Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1480: Đạn hạt nhân tăng cường bản xé rách Không gian

【 Tuyển hạng ba: Chiến đấu đến chết, sống chết với Đại Chủ Giáo ở trước mặt! Phần thưởng hoàn thành: Nhận được danh hiệu “Ngươi siêu dũng cảm”, kết quả kéo theo: Tính cách của kiếp sau là “Dũng cảm”]
- Tuyển hạng này…
Trần Thư xoa xoa cằm, trong chốc lát đã bị tuyển hạng thứ ba hấp dẫn…
Trực tiếp sắp xếp cả kiếp sau cho ta luôn sao?
Khóe miệng hắn nhếch lên, nhìn hai tuyển hạng trước đó, hệ thống đã đưa ra phương pháp thoát thân.
Xem ra kế hoạch của Đại Chủ Giáo Không lại sắp thất bại nữa rồi…
- Đại Lượng Ngự Thú Lực, Hoàng Kim Dược Tề…
Cuối cùng thì hắn vẫn chọn Ngự Thú Lực, đây là thứ không thể dùng tiền bạc để đánh đổi được.
Huống chi việc khẩn cấp bây giờ là đột phá đến Hoàng Kim Cấp…
Theo dự đoán của Trần Thư, khoảng cách đạt được Hoàng Kim Cấp ước chừng còn cần thêm hai lần Đại Lượng Ngự Thú Lực.
Vừa nghĩ tới việc mình sẽ trở thành Hoàng Kim Cấp, thức tỉnh một Khế Ước Linh mới, dáng dấp quát tháo phong vân trên Lam Tinh, hắn không nhịn được mà cười bật cười thành tiếng…
Nhưng ngay lúc này, bên tai hắn lại truyền đến một tiếng xé gió, toàn thân hắn run lên, hắn cảm nhận được nguy cơ sinh tử.
Xì!
Không gian xung quanh dường như đang bị bóp méo, như thể đang có một lưỡi dao vô hình đang lao đến.
- Mẹ nó lúc nào rồi còn cười, tiểu tử nhà ngươi đang xem thường ta?
Đôi mắt Không ở phía xa híp lại chính hắn ta thả Thứ Nguyên Trảm, sẵn sàng giải quyết một con Khế Ước Linh của Trần Thư.
- Vù vù!
Hai con ngươi của Thỏ Không Gian khẽ động, chỉ trong chốc lát đã phản ứng kịp, thả ra 【 Không Gian Bình Chướng].
Một bình chướng phòng thủ vô hình vây phủ xung quanh, ngăn chặn mọi hướng đi của của Thứ Nguyên Trảm.
Ầm!
Trong chốc lát, Bình Chướng vỡ tan, chỉ chậm trễ đôi chút, nhưng cũng đã đủ rồi.
【 Không Gian Bí Lực] được phóng ra, trong chốc lát đã dịch chuyển đến bên cạnh kết giới không gian của Đại Chủ Giáo.
Ánh mắt hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy được trên đỉnh đầu mưa ào ào trút xuống.
Nhưng chỉ cần bước thêm một bước về phía trước, bầu trời sẽ là một mảnh bầu trời sáng sủa.
Đáng tiếc, nếu như không thể phá bỏ được kết giới không gian của đối phương, một bước này không thể ra khỏi đây được.
- Tặng cho ngươi một kinh hỉ nhỏ…
Trần Thư không tiếp tục do dự nữa, trong tay hắn lại thêm một bình tăng cường bản Bạo Tạc Dược Tề, Hôi Sắc Dược Tề bên trong chảy ra, ẩn chứa một năng lượng khá đáng sợ.
- Tên nhóc này, ngươi chạy không thoát đâu!
Đằng xa, Không giẫm đạp bước đến, khoảng cách đã đến hơn mười mét.
Tay phải hắn ta vung lên, chỉ thấy toàn bộ không gian dường như đều bị vặn vẹo.
Lực lượng không gian đáng sợ đang đến gần, dự tính sẽ giải quyết ba con Khế Ước Linh của Trần Thư trước, sau đó mới bắt sống hắn về.
- Đi thôi!
Trong nháy mắt Trần Thư đã mở bình dược, Hôi Sắc Dịch Tề bên trong đó chảy ra, rơi xuống phía dưới khu Hải Vực.
Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hắn ta không vứt Dược Tề về phía Không, lỡ như bị dịch chuyển, như vậy thật là vớ vẩn…
Phốc!
Husky phun ra một quả cầu lửa lớn, trong nháy mắt đã đốt cháy Hôi Sắc Dược Tề ở phía trước.
Giây tiếp theo hắn và Khế Ước Linh cùng nhau về bên trong cơ thể của Tiểu Hoàng, chờ đợi đạn hạt nhân khuếch tán uy lực, tiếp đó sẽ dùng Truyền Tống Dược Tề rời đi.
- Hử?
Không khẽ nhíu mày, nhìn Dược Tề ở phía trước nhưng sắc mặt có chút biến sắc.
Chỉ thấy trong nháy mắt một mặt trời chói chang tỏa ra ánh sáng màu trắng, vô cùng chói mắt, mang theo một năng lượng hủy thiên diệt địa.
Tay phải Không vung lên, đang muốn cưỡng ép di chuyển nhưng kỹ năng không gian lại mất đi hiệu lực…
- Cái trò quái quỷ gì đây?
Hắn ta một mình lẩm bẩm, kết giới không gian do chính mình tự tạo ra mà lại bị xé rách.
Dược Tề trước mắt dường như có một năng lực đặc biệt phá hoại không gian…
Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mặt trời chói chang trước mắt đột nhiên bành trướng, nó đã biến thành chùm sáng khủng bố dài trăm mét.
Rầm rầm rầm…
Năng lượng khủng bố tràn lan, lực lượng không gian của Không không ngừng bị suy yếu…
- Cũng kha khá rồi đấy…
Trần Thư cười mỉm, nhìn về phía Đại Lực bên cạnh:
- Đại Lực này, trước đây ngươi từng đi qua Nam Thanh Quốc chưa?
- Đã từng đi rồi.
Trương Đai Lực gật đầu la lớn.
Trong ánh mắt hắn ta vẫn có vẻ kinh hãi, tuy miệng của Tiểu Hoàng đã được cách âm, nhưng hắn vẫn có thể nghe được tiếng chim đang hót bên ngoài.
- Có phải chúng ta đã đến tiền tuyến nào phải không?
- Đến cái rắm!
Trần Thư lắc lắc đầu nói:
- Uống một ngụm Dược Tề, trong đầu nghĩ đến một nơi bất kì ở Nam Thanh Quốc, chúng ta sẽ rời đi!
Trương Đại Lực không một chút do dự uống một ngụm Dược Dịch trong bình.
- Bà mẹ nó, ngươi đã uống hết luôn sao?
Khóe miệng Trần Thư giật một cái nhưng cũng chẳng nói thêm gì nữa, dù sao thì cũng không còn lại gì rồi.
Trong nháy mắt Trần Thư, Thỏ Không Gian cùng với Husky đều dựa vào Trương Đại Lực, muốn tiến hành Truyền Tống cùng nhau nên cần chạm vào cơ thể của người đã sử dụng Dịch Tề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận