Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 178: Cũng không thể nói thẳng rằng ta có hack chứ?

Phụ trách: Vô Tà Team
- Có thể đạt được vị trí thứ nhất này, ta muốn cảm tạ các vị dưới lớp, nếu như không phải các ngươi quá yếu, làm sao ta có thể dễ dàng thắng được như vậy chứ.
- ...
Dưới lớp thật lâu cũng không nói được gì.
- Nhất là ngươi, Đường thiếu! Ta muốn cảm ơn ngươi đã hỗ trợ ta!
Đường Liệt ngồi trên ghế, hai tay nắm chặt lại, tức giận đến mức mặt cũng có chút xanh mét.
Sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua ai vũ nhục người khác như vậy.
- Cuối cùng, ta muốn dùng một câu để hình dung chính mình.
Trần Thư ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Đó là chim sẻ mổ mông trâu, tước ăn phân trâu!
- Ngươi cút xuống đi!
Thẩm Vô Song trực tiếp ném hộp phần thưởng trang bị cho hắn.
Lại để Trần Thư nói tiếp, cả lớp chỉ sợ sẽ điên lên mất.
- Không phải, lão sư, ta còn chưa nói xong…
- Vị trí thứ hai, Đường Liệt!
Thẩm Vô Song trực tiếp cắt đứt lời Trần Thư, bảo Đường Liệt lên bục.
Trần Thư bất đắc dĩ lắc đầu, đành phải trở lại chỗ ngồi.
- A, phần thưởng này!
Trần Thư mở cái hộp trong tay ra, chỉ thấy bên trong đặt bốn hạt châu nhỏ màu trắng, ở bên cạnh có một bộ nội tạng hung thú.
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra bốn hạt châu là Ngự Thú Châu thượng phẩm
Giá trị trong chợ đen ước chừng là mười hai vạn, gấp sáu lần so với Ngự Thú Châu hạ phẩm .
Bốn khỏa cũng đã tới bốn mươi tám vạn, hơn nữa nội tạng của hung thú cấp biến dị bên cạnh đã là giá trị vượt quá trăm vạn rồi.
Đương nhiên, trường học có kênh chính thức, sẽ rẻ hơn không ít, nhưng hắn có thể đi chợ đen bán, nhanh chóng có thể biến thành Hoa Hạ tệ.
Vô luận là vật liệu hung thú hoặc là Ngự Thú Châu, đều là hàng quý hiếm.
Nội tạng hung thú là Hống Sư biến dị đến từ Hàn Băng Hạp Cốc, thiên phú kỹ xảo là chiến rống, có thể chấn nhiếp địch nhân trong chớp mắt, xem như là một kỹ năng mang tính thông dụng không tồi.
- Ôi đệt, đồ tốt nha!
Tạ Tố Nam nhìn lại, xoa xoa tay, vẻ mặt thèm muốn.
Trần Thư cũng thật không ngờ hạng nhất của trận thi đấu cấp lớp lại thưởng cả trăm vạn Hoa Hạ tệ.
Trường học thật sự đúng là hào phóng.
Đương nhiên, chỉ có phần thưởng của người đứng đầu mới phong phú đặc biệt, phần thưởng của vị trí thứ hai thoáng cái đã giảm xuống, chỉ có khoảng năm mươi vạn.
Đang lúc Thẩm Vô Song phát phần thưởng, bên ngoài phòng học xuất hiện một người bụng to.
Đó là hiệu trưởng của trường Nam Giang Nhị Trung!
- Thẩm lão sư, phiền ngài ra ngoài một chút.
Thẩm Vô Song tạm thời rời khỏi phòng học.
- Thẩm lão sư, ta biết kinh nghiệm giảng dạy của ngươi rất phong phú, nhưng mà phần thưởng lớn như vậy cho một Ngự Thú Sinh cấp F có phải quá mức hay không?
Hiệu trưởng nhướng mày, trong mắt có một chút bất mãn.
Tuy rằng trường học có thể lấy tiền để bồi dưỡng lớp đặc huấn, nhưng thép tốt dùng lại trên lưỡi dao, đổ một lượng lớn tài nguyên cho hạt giống của Hoa Hạ học phủ vẫn có thể chấp nhận được.
Nhưng mà Khế Ước Linh cấp F của Trần Thư chỉ có thể thi đậu vào đại học danh tiếng, hao phí quá nhiều tài nguyên hiển nhiên là có chút lãng phí.
Thẩm Vô Song cười cười nói:
- Hiệu trưởng, Trần Thư chưa chắc không thể thi đậu Hoa Hạ học phủ, ít nhất thì hiện tại, xem ra hắn ưu tú hơn những người còn lại.
Hiệu trưởng hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy Hoa Hạ học phủ sẽ tuyển một Khế Ước Linh cấp F sao?
Giọng nói của Trầm Vô Song chậm lại, hắn ta trầm mặc.
Tư chất của Khế Ước Linh thứ nhất đích xác là quá mức trọng yếu, chẳng những ảnh hưởng đến chiến lực của Ngự Thú Sưmà còn liên quan đến thành tựu cả đời.
Tuy rằng không thể kết luận chắc chắn được, nhưng người có Khế Ước Linh thứ nhất là cấp S, Khế Uớc Linh thứ hai, thứ ba của hắn trên cơ bản cũng sẽ không kém.
Mà Khế Ước Linh đầu tiên của Trần Thư là cấp F, vậy cũng có nghĩa rằng Khế Ước Linh thứ hai của hắn rất có thể là cấp E, cấp D.
Đệ tử như vậy, Hoa Hạ học phủ thật sự sẽ tuyển nhận sao?
Đây cũng là lý do tại sao xếp hạng tiềm năng sẽ là một chỉ số đánh giá cực kỳ quan trọng trong kỳ thi tuyển sinh đại học.
Thẩm Vô Song kiên định lắc đầu nói:
- Mặc kệ như thế nào, ta muốn bảo đảm sự công bằng, cũng không có khả năng xuất hiện tình huống phần thưởng thứ hai cao hơn so với hạng nhất chứ?
Hiệu trưởng nhắc nhở:
- Thẩm lão sư, ngươi có thể cắt giảm phần thưởng đầu tiên một cách thích hợp.
Là hiệu trưởng, ý nghĩ của hắn không sai, tài nguyên là hữu hạn, tất nhiên là để đào tạo học sinh tiềm năng.
Thẩm Vô Song mở miệng nói:
- Hiệu trưởng, ta có ý nghĩ của riêng mình, nếu ngươi cảm thấy có người thích hợp hơn ta làm giáo viên chủ nhiệm, ta nguyện ý từ chức.
Lời này vừa nói ra, trong lòng hiệu trưởng chấn động, thật không ngờ Thẩm Vô Song lại quyết đoán như vậy.
Hắn vội vàng cười nói:
- Ta đương nhiên không phải có ý này, ngươi đã bồi dưỡng nhiều lớp đặc huấn rồi, năng lực giảng dạy như vậy khiến ta vô cùng yên tâm.
- Thôi, nếu ngươi đã có ý nghĩ của riêng mình, ta cũng sẽ không can thiệp nữa, tài nguyên của trường vẫn do ngươi điều động.
Cuộc trò chuyện của hai người nhanh chóng kết thúc, hiệu trưởng thở dài và rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận