Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1357: Đại Tiện Chiến Thần chỉ có một

Nhất là còn đặc biệt nhấn mạnh mình đã được bộ ngành Ngự Long Vệ đón nhận, tốt nghiejp xong sẽ lập tức trở thành một Ngự Long Vệ đầy hãnh diện!
Còn cụ thể ra sao thì hắn cũng không nói nhiều…
Mọi người đều biết, nói chuyện có chọn lọc thì không được gọi là nói láo…
Nghe xong những lời này, hai người Trần Bình đương nhiên vô cùng mừng rỡ.
Ở trong mắt người bình thường, Ngự Long Vệ tương đương với người bảo vệ Hoa Quốc, địa vị không cần nói cũng biết!
Đến trưa ngày hôm sau.
Trần Thư đang nằm ngáy khò khò trên giường thì đột nhiên có một mùi hương xông vào mũi.
- Gì vậy?
Cơn buồn ngủ của Trần Thư lập tức tan biến hơn phân nửa, hắn mở mắt ra.
- Mẹ nó, Đại Lực, ngươi làm gì vậy?
Khóe miệng hắn co lại, chỉ thấy Trương Đại Lực đang ngồi ở cuối giường, trong tay cầm một khay đồ ăn.
- Cha ta bảo ta gọi ngươi dậy.
Đại Lực cười, ném một cái chân giò heo tới.
- Cách này hơi quá đó…
Trần Thư gãi đầu, không ngờ mình lại bị người khác bắt chẹt…
- Vậy ngươi có ăn không?
- Ăn! Đương nhiên ăn rồi!
Trần Thư nhếch môi cười, đồ ăn tới miệng sao có thể bỏ qua được?
Hai người vừa nói vừa cười đi ra phòng khách, chỉ thấy Trương Phong đã ngồi chờ từ lâu.
Phụ thân Trần Bình cất giọng:
- Trần Bì, Trương thúc của ngươi đến tìm này.
- Vâng, ta biết rồi.
Trần Thư gật đầu nói:
- Ba mẹ, ta ra ngoài một chuyến.
- Lão Trương, đừng để tiểu tử này gây rắc rối.
Trần Bình nói.
- Yên tâm đi!
Trương Phong gật đầu, sau đó rời đi cùng Trần Thư.
Còn Trương Đại Lực thì về nhà mình, chuẩn bị kế hoạch đặc huấn của mình.

Cổng tiểu khu An Cư.
Có hai nam một nữ đang buồn chán ngán ngẩm chờ đợi.
Một nam tử ước chừng khoảng ba mươi tuổi nói:
- Lưu ca, ngươi nói xem đoàn trưởng có mời được tội phạm Nam Giang đến không?
- Đương nhiên có!
Lưu Hiên gật đầu nói:
- Phong ca đã nói hắn ta nhìn tội phạm lớn lên.
- Thật ra ta cảm thấy đây không phải là vấn đề…
Trong mắt nữ sinh kia có chút không chắc chắn, nói:
- Các ngươi tin rằng hắn ta có thể giải quyết con mãnh thú kia như vậy sao?
- Tất nhiên!
Lưu Hiên không hề do dự mà nói:
- Ta đã xem toàn bộ video chiến đấu của con hàng kia!
- Cụ thể như nào?
- Nói ngắn gọn chỉ có một chữ, biến thái!
- …
Nữ sinh cũng hơi nghi ngờ, nàng cũng đã xem qua cuộc Thi Đấu Thế Giới, nhưng không phải không tin tưởng Trần Thư mà bởi vì hung thú kia của Thanh Nguyên Sâm Lâm quá đáng sợ.
Ánh mắt nàng ngưng trọng, mở miệng nói:
- Cho đến bây giờ, còn chưa có Ngự Thú Sư nào có thể đến gần trong ngàn mét, ta nghĩ đó không phải thứ mà con người có thể đối phó được.
Nghe thấy lời này, hai nam tử đều im lặng.
Con mãnh thú kia quả thật biến thái, nếu thật sự không thể đến gần thì bọn hắn chỉ có thể báo cáo lên chính phủ.
Hiện tại Ngự Thú Sư nhìn thấy hung thú kia đều đang triệu tập trợ thủ, muốn tự đi săn bắt.
Nếu nói cho chính phủ thì chỉ có thể có được một phần thưởng tình báo, cũng không có gì nhiều.
Trong mắt Lưu Hiên có vẻ suy ngẫm, chậm rãi nói:
- Nếu không thì tìm một ít Bạch Ngân Ngự Thú Sư nhé?
Đúng lúc này có một giọng nói lạnh nhạt vang lên:
- Nếu như ta không đánh được thì tìm Hoàng Kim Ngự Thú Sư cũng vô dụng!
- Hả?
Ba người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trong chung cư có hai người đi ra, chính là Trần Thư và Trương Phong!
- Đoàn trưởng!
Ba người hoảng hốt, vội vã gọi, nhưng ánh mắt cũng đang đánh giá Trần Thư.
- Vị này là quán quân thế giới, Trần Thư!
Trương Phong mỉm cười, đồng thời chỉ vào ba người nói:
- Bọn họ là thành viên Ngự Thú Đoàn của ta, Lưu Hiên, Triệu Vũ và Vương Vũ Dao.
Hai bên gật đầu chào hỏi, xem như lần đầu tiên làm quen.
Trần Thư nói:
- Trương thúc, người đã đến đông đủ rồi thì đi thôi.
Dứt lời, hắn lập tức triệu hồi ra Golden Slime, viên cầu khổng lồ vừa hiện ra đã khiến mặt đất khẽ rung lên.
- Đoàn trưởng…
Vương Vũ Dao đến gần Trương Phong, nhỏ giọng nói:
- Chúng ta vừa nãy đang suy nghĩ có nên tìm một số Bạch Ngân Ngự Thú Sư nữa không…
- Không cần.
Thính lực của Trần Thư vô cùng nhạy bén, lập tức nghe được, trực tiếp mở miệng bác bỏ.
Đây rõ ràng là không tin thực lực của hắn…
Vương Vũ Dao lẩm bẩm:
- Nhiều thêm một người thì ít nhất có thêm chút tỉ lệ thắng…
- Nói như vậy không sai nhưng Bạch Ngân Ngự Thú Sư thật sự không đánh được thứ kia.
Trần Thư khẽ lườm nàng, xoay người mượn Không Gian Thông Đạo đi đến trên đầu Tiểu Hoàng.
- Không phải ngươi cũng là Bạch Ngân sao…
Vương Vũ Dao nhăn mày, bất mãn thì thầm, Bạch Ngân cũng không đánh lại thì Hắc Thiết Cấp như nàng phải làm sao…
- Được rồi, đều nghe theo Trần Thư!
Trương Phong nhíu mày, không ngờ ba thành viên của mình lại không tin vào thực lực của Trần Thư.
Hắn ta nói:
- Hiện tại hắn là đoàn trưởng, tất cả đều theo chỉ huy của hắn!
- …
Lưu Hiên và Triệu Vũ liếc mắt nhìn nhau, đều giữ im lặng, không dám mở miệng nói gì.
- Đoàn trưởng, nếu quả thật xuất hiện nguy hiểm thì ta sẽ chạy trước.
Vương Vũ Dao không hề do dự mà nói thẳng:
- Hơn nữa ta chỉ luyện tập ở Ngự Thú Đoàn của các ngươi, không bao lâu nữa sẽ trở về Ngự Thú Đoàn trong nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận