Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1102: Khó làm sao? Vậy thì dứt khoát đừng làm nữa

Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Hôm nay có mấy người tới phỏng vấn ?
- Chỉ có một mình ngài.
Thanh niên mở miệng nói:
- Hơn nữa dựa vào danh khí của ngài, hoàn toàn có thể thoải mái thông qua.
- Mượn lời của người!
Hai người đi về phía tập đoàn Toàn Năng từ xa…
Khoảng cách tới càng gần, Trần Thư lại sửng sốt một chút, ngay sau đó đều khôi phục tâm trạng bình thường.
Về phần Cam Vũ thì không có một chút phát giác nào cả, bảo Trần Thư tiếp vào trong tòa nhà văn phòng có phòng khách.
- Trần tiên sinh, chờ một chút, nhân viên phỏng vấn lập tức tới ngay!
Cam Vũ pha cho Trần Thư một bình trà, ngay sau đó chuẩn bị đóng cửa rời đi.
- Chờ một chút!
Trần Thư đột nhiên gọi lại đối phương, bắt chéo hai chân nói:
- Thực tế ta quá nổi tiếng, những công ty khác đều muốn đoạt lấy, chỉ có thể chờ các ngươi một phút đồng hồ!
- ...
Khóe miệng Cam Vũ giật một cái, ngươi là thật sự dám liều mình hầy?!
Dựa vào bản sơ yếu lý lịch này, ngoại trừ tập đoàn toàn năng ra thực sự không có ai nói gì?
- Tốt… Tốt…
Cam Vũ gật gật đầu, ngay sau đó rời khỏi phòng tiếp khách.
- Chờ một chút!
Trần Thư dường như nghĩ đến cái gì, đứng dậy nói:
- Ta muốn đổi một vị trí phỏng vấn!
- Hả?
Cam Vũ hơi sững sờ, có chút không hiểu rõ ý tứ của Trần Thư.
- Phỏng vấn là do hai bên lựa chọn, ta đương nhiên muốn tham khảo môi trường của công ty một chút.
Trần Thư cười nói:
- Ta cảm thấy vị trí tầng cao nhất không tệ, ngươi nói xem?
- Cái này sao…
Cam Vũ có chút do dự, nói:
- Tầng cao nhất là khu vực tầng làm việc của quản lý!
- Vậy thì thật là tốt, ta sớm thích ứng một chút cũng được mà!
Trần Thư mở miệng nói:
- Nếu như không đồng ý, ta chỉ có thể cho là các ngươi không có thành ý!
- ...
Cam Vũ suy tư một chút, nói:
- Phiền toái Trần tiên sinh đi với ta!
Năm phút đồng hồ sau, Trần Thư đi tới phòng tiếp khách của tầng cao nhất.
- Hoàn cảnh không tệ!
Trần Thư quan sát bài trí trong gian phòng dáng vẻ vô cùng hài lòng.
- Đi tìm nhân viên phỏng vấn của các ngươi tới đi, nhớ kỹ, ta chỉ chờ một phút đồng hồ!
- Được!
Cam Vũ gật gật đầu, quay người rời đi.
Quả nhiên, không đến thời gian một phút, có một tên người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng đi đến.
- Bạn học Trần Thư xin chào!
Người đàn ông trung niên nhiệt tình vươn tay ra, ngay sau đó còn bổ sung nói:
- Hôm nay buổi phỏng vấn của chúng ta thực ra là một trình tự, với thực lực và thiên phú của ngươi, hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí kia!
- Không cần nói nhảm nhiều lời, chúng ta bắt đầu đi!
Trần Thư gật gật đầu, ra hiệu đối phương ngồi xuống cùng hắn nói chuyện.
- Được
Hai người ngồi đối diện nhau, trên mặt đều là nụ cười vô cùng rạng rỡ.
Về phần trong lòng bọn hắn đang suy nghĩ cái gì thì không ai biết được cả…
Người đàn ông trung niên đang muốn nói chuyện, kết quả trực tiếp bị Trần Thư cắt đứt.
Chỉ thấy hắn mặt mũi tràn đầy bình tĩnh nói:
- Giới thiệu sơ qua về chính mình đi!
- ? ? ?
Người đàn ông trung niên thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
Đây là quá trình gì đây? Phỏng vấn thiên tài đều như vậy sao?
Trần Thư thúc giục nói:
- Làm phiền nhanh một chút!
Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi ngay thẳng nói:
- Bạn học Trần xin chào, ta là Tưởng Phàm, là quản lý nhân sự của Toàn Năng tập đoàn, có nhiều năm kinh nghiệm làm việc, phó tổng tài hiện tại là do ta tuyển dụng vào.
- Ừm… Coi như không tệ.
Trần Thư gật gật đầu, nói tiếp:
- Nói một chút xem tại sao công ty lại muốn lựa chọn ta!
- ? ?
Khóe miệng người đàn ông trung niên giật giật một cái, cái này mẹ nó rốt cuộc ai là nhân viên phỏng vấn đây!
Hắn ta hình như nghĩ đến cái gì, chỉ có thể ép buộc chính mình bình tĩnh lại nói:
- Ta đã nhìn qua sơ yếu lý lịch của ngươi, bất luận là kinh nghiệm trải qua, hoặc là thiên phú hay là tiếng tăm, đều hoàn toàn phù hợp với yêu cầu tuyển dụng của chúng ta! Tin tưởng chỉ cần có sự gia nhập của ngươi, tập đoàn Toàn Năng sẽ phát triển thêm một bước!
- Nói hay lắm!
Trần Thư cười nói:
- Vậy bây giờ đến lượt ta nói!
- Hả?
Người đàn ông trung niên thoáng ngẩn người, ngay sau đó gật gật đầu, muốn nhìn xem Trần Thư sẽ nói cái gì.
- Ta đơn giản nói về tiền lương đãi ngộ!
Trần Thư bắt chéo hai chân, nói:
- Đầu tiên, tiền lương yêu cầu lúc phỏng vấn chắc chắn là giả.
- Cái này chúng tôi hiểu rõ.
Người đàn ông trung niên Tưởng Phàm gật đầu nói:
- Ngay từ đầu liền muốn 51% cổ phần, đương nhiên không thể nào.
Hắn ta ngược lại không có bất ngờ, trên sơ yếu lý lịch viết như vậy, mục đích chủ yếu chỉ là vì tỏ rõ giá trị của người phỏng vấn mà thôi.
- Không không không…
Trần Thư khoát tay áo, bình thản nói:
- Ta nhớ ngươi hiểu lầm ý tứ của ta rồi?
- Cái gì?
Vẻ mặt Tưởng Phàm sững sờ, có chút chưa kịp phản ứng,
Trần Thư từng chữ từng chữ nói:
- Ý của ta là, tiền lương ta yêu cầu là 99% cổ phần tập đoàn Toàn Năng!
- ? ? ?
Tưởng Phàm thoáng chốc hoàn toàn ngây ngẩn cả người, cái này mẹ nó là lời mà con người có thể nói ra sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận