Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 793: Đánh không được thì ta bật hack

Hống!
Một con hung thú hai mắt rực cháy ngọn lửa xuất hiện, trong mắt chứa đầy sự lạnh nhạt và cả sự lặng im chết chóc.
- Hả? Cái thứ gì đây?
Trần Thư có chút ngơ ngác, trong phút chốc phát hiện đối phương là Bạch Ngân Cấp Nhất Tinh. Nhưng điều khiến hắn không hiểu đó là, hắn chưa gặp qua loại hung thú này, tin tức trong Băng Hỏa Sâm Lâm cũng không đề cập đến.
- Không lẽ là giống loài của nghìn năm trước?
Trong lòng hắn suy tư, đồng thời vỗ vỗ cái đầu chó bên cạnh.
- Gâu!
Husky kêu lên một tiếng, một đạo Cự Hình Phong Đao bay ra, chém ở trên đầu của Hỏa Diễm hung thú phía trước.
Vù, vù!
Trong nháy mắt, đầu của nó rơi xuống đất, hơi thở sinh mệnh của hung thú lập tức tiêu tán.
Trần Thư vốn muốn phân giải thi thể, nhưng một giây sau, thi thể đột nhiên biến thành một làn khói, hòa vào đám sương mù trắng.
- Cái gì? Giả đấy à?
Trần Thư trợn mắt, trong lúc hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đám sương mù trắng phía trước đột nhiên tản ra, lộ ra một cây thảo dược màu đỏ.
- Tinh Hỏa Hoa Bạch Ngân Cấp?
Trần Thư chớp chớp mày, dùng kỹ năng của Thỏ Không Gian mà bắt lấy.
- Đây là giải thưởng sao?
Hắn có chút hiểu ra quy tắc của Băng Hỏa Sâm Lâm rồi, vui thích mà thu vào bảo vật.
- Smile, xông về phía trước cho ta!
- Òm ọp!
Một người ba thú tiến về phía trước, đi về phía trước trong di tích…
Thời gian dần qua, trong Băng Hỏa Sâm Lâm.
Đám người Lê Trạch cuối cùng cũng về tới cứ điểm Trấn Linh Quân, thuận lợi nhìn thấy quân đoàn trưởng.
Giang Mặc nhìn đối phương, mở miệng nói:
- Các vị rốt cuộc có tình báo quan trọng gì?
- Giang đoàn trưởng, bên trong Băng Hỏa Sâm Lâm có di tích xuất thế!
Lê Trạch không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói trọng điểm ra.
- Di tích?
Nghe xong lời này, Giang Mặc lập tức đứng lên.
Trong lòng hắn ta không ngừng suy tư, trên mặt có một vòng uy nghiêm, nói:
- Các ngươi có thể xác định không?
Nhìn ánh mắt của hắn ta, một đoàn người ngược lại có chút không dám xác định.
Tuy rằng truyền tình báo sẽ có ban thưởng, nhưng nếu làm giả, vậy khả năng sẽ trả giá rất lớn
- Là có người nói cho chúng ta biết!
- Ai?
- Hắn nói hắn là tội phạm Nam Giang!
- Hả? Cái đồ chơi gì?
Vẻ mặt Giang Mặc khẽ giật mình, nhưng một giây sau liền hiểu. Dám lấy danh xưng tội phạm, chỉ sợ cũng chỉ có chàng trai chói sáng kia…
- Cảm ơn các vị, có thể đến nhà kho của cứ điểm lĩnh thưởng, chuyện còn lại giao cho chúng ta xử lý!
Giang Mặc cười nói, hình như nghĩ tới gì đó, hỏi:
- Tội phạm kia không về cùng các ngươi sao?
Lê Trạch nghe vậy có chút do dự nói:
- Hắn…hình như hắn muốn cướp đối phương…
- ???
Khóe miệng Giang Mặc giật một cái, hắn không phải là một Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp sao?
Đám người Lê Trạch không lưu lại, rời khỏi nhà gỗ.
- Tiểu tử này…
Giang Mặc lắc đầu, lập tức báo cáo tình huống cho hai đoàn trưởng khác.
Ba người ở trong nhà gỗ thương nghị đối sách.
- Chẳng trách đối phương lớn lối như thế, thì ra là di tích xuất thế!
Một nam tử tướng mạo hung ác tán dương:
- Người Tần hiệu trưởng phái tới quả nhiên có chút năng lực!
Một người khác nói:
- Lão Giang, chúng ta nói thế nào?
- Truyền tin tức về, phía trên sẽ đưa ra quyết sách!
Ba ngươi truyền tin tức di tích về Lam Tinh trước, e rằng không cần đợi quá lâu sẽ có Ngự Thú Sư Vương Cấp tới trợ giúp trước.
Cùng lúc đó, gia tộc Thiên Hòa của Anh Hoa Quốc trấn thủ cứ điểm cũng nhận được tin tức.
Trong gia tộc bắt đầu triệu tập nhân thủ, chuẩn bị tiếp ứng thành viên gia tộc trong di tích.
Mà tự tin của bọn họ là bắt nguồn từ tộc trưởng của gia tộc, cũng là một Ngự Thú Sư Vương Cấp.
Bọn họ chắc chắn Trấn Linh Quân không rút ra được nhiều nhân thủ, đến lúc đó chỉ cần có thể an toàn rút lui về cứ điểm, trở lại Anh Hoa Quốc, chắc hẳn Trấn Linh Quân cũng sẽ không đuổi theo.
Sóng ngầm ở Băng Hỏa Sâm Lâm lưu động, e rằng một khi di tích kết thúc sẽ xuất hiện một trận đại chiến!
...
- Ta mẹ nó, càng ngày càng mạnh!
Husky của Trần Thư bật hết hỏa lực, cuối cùng đánh chết một hung thú lãnh chúa Bạch Ngân một sao
May mắn đối phương không mang theo tiểu đệ, nếu không Trần Thư chỉ có thể chạy trối chết.
Trần Thư đi tới mặt đất, chuẩn bị thu dược liệu ban thưởng lại.
Chỉ thấy thi thế hung thú lãnh chúa cũng biến mất không thấy gì nữa, hóa thành một tia khói nhẹ.
Nhưng không dung hợp vào sương trắng, mà là đột nhiên tiến vào trong thân thể Husky.
- Bà mẹ nó! Tình huống gì đây?
Thân thể Trần Thư chấn động, tình cảnh vừa rồi phát sinh quá nhanh, hắn cũng không có thời gian ngăn cản.
- Ngao ngao!
Husky gầm thét, hình như trở nên có chút khác biệt.
- Chắc không phải ngươi bị đoạt xá chứ?
Trần Thư sờ cằm, đánh giá qua lại Husky, trong mắt có chút không xác định.
Hẳn là không có ai sẽ đoạt xá một con chó chứ?
- Husky, ăn cái gì!
Trần Thư lấy một khối thịt thú, ném tới trên mặt đất, quyết định kiểm tra Husky một chút.
- Ngao ngao!
Husky nhảy nhót tới, một bộ dáng vô cùng phấn khởi.
Nhưng ngay tại lúc miệng của nó sắp chạm đến thịt, đầu lại quỷ dị đi tới một chỗ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận