Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1110: Bạch Dương: Con mẹ nó chứ, ta vô cùng khó chịu

Trần Thư điều khiển Slime chuyển hướng, ánh mắt nhìn về phía lão nhân chỉ mặc chiếc quần cộc màu đỏ ở trước mặt.
Đối phương vốn dĩ muốn giết Bạch Dương nhưng nay lại bảo vệ hắn ta!
- Hừ! Tên tội phạm nhà ngươi, đầu tiên là ném bom hạt nhân trong thành thị gây nguy hại cho an toàn công cộng, hiện tại lại ra tay đối với thiên tài của Hoa Hạ học phủ, thật sự là tội không thể tha!
Vẻ mặt lão nhân giận dữ, dáng vẻ như đang biểu dương chính nghĩa!
- Hôm nay, ta sẽ phế bỏ hết Khế Ước Linh của ngươi trước rồi sau đó lại áp giải ngươi đến Trấn Linh Cục!
Vừa dứt lời, bốn Khế Ước Linh của lão ta đồng thanh gào thét lên, bắt đầu tiến hành bao vây lại.
Cũng biết giả vờ thật đấy!
Trần Thư nhếch miệng, trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ. Quan trọng nhất là còn diễn vô cùng giả trân nữa chứ!
- Không phải lão biến thái nhà ngươi thật sự cho rằng tội phạm ca của ngươi đang sợ ngươi đấy chứ?
Vẻ mặt hắn nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía bốn Hoàng Kim Khế Ước Linh ở trước mặt.
Mặc dù đối phương là Hoàng Kim Cấp nhưng trong đó lại có hai con là thuộc tính Thủy, hắn chỉ cần đối mặt với Kim Sắc Cự Hùng ở phía trước và Hỏa Điểu ở trên vai lão ta thôi.
- Trước tiên cứ giải quyết Bạch thiếu trước đã!
Trần Thư đảo mắt một vòng, ánh mắt lập tức khóa chặt Bạch Dương ở đằng xa.
Nếu đã là người của tổ chức Ám Dạ, vậy thì hắn không cần cố kỵ cái gì nữa rồi.
- Gâu gâu gâu!
Hai con Husky kêu lên, đôi mắt tinh ranh nhìn về phía Bạch Dương.
- ...
Ngay lập tức, trong lòng Bạch Dương cảm thấy ớn lạnh mà vội vàng hét lên:
- Cứu ta với!
- Kêu to lên! Ngươi có kêu rách cổ họng cũng không có ai tới cứu ngươi đâu!
Trần Thư cười he he rồi sờ lên hai cái đầu chó ở bên cạnh.
Rầm rầm rầm ~
Trong tích tắc, các loại kỹ năng đều được tung ra, không hề nương tay một chút nào cả.
- Chết tiệt!
Lão nhân cau mày, mặc dù Bạch Dương chỉ là Bạch Ngân Cấp, thế nhưng hắn ta không giống như những người khác.
Bạch Dương không phải là sát thủ mà thuộc về kiểu người thuộc tầng lớp quản lý trong tương lai mà tổ chức bồi dưỡng, nếu không thì cũng sẽ không đưa hắn ta đến Hoa Hạ học phủ để đào tạo sâu, thậm chí địa vị của hắn ta cũng không thua kém gì lão ta.
Gào!
Cự Hùng gầm lên, trên người hiện ra một luồng ánh sáng màu vàng, tốc độ đột nhiên tăng vọt lên gấp mấy lần, thậm chí còn kéo ra cả tàn ảnh.
Nhờ vào hiệu ứng của kỹ năng, nó thành công đi tới trước người Bạch Dương.
Rầm rầm rầm ~
Móng vuốt sắc bén của Cự Hùng không ngừng vung vẩy, muốn phá vỡ các kỹ năng của Husky.
Tuy nhiên, sức sát thương của Husky đã vượt ra khỏi dự đoán của nó.
Một lúc sau, trên móng vuốt của Cự Hùng dính đầy máu, còn nó thì đang không ngừng thở hổn hển.
Lực phòng ngự của nó không thuộc loại mạnh lắm, có vẻ rất miễn cưỡng để có thể chặn lại!
- Trọng tình trọng nghĩa thật đấy!
Trần Thư nhếch mép cười, sau đó lại điều khiển Husky thi triển kỹ năng thêm lần nữa.
Bùm ~
Lại thêm một luồng Tử Vong Hỏa Trụ nhắm thẳng vào Bạch Dương!
- Con mẹ nó chứ!
Khóe miệng Bạch Dương giật giật mà trợn to hai mắt. Ngươi chuyên chọn quả hồng mềm để bóp đúng không hả?
Hoàng Kim Ngự Thú Sư ở bên cạnh cũng tái mét mặt mày, trong lòng không ngừng thầm mắng Bạch Dương là đồ phế vật.
Vốn dĩ tìm hắn ta đến để giúp đỡ, thế nhưng kết quả lại trở thành điểm yếu của mình!
Hai Khế Ước Linh còn lại của lão ta cũng đi đến bên cạnh Bạch Dương, đồng thời phóng kỹ năng của từng con ra để ngăn lại Tử Vong Hỏa Trụ đang lao tới.
- Đến đây trước đi!
Lão nhân hét lớn, sau đó điều khiển Cự Hùng đặt Bạch Dương lên vai, hai người định tập trung một chỗ trước đã rồi có gì tính tiếp.
- Được!
Bạch Dương gật đầu, không hề giãy dụa, đồng thời điều khiển Khế Ước Linh của mình bảo vệ chặt chẽ.
Tuy nhiên, bỗng dưng có một con thỏ mập mạp xuất hiện một cách quỷ dị, trong mắt của nó hiện lên nụ cười bỉ ổi, trong tay cầm một củ cà rốt khổng lồ rồi đập một phát thật mạnh!
Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, ngay cả ba con Hoàng Kim Khế Ước Linh cũng không kịp phản ứng.
- Không xong!
Vẻ mặt Bạch Dương khẽ thay đổi, hắn ta điều khiển Hắc Sư và Bạch Lang ở bên cạnh chặn lại trước mặt mình theo bản năng.
Bùm ~
Trong nháy mắt, trên vũ khí của Thỏ Không Gian xuất hiện một luồng ánh sáng nhạt.
Cưỡng Chế Vỡ Vụn và Sát Thương Gấp Ba của Vũ Khí Đặc Hiệu đồng thời được kích hoạt, lực sát thương của nó vững vàng đạt tới Hoàng Kim Cấp.
Ầm!
Hai con ngươi của Bạch Dương co rụt vào, trên mặt tung tóe đầy máu tươi, dáng vẻ như bị đóng băng ngay tại chỗ.
Chỉ thấy Hắc Sư và Bạch Lang của hắn ta bị nổ tung đầu, thế mà lại đồng thời bị giết chết trong một chiêu!
- Tiêu đời rồi…
Hoàng Kim Ngự Thú Sư của tổ chức Ám Dạ mở to hai mắt mà nhìn, lão ta cũng không đoán trước được tình huống này.
Đã không thể dùng Bạch Ngân Cấp để đo lường thực lực của Trần Thư nữa rồi.
Lão ta thở dài, Bạch Dương bị chết mất hai Khế Ước Linh, đã thuộc về loại bị phế bỏ.
Vù vù!
Đòn tấn công của Thỏ Không Gian ập đến thêm lần nữa, nhưng lại bị móng vuốt của Cự Hùng ngăn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận