Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1081: Bản thân mình trước đây không hề nổi bật như vậy…

Loại sát ý này chỉ có giết quá nhiều hung thú đồng cấp mới ngưng kết thành được.
Đây là điều khiến Trần Thư ở trong mắt nó hoàn toàn khác với ba vị vương cấp kia…
Trên mặt Hắc Ngư khủng bố tràn đầy nghi vấn, không khỏi nghĩ đến:
Hiện tại Bạch Ngân cấp đều ngang tàng như vậy ư?
Hay là thời đại này thực sự thay đổi rồi?
Đáng tiếc là, nó chỉ là hung thú, không hề hiểu rõ về tội phạm Nam Giang…
Grừ!
Hắc Ngư khủng bố không ngừng gào thét, từng trận sóng âm dọc theo đại dương truyền bá ra.
Toàn bộ hung thú ở Tử Tịch Hải Vực đều nhận được tin tức.
Ở độ sâu tầng trung của hải vực, chỉ có mười mấy Dị Không Gian thông đạo, bốn phía phủ đầy sương trắng, trông rất bất thường.
Nhưng ở chỗ không thấy đáy sâu nhất hải vực.
Vậy mà trải rộng đủ loại Dị Không Gian, số lượng nhiều đến mức khiến cho người ta không thể nào ước lượng được.
Mà điều khiến người ta rung động nhất là, xung quanh Dị Không Gian có đủ loại hung thú chiếm cứ, toàn bộ đều tản ra khí tức quân vương…
Lúc này, quân vương hung thú nghe được tiếng gào thét của Hắc Ngư
Bọn chúng hơi sững sờ, ngay sau đó trở về Dị Không Gian của mỗi người.
Mà ở cửa thông đạo của Dị Không Gian cũng có vô số hung thú chiếm giữ.
Bọn chúng không hề chém giết nhau, mà yên lặng chờ đợi mệnh lệnh, như là từng đội nghiêm chỉnh được quân đội huấn luyện.
Quân vương phân tán toàn bộ hung thú dưới tay.
Bởi vì một viên đạn hạt nhân quỷ dị mà bọn chúng lựa chọn trì hoãn kế hoạch ban đầu…
...
Thoáng chốc hai ngày đã trôi qua.
Đám người Trần Thư làm thịt nướng ngay trên lưng Thiên Băng Phượng Vương, mùi thơm nức mũi, vây quanh.
- Trần Bì, tay nghề của ngươi quả thật không tệ!
Trần Thanh Hải liếm môi, không chút keo kiệt khích lệ nói.
- Đó là điều đương nhiên!
Trần Thư vỗ vỗ lồng ngực của mình, nói:
- Thanh niên tiêu chuẩn thời đại mới, văn có thể xuống bếp, võ có thể ném đạn hạt nhân!
- ...
Đám người Tần Thiên đám người, con hàng này lại bắt đầu nói bừa rồi.
Liễu Phong mở miệng nghiêm túc nói:
- Tiếp theo đây tiểu tử ngươi an phận một chút, yên tâm chờ trận đấu thế giới khai màn đi!
- Không thành vấn đề!
Trần Thư sảng khoái gật đầu một cái, nói:
- Thực ra ta cũng không muốn làm như vậy đâu!
Hắn thở dài, bản thân chủ yếu là vì hoàn thành tuyển hạng của hệ thống thực sự không phải là loại người như mọi người nghĩ.
Hắn mới hai mươi mốt tuổi, chỉ muốn trở nên mạnh mẽ thì có cái gì sai chứ?
- Ngươi đừng nói nữa
Tần Thiên trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Nếu như làm việc mà cũng có cấp bậc thì ngươi chính là Truyền kỳ cấp duy nhất trên Lam Tinh!
- ...
Trần Thư hơi ngớ người, đánh giá cũng quá cao rồi…
- Thời gian tiếp theo, không cho phép ngươi rời trường!
Giọng điệu Tần Thiên quả quyết, dường như lại nghĩ tới cái gì, nói:
- Ta mặc kệ ngươi là sinh viên Trần Thư, hay là tội phạm Nam Giang, cũng không thể rời trường!
Sắc mặt Trần Thư ngưng trọng, không ngờ hiệu trưởng lại kỹ càng như vậy.
Hắn nhỏ giọng nói:
- Ta… Tranh thủ…
Trần Thanh Hải và Tổng đốc Nam Thương liếc nhau một cái, trong mắt đồng thời có chút kỳ quái.
Gặp phải một con hàng như vậy, là phúc cũng là họa …
Ngay lúc này, Thiên Băng Phượng Vương đã đi tới đương biên giới Tây Phương của Hoa quốc.
Biên cảnh quân đương nhiên nhận ra Phượng Vương, không chút ngăn cản.
Lúc đối phương đến gần, biên cảnh quân thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
Bọn hắn cho rằng chỉ có một mình Tổng đốc Nam Thương, kết quả không ngờ tới còn có Tần Thiên và Trần Thanh Hải.
Hai người ở trong nước rất nổi tiếng, nhất là Trần Thanh Hải, hắn là một trong những người chỉ huy cao nhất của Ngự Long Vệ, ở trong quân có thể nói là người người đều biết.
Quân đoàn trưởng biên cảnh ngơ ngác, chẳng lẽ ba người đang thi hành nhiệm vụ đặc biệt nào đó sao?
Lúc hắn ta nhìn thấy Trần Thư, mạch suy nghĩ dường như đã trở nên rõ ràng.
Đoàn trưởng mở miệng nói:
- Trần bộ trưởng, các ngươi xuất ngoại là vì bắt tội phạm quốc tế sao?
- Hả?
Trần Thanh Hải hơi ngẩn người, cười nói:
- Sao lại nói như vậy?
- Bộ trưởng, ta tòng quân nhiều năm, nhìn thoáng qua là có thể nhìn ra ai là tội phạm rồi!
Ánh mắt đoàn trưởng xéo qua cười cười, chỉ về phía Trần Thư xa xa, nói:
- Chính là hắn rồi!
- Nhưng hình như chưa từng thấy lệnh truy nã quốc tế mà!
Giọng điệu của hắn ta chắc chắn, giống như đã nhìn ra sự thật.
Mà quan trọng nhất là, Trần Thư con hàng này còn đang giả vờ đặt hai tay sau lưng, khiến người ta nhìn thoáng qua còn cho rằng hắn đang đeo còng tay…
- ? ? ?
Trần Thư thoáng chốc ngây ngẩn cả người, ta mẹ nó có làm cái gì đâu!
Lời này vừa nói, những người còn lại đều ngây ngẩn cả người, bắt đầu điên cuồng nhịn cười.
Trần Thanh Hải cố kìm nén ý cười, thản nhiên nói:
- Chính xác là như vậy!
- Cẩn thận trông coi một chút, người này không đơn giản đâu!
Sắc mặt đoàn trưởng cảnh giác nói:
- Còn trẻ như vậy mà có thể trở thành tội phạm quốc tế, tất nhiên là có chỗ hơn người rồi!
- Đủ rồi!
Trần Thư rốt cục nhịn không được, nói:
- Đại ca, ta là quán quân toàn quốc đây! Ngài không biết ta sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận