Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1330: Đề nghị của ta là trực tiếp mở lại luôn đi (2)

- Nếu dùng bốn phân thân thì nó có thể ngụy trang thành Bạch Ngân Ngự Thú Sư đấy. Một phân thân làm nhân loại, ba phân thân còn lại thì làm Khế Ước Linh. Nếu đã có thể mô phỏng hoàn hảo thì đương nhiên không chỉ đơn giản là có thể mô phỏng nhân loại thôi đâu.
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác, sau đó vẻ mặt lập tức ngưng trọng.
Nếu nó có thể ngụy trang theo ý muốn thì quả thật là mối đe dọa lớn đối với nhân loại rồi.
Một khi có trận chiến lớn xảy ra, mà trong nội bộ của nhân loại lại xuất hiện tình huống tự giết lẫn nhau thì đến lúc sẽ có tổn thất nghiêm trọng cho mà xem.
- Sẽ không đâu, cái giá của bốn phân thân quá lớn.
Một nam tử trung niên khác lên tiếng:
- Nó lại không điên, phân tán toàn bộ sức mạnh của bản thể chỉ vì ngụy trang thành ba bốn Bạch Ngân thôi à?
- Điều này cũng đúng, nhưng mà…
Lại có một nữ tử trung niên mở miệng, trong mắt của nàng ta cũng có vẻ suy tư mà nói:
- Chỉ sợ nó ngụy trang thành một Vương Cấp, hơn nữa còn là một nhân vật quan trọng trong nhân loại thôi! Với thực lực bản thể của Thú Hoàng thì chỉ e không thành vấn đề.
- Điều kiện quá hà khắc.
Vương Sách lắc đầu rồi tiếp lời:
- Đầu tiên, bản thể của nó không dám tới Lam Tinh, trừ phi nó đi tìm Ngự Thú Sư Vương Cấp ở cứ điểm Long Uyên thì mới được. Thế nhưng ở trong đó có lão gia tử tọa trấn, một khi nó tới gần thì sẽ bị Ám Vương phát hiện ra ngay thôi.
Một nhóm Vương Cấp thảo luận với nhau về năng lực của tân Thú Hoàng, ít nhất bọn họ phải có hiểu biết đại khái, nói không chừng có lẽ sau đó bọn họ vẫn còn có cơ hội gặp phải.
Cuối cùng cả nhóm đi đến kết luận là ít nhất tạm thời không có nguy hiểm.
Vương Sách mở miệng nói:
- Không cần lo lắng quá, nó không dám tùy tiện phân thân đâu, hung thú trong Long Uyên cũng chém giết lẫn nhau, nếu nó phân quá nhiều sức mạnh thì tất nhiên sẽ bị các Thú Hoàng còn lại tiến đánh.
- Đúng vậy, xem ra bây giờ uy hiếp không quá lớn.
Tần Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm nói:
- Hơn nữa, nó bị thương rồi, trong thời gian ngắn không dám ra làm loạn nữa đâu.
Trần Thư cười hắc hắc nói:
- Chờ nó khôi phục tốt thì không chừng ta đã trở thành Vương Cấp luôn rồi, đến lúc đó trực tiếp làm thịt nó luôn!
- Thôi dẹp đi.
Tần Thiên lắc đầu. Một Vương Cấp mà có thể giết chết Thú Hoàng được ư? Vậy thì thế giới đã hòa bình từ lâu rồi.
Nhưng một giây sau, lão bỗng không cười được nữa. Căn cứ vào sức chiến đấu của Trần Thư thì dường như cũng không phải là không có khả năng…
Lúc còn là Bạch Ngân Cấp Trần Thư đã giết chết hai Bạch Ngân Quân Vương rồi, lên Vương Cấp hắn giết chết Quân Vương Vương Cấp cũng có vẻ khá hợp lý đấy chứ…
- Nếu đã có kết luận, vậy thì đi thôi.
Tần Thiên chắp tay về phía ba người mà nói:
- Cảm ơn sự giúp đỡ của ba vị.
- Nếu chuyện dính đến hung thú thì đã không phải là chuyện của một cá nhân nữa rồi.
Ba người đều xua tay, bọn họ là trụ cột của nhân loại nên đương nhiên tư tưởng giác ngộ khá cao.
- Về phần sức mạnh của Thú Hoàng này…
Trong mắt Tần Thiên có vẻ suy tư nói:
- Hình như các vị đều không có Khế Ước Linh loại linh hồn nên nhu cầu không cao lắm, nếu không thì nộp lên cho chính phủ, sau đó hối đoái phần thưởng thì sao?
- Hiệu trưởng, ta cảm thấy ta có nhu cầu…
Trần Thư lặng lẽ giơ tay lên, trong mắt hiện vẻ tham lam.
- Ngươi?
Tần Thiên quay đầu lại nói:
- Ba Khế Ước Linh của ngươi có quan hệ cái rắm gì với linh hồn lực chứ?
- Ầy… Ta muốn sử dụng cho bản thân.
Trần Thư gãi đầu nói:
- Ta cảm thấy linh hồn của ta quá ác độc rồi, muốn dùng chút gì đó để thanh tẩy một chút.
- Xéo đi!
Khóe miệng Tần Thiên giật giật, ngươi cũng biết nói nhảm thật đấy!
- Linh hồn của ngươi đã không cần thanh tẩy nữa rồi, hoàn toàn lãng phí tài nguyên mà thôi. Đề nghị của ta là trực tiếp mở lại luôn đi!
- ...
Đầu Trần Thư tràn đầy hắc tuyến, hắn vội vàng nói:
- Không phải, hiệu trưởng, thật sự có hiệu quả với ta mà.
Đây chính là sức mạnh của Thú Hoàng đấy, đã không thể dùng tiền để đong đếm giá trị của nó được nữa rồi.
- Lão Tần, cứ cho tiểu tử này đi.
Nam tử trung niên khiến cho Trần Thư cảm thấy quen mắt nói:
- Nếu không có hắn thì cũng không biết Thú Hoàng này còn muốn làm ra chuyện gì nữa.
- Đúng vậy.
Vương Sách gật đầu rồi nói:
- Chúng ta cũng chỉ góp sức mà thôi, vai trò của hắn mới là lớn nhất, đương nhiên hắn cũng có quyền phân chia.
Những gì bọn họ nói là sự thật, mặt khác, bọn họ nói vậy cũng là muốn tạo quan hệ với Trần Thư.
Nếu đến tận bây giờ mà còn không nhìn ra tiềm năng to lớn trên người Trần Thư thì bọn họ sống nhiều năm như vậy cũng uổng phí rồi…
Lúc Bạch Ngân Cấp mà đã có thể chống lại Hoàng Kim Cấp, nói không chừng không bao lâu nữa hắn sẽ là cường giả cùng cấp bậc với bọn họ cũng nên.
- Điều này…
Tần Thiên khẽ giật mình, sau đó gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy thì cho tiểu tử này đi.
- Cảm ơn các vị đại lão!
Trần Thư lập tức hớn hở mặt mày, không ngờ có thể lấy được dễ dàng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận