Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 709: Cho nên, tình yêu sẽ biến mất, đúng không

- Liên minh Tự Do không có tư cách đòi lời giải thích với Hoa Quốc! Brody tiên sinh có thể đi được rồi!
Ngữ khí Tần Thiên bình thường, nhưng không thể nghi ngờ, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
- Các ngươi!
Trong lòng Brody uất nghẹn, chỉ cảm thấy ấm ức, hắn ta muốn nói điều gì đó, nhưng ánh mắt của những người còn lại tràn đầy thù địch, lập tức chật vật rời khỏi văn phòng.
- Mẹ nó, cái thứ được đà lấn tới!
Liễu Phong duỗi người ra một chút, chỉ cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái.
- Được rồi, Lão Liễu!
Tần Thiên vỗ vai hắn ta, nói:
- Mọi việc đều phải nhìn về phía trước, đừng bị thù hận làm mờ mắt, nếu không Vương Cấp không có hy vọng gì!
- Tần ca, ta không ra được!
Liễu Phong lắc đầu cười một tiếng, nói:
- Chuyện xảy ra năm đó có ẩn tình, nhất định là do một gia tộc lớn nào đó trong liên minh Tự Do làm ra!
- Báo thù cho lão sư, ta nhất định phải báo!
Trong mắt Liễu Phong vẫn có hận ý, hận không thể nào bỏ qua.
- Haiz….
Tần Thiên thở dài, không nói nhiều lời.
Liễu Phong không nghĩ tới nữa mà hỏi bằng một giọng điệu khác:
- Đúng rồi, Tần ca, điều tra cuộc xâm lấn của hung thú như thế nào rồi?
- Sẽ phải mất một chút thời gian, ta tin rằng có thể tìm ra tên đầu sỏ gây ra!
Tần Thiên mở miệng nói:
- Lão Vương của cục điều tra sẽ cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng!
Chỉ có kẻ ngốc mới điều tra ra tung tích của chủng tộc và hung thú, rõ ràng hung thú đã bị kỹ năng thao túng.
Chỉ có điều tra cùng các kỹ năng thì mới có thể có được câu trả lời chính xác nhất.
- Được rồi, tan họp!
Tần Thiên mở miệng nói, giải tán hội nghị hôm nay.
...
Trong khuôn viên trường, Noah chạy một mạch đi đến trước tòa nhà hiệu trưởng.
Lúc này, chỉ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
- Lão sư, ta đã bị người…
Noah lao về phía trước ngay lập tức, nhưng khi nhìn thấy sư phụ của mình xuất hiện, ngay lập tức dừng lời nói lại.
Hai người thầy trò bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ rồi chìm vào im lặng…
Đặc biệt là đôi mắt gấu trúc của hai người bọn họ, một bên phải một bên trái, bất kể kích thước hay mức độ bầm tím, quả thực giống như đều là của một người…
Sắc mặt hai người có vẻ u sầu, trong lòng không hẹn nhưng lại có chung suy nghĩ:
Rốt cuộc nơi này là học phủ hay căn cứ tội phạm hả?
Trong ký túc xá phòng 333.
- Trần Thư, ngươi vừa mới đánh người nước ngoài đó, sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ?
A Lương quay người lại nhìn, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
- Sợ cái gì? Dám ở địa bàn của ra kiêu ngạo như vậy, người ngoài hành tinh đến cũng phải chịu đòn!
- ...
Trần Thư lấy ra hai bình Dược Tề, chính là bình Đặc Thù Dược Tề mà hắn đã đánh bại Noah, có thể tăng 30% tốc độ kỹ năng Phóng Thích và 20% kỹ năng Phạm Vi.
- Gâu gâu!
Đầu chó Husky duỗi ra, nuối chửng hai bình Dược Tề, thực sự có chút cải thiện.
- Ta đi ra ngoài một chuyến, các ngươi cứ bận đi!
Trần Thư huýt sáo, lại đi đến Ngự Thú Quán lần nữa.
Sau khi hắn hoàn thành các tùy chọn của hệ thống, lại có thể lấy được một cơ hội khác để tiến hóa huyết mạch, đương nhiên là sẽ sử dụng nó, nếu không ban đêm sẽ không ngủ được.
- Làm phiền cho ta mở một tỷ thí trường đơn!
Trần Thư đi tới Ngự Thú Quán số 2, nói với nhân viên.
- Trần Bì!
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Chỉ nhìn thấy Phương Tư mặc một chiếc áo khoác màu đen, tư thế hiên ngang đi tới Ngự Thú Quán, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt.
- Phương Tư tỷ!
Trần Thư khẽ nhướng mày, không ngờ lại trùng hợp như vậy.
Phương Tư nói:
- Nghe nói ngươi lại đánh người!
- ‘Lại’ cái gì?
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Nói thật bộ nhìn ta giống như hay đánh người lắm sao…
- Không phải sao?
- Hôm nay ta phải bảo vệ tôn nghiêm của học phủ!
Trần Thư mở miệng nói:
- Đúng rồi, ta quên nộp đơn cho trường học để xin thêm tín chỉ cho học kì!
- Nói nhảm ít thôi!
Phương Tư mở miệng nói:
- Một mình ngươi tới Ngự Thú Quán làm cái gì?
- Có chút việc…
- Vừa hay ta cũng muốn dùng tỷ thí trường một chút, hai chúng ta mở một cái là được rồi!
Ánh mắt Trần Thư có chút xấu hổ, nói:
- Phương Tư tỷ, việc của ta có chút riêng tư…
- Riêng tư? Ngự Thú Quán có chuyện gì riêng tư sao?
Ánh mắt Phương Tư có hơi khó hiểu, nhưng rồi nàng chợt nhận ra, nói:
- Có phải ngươi muốn trần truồng chạy quanh bên trong tỷ thí trường không?
- ?
Trần Thư khẽ nhếch miệng, trên mặt hiện lên những dấu chấm hỏi.
Ánh mắt của những người khác cũng quái dị không kém, thậm chí bọn họ còn theo bản năng cách xa Trần Thư.
Nhân viên nghĩ thầm:
- Không ngờ ngươi lại là một tên tội phạm như vậy…
- Tỷ, ta là tội phạm, không phải biến thái!
Trần Thư mở miệng nói, trong lòng thầm nghĩ: Đây không phải là đang làm loạn thanh danh của ta sao? Sau này mọi người sẽ nhìn nhận ta như thế nào đây?
- Cũng gần giống nhau, không muốn để ý quá chi tiết!
- ...
Phương Tư quay sang nhân viên, nói:
- Chỉ cần mở một tỷ thí trường là được rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận