Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 931: Lão bản, mang hai túi Urea, không có Urea

- À, cái này…
Liễu Phong lập tức nuốt lời định nói xuống, xem ra hắn ta vẫn chưa hiểu rõ học trò của mình rồi.
- Là ta suy nghĩ quá nhiều rồi!
Hắn ta lắc lắc đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
- Đúng rồi, ngươi có yêu cầu gì đều có thể nói cho ta biết, chỉ cần không quá đáng, tất cả đều có thể đáp ứng ngươi!
Trần Thư không do dự mà nói ngay lập tức:
- Có thể trao phần thưởng vô địch cho ta trước được không?
- ?
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, cuộc thi còn chưa bắt đầu mà ngươi đã trực tiếp cướp đi rồi…
- Nói thử yêu cầu của một con người bình thường xem nào!
- Vậy thì cho khẩu súng ngắm ở ngay cửa rút đi!
- Yêu cầu này còn quá đáng hơn cái trước nữa!
- …
Liễu Phong không nói gì nữa, trực tiếp rời khỏi chỗ ở của Trần Thư.
- Không phải, thật sự có súng bắn tỉa mà!
Vẻ mặt Trần Thư rất sửng sốt, hắn lập tức hét lớn lên:
Kết quả Liễu Phong đã đi xa rồi, không có bất kỳ phản hồi nào…
- Quên đi, dù sao thì cũng không ảnh hưởng gì đến giấc ngủ của ta cả!
Trần Thư lắc lắc đầu, hoàn toàn không hề để ý đến. Với tính chất tâm lý của mình, hắn có thể nằm trên miệng quả bom hạt nhân mà ngủ thiếp đi nữa là…
Ngày thứ ba của cuộc thi sắp diễn ra.
Vào ngày thứ hai, không có thiên tài hàng đầu nào ra sân cả, nhưng có một việc lại làm chấn động toàn sân đấu.
Một Ngự Thú Sư dân gian đã đánh bại người của Thiên Kiêu Tổ, trực tiếp thay thế vị trí và giành được chiến thắng một cách dễ dàng!
Trong thoáng chốc, mọi người đều hiểu rằng người của Thiên Kiểu Tổ không phải là bất khả chiến bại.
- Trần Bì, đến lượt ngươi ra sân rồi đó!
Lúc này, Trần Thư đang mang một chiếc túi chiến đấu, bước ra bục chiến đấu với vẻ mặt bình thản.
Những khán giả có mặt tại hiện trường đều là tuyển thủ dự thi, không hề coi Trần Thư là thiên tài hàng đầu gì cả.
Ai bảo tiềm lực xếp hạng cấp bậc của Khế Ước Linh nhà hắn lại kém như vậy chứ?
Hơn nữa, các đối thủ trước đây của hắn không phải là thiên tài gì xuất chúng lắm, thật sự Hàm Kim Lượng không lớn.
Vào lúc này, một bảng lựa chọn mới xuất hiện trước mắt Trần Thư.
[Phương án 1: Đạt được thành tích top 100 trong Thi đấu Ngự Thú toàn quốc! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Tử Vong Hỏa Trụ cộng một, Bạo Lực Tọa Sát cộng một, thuộc tính Không Gian của Thỏ Không Gian tăng 3%]
[Phương án 2: Đạt được thành tích top 10 trong Thi đấu Ngự Thú toàn quốc! Phần thưởng hoàn thành: Các thuộc tính của ba Khế Ước Linh đều được tăng 8%]
[Phương án 3: Đạt được thành tích top 5 trong Thi đấu Ngự Thú toàn quốc! Phần thưởng hoàn thành: Đại Lượng Ngự Thú Lực, cơ hội một lần Huyết Mạch Tiến Hóa]
[Phương án 4: Đạt được vô địch trong Thi đấu Ngự Thú toàn quốc! Phần thưởng hoàn thành: Các thuộc tính của ba Khế Ước Linh đều được tăng 10%, Cự Đại Hóa cộng một và cơ hội một lần Huyết Mạch Tiến Hóa]
Trần Thư giật mình, cuối cùng cũng đợi được phần thưởng từ hệ thống.
Hắn lập tức nhìn về phía phần thưởng của quán quân, quả thực không làm hắn thất vọng.
Tất cả các thuộc tính, thần kỹ cộng một, Huyết Mạch Tiến Hóa, mọi phần thưởng đều có thể khiến hắn được thăng cấp rất nhiều.
Lúc hắn đang suy nghĩ thì bỗng có người cắt ngang:
- Thật đáng tiếc, thân phận thiên kiêu tổ của ngươi sẽ sớm không còn nữa!
Một nam tử mỉm cười, ánh mắt đầy tự tin.
- Sao? Ngươi định tước đoạt đồ của ta?
Trần Thư không nhìn các lựa chọn nữa mà nhếch mép cười và nói:
- Chi bằng chúng ta đánh cược một trận đi, thế nào?
- Chúng ta đánh nhỏ một chút, tiền đặt cược là hai mươi vạn, ngươi muốn làm không?
Ngay khi Phạm Hưng đang do dự, một giọng nói chợt vang lên:
- Trần Thư!
Liễu Phong trừng mắt nhìn hắn. Thi đấu thì lo thi đấu đi, lại còn bắt đầu lừa tiền người ta rồi đúng không?
- Ta sẽ không đánh cược với ngươi!
Phạm Hương bĩu môi, nói:
- Dựa vào nhân phẩm của ngươi, ta thắng cũng không đưa cho ta!
Có lẽ thực lực của Trần Thư không chinh phục được đối thủ trên hiện trường, nhưng tính cách nham hiểm của hắn đã đi sâu vào lòng người rồi.
Danh nghĩa tội phạm Nam Giang quả thực là danh xứng với thực.
- Ngươi sao lại nghi ngờ nhân phẩm của ta như vậy chứ?
Trần Thư trợn to hai mắt, chỉ vào đối phương nói:
- Ngươi xong đời rồi! Ngươi đi đời nhà ma rồi!
Hắn triệu hồi Khế Ước Linh ra, hiển nhiên là nghiêm túc rồi.
- Cứ việc làm ta xong đời đi!
Phạm Hưng bĩu môi, cũng không coi trọng lắm, triệu hồi ba Khế Ước Linh ra.
Cùng lúc đó, chắn bảo vệ giữa hai bên cũng đã được dỡ bỏ.
Cuộc thi chính thức khai mạc!
- Để ta cho ngươi xem…
Phạm Hưng còn chưa kịp nói xong thì vẻ mặt hắn ta đột nhiên ngẩn ra.
Chỉ nhìn thấy chín Băng Thứ trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trên Khế Ước Linh của hắn, uy thế vô cùng mạnh mẽ!
Thoáng chốc hắn đã im bặt lại, trong lòng chấn kinh, hoàn toàn không hiểu nổi Băng Thứ từ đâu ra.
Gầm!
Ba Khế Ước Linh của hắn đang cố gắng tránh né, không muốn bị đánh trúng.
Tuy nhiên, một âm thanh “òm ọp” dữ dội phát ra, khiến tất cả đều choáng váng.
Chi chi chi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận