại nói, ta lúc nào đoạt lấy đồ của người khác?
- Trần thúc, những lời này ta đồng ý!
Trương Đại Lực nhấc tay nói:
- Trần Bì là tội phạm, không phải giặc cướp!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người là bật cười lên, lộ ra hài hoà vô cùng.
Vẻ mặt phụ thân Trần Bình cảm khái, nói:
- Lần chúng ta liên hoan gần nhất hình như là bốn năm trước, thời gian trôi qua nhanh thật…
Nghe xong lời này, trong mắt mọi người đều có hồi ức, nghĩ đến tràng cảnh bốn năm trước.
Trần Thư uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, nói:
- Đúng vậy, ta nhớ đến lúc ấy Đại Lực mới thi vào đại học Linh Trù ở Kinh Đô, kết quả hiện tại đã muốn tham gia cup thực thần đẳng cấp cao nhất!
- Còn Phương Tư tỷ cũng thế, khi đó chỉ là một sinh viên, hiện tại đã là nhân vật trọng yếu của bộ ngành Ngự Long Vệ!
Các trưởng bối đều tán đồng gật đầu một cái, bỗng nhiên, lại có một chút cảm giác không chân thật.
Lúc này, Phương Tư mở miệng nói ra:
- Chúng ta nơi này, vẫn chỉ có Trần Bì là biến hóa nhỏ nhất.
- Kỳ thực cũng không nhỏ.
Phụ thân Trương Đại Lực là Trương Phong mở miệng nói:
- Hắn khi đó chỉ là một học sinh cấp 3, còn bận thi vào đại học, hiện tại cũng sắp tốt nghiệp đại học.
- Cha, Phương Tư tỷ có ý là…
Trương Đại Lực bu lại, nói:
- Bốn năm trước hắn là tội phạm, hiện tại vẫn là tội phạm! Chỉ có hắn là duy trì bộ dáng ban đầu.
Thành phố Nam Giang, đầu đường Hà Phi.
Toàn bộ thành phố giăng đèn kết hoa, lộ ra náo nhiệt, tràn ngập không khí năm mới.
Một đoàn người Trần Thư chậm rãi tản bước, trừ ba người bọn họ ra, đám người Tạ Tố Nam trong lúc rảnh rỗi đều ra ngoài ăn tết.
- Thanh Tuyết, khế ước linh thức tỉnh sao rồi?
Trần Thư nhìn về phía nữ hài bên cạnh một cái, chính là Vương Thanh Tuyết, muội muội Vương Thanh Hàn.
Không giống với lúc tiểu học, bây giờ Vương Thanh Tuyết đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, dung mạo giống Vương Thanh Hàn đến mấy phần.
- Trần Thư ca ca, ta cho ngươi xem một chút.
Vương Thanh Tuyết gật đầu một cái, hiện tại nàng đã là sơ tam, tự nhiên là khế ước linh đã thức tỉnh.
Nói xong, nàng ta mặt mang kiêu ngạo, mở ra ngự thú không gian của mình.
Một con hồ ly trắng hai con ngươi giảo hoạt chui ra, trên mình tản ra sương lạnh thấu xương.
Cho dù chỉ là một khế ước linh cơ sở, nhưng vẫn lộ ra không giống bình thường.
- Hả?
Trong đầu Trần Thư xuất hiện ký ức liên quan, mở miệng nói ra:
- Tuyết Hồ băng sương S+, không tệ! Đều mạnh hơn so với ta và Phương Tư tỷ.
- Hì hì, ta cũng chỉ là vận khí tốt.
Trong mắt Vương Thanh Tuyết tràn ngập nhảy nhót, có thể đạt được sự tán thành của Trân Thư, không thể nghi ngờ là một chuyện khiến nàng tương đối vui sướng.
- Có điều ngươi nhỏ như vậy, thế mà đã có thể nắm giữ bán tướng triệu hoán?
Bạn cần đăng nhập để bình luận