Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 762: Ta muốn báo cảnh sát, có người bật hack

- Ta nghĩ có thể trực tiếp xuất bản một quyển tài liệu giảng dạy tội phạm luôn đi…
Đây hoàn toàn không phải là một con người bình thường đâu!
Một nhóm người vẫn đứng ở phía xa xa mà theo dõi Trần Thư, nhưng cũng không ai dám đến gần cả, vì sợ sẽ làm gián đoạn bước đột phá của hắn.
Đúng lúc này, hai con Khế Ước Linh của Trần Thư đã có những thay đổi về chất, sức chiến đấu của chúng cũng đã được cải thiện lên rất nhiều.
- Phù… thoải mái quá…
Trần Thư mở mắt ra, không khỏi cảm thán một tiếng, chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái. Dường như trong đầu của hắn có một sự thay đổi không thể diễn tả được xuất hiện.
Có thể không hề cải thiện về mặt IQ, nhưng nó đã hoàn toàn khác so với trước đây rồi.
Lúc này, Trần Thư mới lắc lắc cái đầu, không còn xoắn xuýt nữa mà dán mắt vào khoảng không đã vỡ tan ở bên cạnh.
Khế Ước Linh thứ ba của hắn xuất hiện rồi!
Tuy nhiên, trong Ngự Thú Không Gian không hề có một chút động tĩnh nào, cũng không nhìn thấy bất cứ sinh vật nào xuất hiện cả.
- Hả? Khế Ước Linh của ta đâu?
Trần Thư sững sờ một lúc. Hắn khom người, bò ở cửa vào Ngự Thú Không Gian mà nhìn tới nhìn lui.
Do là Ngự Thú Không Gian nên hắn cũng không thể tự mình tiến vào được, chỉ có thể lựa chọn quan sát ở bên ngoài thôi.
- Không phải chứ, ta đã đột phá rồi mà, Khế Ước Linh của ta đâu rồi?
Khóe miệng của Trần Thư giật giật, tìm tới tìm lui mãi mà cũng không thấy gì.
Đúng lúc này, một tiếng gầm thét vang vọng.
Husky nhe nanh vuốt, không ngừng cuộn tròn người lại, thậm chí trong miệng còn xuất hiện một luồng sáng chói của kỹ năng.
- Ngươi lại phát bệnh rồi à?
Trần Thư vội vàng ngăn cản kỹ năng của Husky, nhỡ đâu kỹ năng nhắm thẳng vào hắn thì sao chứ?
- Hả? Cái này là?
Đôi mắt của hắn chuyển động, cuối cùng cũng tìm ra được nguyên nhân khiến cho Husky phát cuồng.
Chỉ thấy một con thỏ trắng mập mạp với đôi tai to đột nhiệt xuất hiện trên lưng nó.
- Chít chít!
Chú thỏ to lớn cưỡi trên con husky với bộ dạng vô cùng hưởng thụ.
Ngay trong nháy mắt khi Trần Thư nhìn thấy con thỏ đó, hắn đã lập tức cảm nhận được cảm giác huyết mạch tương liên, cũng chợt nhận ra rằng đây chính là Khế Ước Linh thứ ba của chính hắn.
- Chít chít…
Khoảnh khắc tiếp theo, chú thỏ biến mất ngay lập tức rồi sau đó trực tiếp xuất hiện trên vai của Trần Thư.
- Trời đất!
Cơ thể của Trần Thư trực tiếp trầm xuống, đầu gối không chịu nổi sức nặng mà khụy hẳn xuống, suýt nữa thì đã quỳ tại chỗ rồi…
- Cái thứ này sao lại có thể nặng như vậy được cơ chứ?
Hắn vội vàng ra lệnh cho Khế Ước Linh lập tức rời khỏi người hắn ngay.
Trong mắt chú thỏ hiện lên một tia khinh thường rồi nhảy xuống phốc.
Đôi mắt của nó ranh mãnh, thân hình nửa mét đứng thẳng tựa như một con người, đồng thời nó cũng đang đánh giá chủ nhân của mình.
Một người một Khế Ước Linh lần đầu tiên nhìn nhau, cả hai đều nảy ra một cảm giác rất đặc biệt.
- Thỏ con… ngoan nào…
Trần Thư nở nụ cười dịu dàng, chuẩn bị tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với Khế Ước Linh trước đã.
Nếu không nhỡ đâu mà khó dạy dỗ như con Husky kia, vậy thì cuộc sống sau này của hắn biết sống làm sao được?
Chú thỏ im lặng không nói lời nào, chỉ lấy tay gãi cái mông mình.
- Chúng ta cần phải có tố chất, không thể sờ mông tùy ý ở nơi công cộng được…
Trần Thư giơ tay ra định sờ sờ cái đầu của chú thỏ, thế nhưng chỉ trong giây tiếp theo thì một củ cà rốt khổng lồ có chiều dài đến hai mét đã xuất hiện trên đôi tay đang chạm vào mông kia…
- Ôi mẹ ơi!
Trần Thư co rút hai mắt, bàn tay đang duỗi ra cũng cứng đờ trên không trung.
Mặt hắn giờ này đã xanh mét rồi. Cũng không cần phải mãnh liệt như vậy chứ…
- Chít chít!
Con thỏ nghiến răng nghiến lợi, trên khóe miệng hiện lên nụ cười, trực tiếp vung củ cà rốt đi…
Bùm!
Chỉ trong tích tắc, một thân ảnh mang theo tia sáng màu vàng xuất hiện, ngăn cản đòn công kích.
- Hừ?
Chú thỏ khẽ hừ nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nhìn lên con vật khổng lồ dài tám mét trước mặt mình với ánh mắt tò mò.
Nhưng ngay khi nó đang sững sờ, một bóng đen bỗng dưng xuất hiện, chỉ trong chớp mắt là đã bao phủ nó lại…
- Người cha phải nghiêm khắc thì mới dạy ra được đứa con hiếu thảo! Ngươi chịu khó chút đi nhé!
Trần Thư nhếch miệng cười toe toét, cầm chặt túi phân urê trong tay.
- Chít chít chít!
Chú thỏ không quen với mùi phân urê, chỉ cảm thấy cả đầu óc đều choáng váng hết cả.
Đây là thần khí đến từ Dị Thế Giới sao?
Thế nhưng ngay khi nó muốn sử dụng kỹ năng dịch chuyển thì đã trực tiếp bị Trần Thư ép buộc phải dừng lại.
- Husky, tao dầu, nấu thịt thỏ hầm!
- Gâu!
Husky nhảy cẫng lên, nước bọt cũng đa chảy ra trên khóe mép.
- Chít chít chít!
Mà chú thỏ thì lại vùng vẫy kịch liệt, giọng điệu tựa như thể đang van xin lòng thương xót vậy.
Trong lòng Trần Thư đã có ý định, hắn bèn mở túi phân ure ra.
Chỉ thấy chú thỏ đang ôm một củ cà rốt lớn kia bỗng gục đầu xuống, trong mắt hiện lên chút sợ hãi.
- Như này còn tạm được…
Trần Thư vuốt vuốt cằm, trong mắt hắn cũng ánh lên tia vừa ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận