Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 921: Vị trí quán quân, đã được bảo đảm (2)


Thời gian thấm thoắt trôi qua, trong nháy mắt đã tới ngày mùng 1 tháng 6!
- Trần Bì, sắp phải lên đường đến đảo Thánh Ngự rồi, thế mà tên tiểu tử ngươi mỗi ngày đều làm cái gì vậy hả?
Liễu Phong hét lên, đồng thời đẩy cửa lớn của Tỷ Thí Trường ra.
- Hả?
Cơ thể hắn ta chấn động, hai con ngươi của hắn ta co lại, chỉ thấy khoảng hơn chục tảng đá lớn rơi xuống, kèm theo những cơn bão cát dữ dội.
Ngay lập tức, không gian phía trước mặt hắn ta mở ra, một Hắc Sắc Đại Tri Chu bỗng xuất hiện.
Xì xì xì!
Chân nhện của nó chứa đầy ánh sáng âm u màu đen, tốc độ của nó nhanh đến mức thậm chí nó còn tạo ra cả dư ảnh.
Ầm ầm!
Khoảng hơn mười viên cự thạch như thể bị xuyên thủng gần như cùng lúc, nháy mắt nổ tan tành.
- Gừng càng già càng cay, tiểu tử ngươi…
Hắn ta còn chưa kịp nói xong, vẻ mặt chợt sửng sốt, chỉ thấy gần đó mấy chục đạo Băng Thứ bỗng dưng xuất hiện một cách kỳ lạ.
Đằng sau mỗi viên cự thạch đều giấu một cái Băng Thứ một cách hoàn mỹ!
Ầm ầm!
Phản ứng của Hắc Sắc Tri Chu vô cùng nhanh chóng, chân nhện tựa như ngọn giáo nghiền từng Băng Thứ ra vỡ vụn.
Nhưng nó vẫn bị Băng Thứ đâm trúng, lớp da cứng rắn lại giống như một tờ giấy, nháy mắt bị xuyên thủng, từng vệt máu tươi bắt đầu chảy ra.
- Tên tiểu tử ngươi?
Khóe miệng Liễu Phong giật giật một cái, hắn ta không ngờ lại bị một học sinh làm cho bị thương.
- y… Liễu lão sư, ta sai rồi!
Vẻ mặt Trần Thư tràn đầy áy náy, thế nhưng khóe miệng cũng không nhịn được mà cong lên.
- Được rồi, tiểu tử ngươi đừng có mà cười nữa!
Liễu Phong nhíu mày, thu lại Khế Ước Linh vào trong Ngự Thú Không Gian, nói.
- Sắp phải tới đảo Thánh Ngự rồi đấy, ngươi chuẩn bị như thế nào rồi?
Trần Thư nghiêm túc nói.
- Vị trí quán quân, đã được bảo đảm!
- Tốt! Không hổ danh là đệ tử của ta!
Liễu Phong vỗ vỗ vai hắn, cười nói.
- Nếu như ngươi không lấy được, ta sẽ đi rải tro cốt của ngươi!
- ?
Hai mắt Trần Thư trừng lớn, bây giờ yêu cầu của lão sư đều nghiêm khắc với học sinh như vậy hay sao?
- Lão sư, ta chém gió thôi…
- Ngươi chém gió nhưng ta thì không! Ta nói rải là ta sẽ rải!
- …
Vẻ mặt Trần Thư tràn đầy cay đắng, thu hồi lại ba Khế Ước Linh rồi cùng rời khỏi Ngự Thú Quán.
Lúc này ở bên ngoài trường, đã đỗ không ít xe tư gia, đều là đặc biệt tới để tiễn các thiên tài của Hoa Hạ học phủ.
Là Thánh Địa Ngự Thú của cả nước, hầu hết các sinh viên của học phủ đều tham gia cuộc thi này, hơn nữa trên cơ bản họ đều có thể vượt qua được cuộc thi Hải Tuyển.
Tổng cộng có hơn ngàn học sinh tiến về phía đảo Thánh Vực, trong đó hai mươi tám người là hạng Bạch Ngân, những người còn lại toàn bộ đều tham gia vào đội thi đấu Hắc Thiết.
Tuyển thủ chủ yếu của Hạng Bạch Ngân không phải là học sinh, mà là những Ngự Thú Sư trong độ tuổi từ hai mươi hai đến hai mươi lăm.
- Các ngươi đã thu xếp xong cả chưa?
Liễu Phong nhìn ba người đám A Lương, thấy trên tay bọn họ trống trơn, vốn dĩ còn đang có chút khó hiểu, nhưng lại nghĩ đến không gian Khế Ước Linh của Vương Tuyệt.
- Ba người các ngươi đúng thật là thuận tiện!
Hắn ta cười cười, ngồi xuống vị trí lái, chuẩn bị đích thân đưa bốn người này tới địa điểm cần đến.
Hơn nữa gần nhất hắn ta cũng chẳng có việc gì để làm, vậy nên mới có trách nhiệm phụ trách duy trì trật tự của cuộc thi.
- Trần Thư, không phải ngươi cũng có kỹ năng không gian hay sao?
Liễu Phong nhìn về phía Trần Thư ở bên cạnh, hỏi.
- Ngươi cứ đeo cái túi ở sau lưng để làm cái gì?
A Lương giải thích nói.
- Lão sư, hắn đã hợp thành một thể với cái túi luôn rồi!
- …
Đoàn người lên xe khởi hành lộ trình đi đến thành phố Lam Hải.
Đảo Thánh Ngự nằm ở vùng biển phía đông đại lục, cần đi tàu chở khách Hải Vương Hào để đi đến đó.
Thời gian năm ngày thoáng cái đã trôi qua.
Trần Thư và đoàn người đã lên được Hải Vương Hào, đang chờ đến địa điểm thi đấu.
Trên thuyền đã có mấy ngàn người, tốp năm tốp ba trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ.
Ba người Trần Thư đứng ở boong thuyền, tận hưởng làn gió biển mát rượi.
Hắn thích thú nhìn những người đang ở trên thuyền.
Có hơn năm ngàn người tham gia thi đấu chính thức cuộc thi Ngự Thú toàn quốc, trong đó có hơn ba ngàn người thuộc hạng Hắc Thiết.
Mặc dù hạng Hắc Thiết có hơn mười nghìn người báo danh, nhưng cuộc thi Hải Tuyển còn khốc liệt hơn nhiều so với hạng Bạch Ngân, hầu hết các đội đều đã bị loại.
- Trần Thư, nhắc nhở ngươi một câu, đảo Thánh Ngự không hề đơn giản đâu, cũng không phải là nơi mà ngươi có thể phóng túng!
Liễu Phong chậm rãi đi tới, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trần Thư quay đầu lại hỏi.
- Sao vậy? Hòn đảo có phòng ngự bom hạt nhân à?
- ?
Khóe miệng Liễu Phong co rút một cái, nói.
- Đảo Thánh Ngự là một nơi có ý nghĩa vô cùng quan trọng!
Trong mắt hắn ta tràn đầy cảm khái, giải thích một hồi lai lịch của đảo Thánh Ngự.
Ban đầu lúc linh khí hồi phục, bởi vì nhân loại Ngự Thú Sư vẫn còn không chưa phát triển, thường xuyên bị hung thú xâm lấn đến Lam Tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận