Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1689: Mọi chuyện đã có ta lo

Nam tử chắp tay lại, nói:
- Vừa rồi là phí phóng, các vị còn phải đưa thêm phí bảo hộ nữa….
Lời nói vừa nói ra, trong nháy mắt mọi người đều tức giận không thôi.
- Có ý gì?!
- Vừa rồi ngươi bảo thu mỗi phí phòng bây giờ lại thêm phí bảo hộ?
- Ước nhĩ lợi châu các ngươi nói là được sao?
Sắc mặt mọi người tái mét, thật không ngờ rằng Gia tộc Ám Thiên Sứ lại có một mặt như thế.
Lưu Hán hít sâu một hơi bày ra khí thế của hoàng kim cấp, nói:
- Đây là toàn bộ tài sản của chúng ta, không còn gì nữa đâu mà đưa thêm một bảo hộ phí nữa! Gia tộc các ngươi là muốn ép chúng ta vào đường cùng sao?
- Các ngươi không có tiền nhưng vẫn có người có mà…
Nam Tử chỉ tay về phía Trần Thư, ý tứ rất rõ ràng.
Đây không chỉ muốn bóc lột người ta mà còn không định buông tha cho Trần Thư nữa…
Nam Tử nói:
- Phí bảo hộ thật ra cũng không nhiều một trăm tỷ mà thôi, ta tin thiên tài đệ nhất thế giới có thể lấy ra!
- Một trăm tỷ?
Lưu Hán mở to hai mắt, giận dữ nói:
- Các ngươi đã bức ép như vậy, phía liên minh không quản nữa sao?
- Xin lỗi nhưng ở đây, gia tộc Ám Thiên Sứ của chúng ta mới là người quyết định!
Nam Tử mở miệng nói:
- Tội phạm ca, ý ngươi như nào?
Trần Thư vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, hắn đã nhìn ra đối phương căn bản là không sợ uy danh của hắn. Hắn liếm môi thản nhiên nói:
- Ta tới đón người không phải tới tặng tiền trên người không có nhiều như vậy.
Trên thực tế cũng chính xác là như vậy tư liệu của hắn đã sớm hết, đừng nói đến trăm tỷ, chục tỷ hắn cũng không có.
- Không có tiền cũng không vấn đề gì….
Nam tử hướng về phía Trần Thư nhẹ giọng nói:
- Tộc trưởng chúng ta nói rằng có thể dùng bí mật của ngài để trao đổi!
- Bí mật của ta?
- Đúng vậy! Bí mật làm sao ngươi mạnh lệnh như vậy được!
Đôi mắt Trần Thư khẽ híp lại, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, nhận ra đối phương tới vì mình!
Tuy nhiên, cướp bóc tài sản của những người còn lại cũng là một trong những mục đích của gia tộc Ám Thiên Sứ, chỉ là mục tiêu chính vẫn là Trần Thư!
- Nếu ngài đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tới gặp tộc trưởng chúng ta!
Nam tử cười nhẹ nói:
- Tính mạng của hơn năm nghìn người nằm trong tay ngài!
Có một khoái cảm không thể giải thích được xuất hiện trong hắn ta, ngươi có thể thiên phú kinh người, sức chiến đấu cường hãn thì thế nào? Dù sao vẫn phải cúi đầu trước mặt ngài ấy.
Nam tử lệnh cho Khế Ước Linh mang theo chiếc hộp lớn, xoay người rời khỏi đại sảnh.
Một đám người nắm chặt tay nhau, lửa giận trong mắt đang cháy bừng bừng, nhưng chỉ có thể nhìn đối phương rời đi!
Nhưng lúc này.
- Đứng lại!
Trần Thư cười một cách kỳ lạ và nói:
- Ta không quen chủ động đi gặp người khác, tại sao ngươi không để cho tộc trưởng các ngươi tới tìm ta?
Bước chân nam tử dừng lại, sau đó quay người nói: “
- Ngài ấy không có thời gian.
- Không không không, hắn ta sẽ tới gặp ta!
Trần Thư lắc đầu, nhìn thẳng vào nam tử, chậm rãi nói:
- Chỉ cần giết ngươi, hắn ta không tới được sao?
- ??
Nam tử biến sắc, hắn ta lập tức lùi lại vài mét và đến bên cạnh Khế Ước Linh của mình.
Nhưng đồng thời, một lượng lớn máu đen chảy ra, làm ướt đẫm toàn thân, mùi hôi thối bốc ra từ lỗ mũi.
- Hả?
Vẻ mặt của nam tử đầy kinh ngạc theo bản năng ánh mắt của hắn ta liếc nhìn, nhưng vừa nhìn đã khiến tâm trí hắn lập tức chấn động, đầu óc trở nên trống rỗng.
Nhìn thấy Khế Ước Linh của hắn ta mặc bộ áo giáp đen, dường như bị một lợi nhận vô hình xuyên qua, toàn bộ cơ thể bị cắt thành hai mảnh.
Khí tức sinh mệnh của nó đã sớm biến mất từ lâu.
- Ngươi?!
Nam tử run rẩy, hắn ta chưa bao giờ tưởng tượng ra cảnh tượng trước mặt.
Trần Thư không chỉ dám làm điều đó, mà còn giết chết Khế Ước Linh của hắn ta ngay tại chỗ!
Đây là Khế Ước Linh chính của hắn!
Trong tích tắc, hắn ta triệu hồi ba Khế Ước Linh khác, đồng thời bỏ chạy ra đằng xa.
Lúc này nam tử đã vô cùng hoảng loạn, những người trước mặt không tuân theo quy tắc chuẩn mực, không đoán trước được!
Lúc ngươi cho rằng hắn sẽ không động thủ thì hắn lại trực tiếp hạ sát chiêu, căn bản không có người ta cơ hội nào cả!
- Mẹ nó, ngươi không quan tâm đến tính mạng của hơn năm ngàn người kia sao?
Nam tử hoảng sợ hét lên, hy vọng có thể khiến Trần Thư cảm thấy sợ hãi.
- Ngươi không cần phải lo lắng về điều đó!
Trần Thư cười nhẹ, sát khí trong mắt hắn sáng rực lên.
- Vù…
Thỏ Không Gian hừ một tiếng, sau đó lấy ra một củ cà rốt khổng lồ, trực tiếp thuấn di đến trước mặt nam tử.
- Giết nó!
Nam tử gầm lên giận dữ, khiến cho ba Khế Ước Linh kia bước tới.
Một con Thanh Sắc Tê Ngưu vút lao tới tốc độ cực nhanh, trên sừng của nó phát ra ánh sáng, trông vô cùng sắc bén.
Thỏ Không Gian nở một nụ cười xấu xa, thuấn di lên phía trên Thanh Sắc Tê Ngưu.
Bùm!
Củ cà rốt trong tay nó đập mạnh xuống, gây ra hiệu ứng Cưỡng chế toái liệt.
Trong tích tắc, xương cốt của Tê Ngưu sụp xuống, bị tổn thương nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận