Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1782: Hắn hoàn toàn trùng khớp với tất cả những tưởng tượng của ta về tội phạm (2)

Hắn tự lẩm bẩm:
- Chỉ cần thực lực của ta đủ ta sẽ trực tiếp cho các ngươi vào nồi nấu.
Đúng lúc này, điện thoại di động bên cạnh vang lên.
- Hả? Vương Sách thúc?
Hắn hơi ngẩn người, trong lòng có chút vui mừng, cuối cùng Vương giả ngự thú đoàn cũng liên hệ với hắn. Muốn bắt đầu điều chế Bạc tẩu dược tề sao?
- Tiểu Trần, có thời gian tới kinh đô một chuyến không?
-
Năm phút sau, Trần Thư đứng dậy, trong mắt có ý cười. Không chỉ có Vương giả ngự thú đoàn mà mười ngự thú đoàn hàng đầu trong nước, bốn gia tộc ngự thú lớn, và thậm chí các doanh nghiệp lớn đều đã tập hợp lại với nhau. Rõ ràng, tất cả họ đều nhận được tin tức về bạo tẩu dược tề.
Nhưng thay vì liên lạc với Trần Thư ngay lập tức, họ đã thảo luận với nhau, cuối cùng mới liên lạc với hắn.
- Cuộc làm ăn lớn tới rồi…
Trần Thư duỗi cái eo mệt mỏi, triệu hồi Thỏ Không Gian.
- Tiếc là Tiểu Hoàng không có ở đây… Chỉ có thể nhờ vào ngươi.
Hắn sờ vào lỗ tai của Thỏ Không Gian, ngay lập tức hàng trăm đạo Không gian ấn ký xuất hiện, tầng tầng lớp lớp, mang theo một không gian lực lượng đáng sợ. Giây tiếp theo, một người và một thỏ trực tiếp biến mất trong nhà, lên đường đi đến kinh đô phồn hoa.
- Quả nhiên thuận tiện hơn rất nhiều.
Khóe miệng hắn nhếch lên, thực lực của Thỏ Không Gian tăng vọt, số lượng ấn lý của Không Gian Bí Lực cũng tăng vọt, khoảng cách thuấn di của dấu ấn cũng càng ngày càng xa.
- Cũng không biết Đại Lực như thế nào rồi?
Nửa tháng trước, Đại Lực nhận được lời mời của chính phủ, muốn hắn ta nấu thật nhiều [Niệu Tố Đậu Hủ] để chuẩn bị cho nhu cầu chiến tranh. Trong nhiệm vụ hộ tống lần trước, có thể nói công lao của Trần Thư là lớn nhất. Rồi tiếp theo mới đến Ninh Bất Phàm và Trương Đại Lực.
Người trước bằng thực lực mạnh mẽ, cứu vô số người, mà người sau có [Niệu Tố Đậu Hủ] đã làm tăng đáng kể tỷ lệ sống sót của đồng bào. Vì điều này, chính phủ cũng đã thưởng cho Đại Lực rất hậu hĩnh, tất cả đều liên quan đến linh trù.
Lúc này, đối mặt với yêu cầu của chính phủ, Đại Lực cũng không keo kiệt, lựa chọn công bố công thức, đồng thời đến Hiệp hội linh trù trong nước, dạy cho những linh trù còn lại. Về phần Tiểu Hoàng, nó đi với Đại Lực, một là làm vệ sĩ, hai là yêu cầu Đại Lực nấu đồ ăn cho nó.
Lúc xế chiều.
- Chính là chỗ này?
Trần Thư đến một tòa nhà văn phòng sang trọng, đó là căn cứ của Vương giả ngự thú đoàn. Ngay khi hắn bước vào, một người chuyên đón tiếp đã nhận ra Trần Thư và đưa hắn đến phòng họp trên tầng cao nhất.
- Trần Thư tiên sinh, mời vào.
Nam tử khẽ cười mở cửa phòng họp cho hắn. Bên trong, hơn hai mươi người mặc trang phục chỉnh tề đã ngồi sẵn, lúc này ánh mắt của họ đều đồng loạt quay sang.
- Khụ khụ.
Trần Thư không chút luống cuống nào, bình tĩnh bước vào. Khi đi ngang qua vịt trí gần như, hắn đột ngột dừng lại, nhìn mọi người bên dưới cười nói:
- Mọi người, đã chuẩn bị đủ tiền chưa?
- ...
Ngay lập tức cả phòng họp im lặng, thậm chí có ảo giác như thể bọn họ bị bắt cóc. Một người phía dưới, sắc mặt kì lạ lẩm bẩm:
- Hắn hoàn toàn trùng khớp với tất cả những tưởng tượng của ta về tội phạm.
Đúng lúc này, Vương Sách bước vào phòng họp, tất nhiên đã nghe thấy lời của Trần Thư, ánh mắt của hắn ta trì trệ, nói:
- Không phải chứ, ta vừa vào đã thấy tiểu tử ngươi đang phạm tội?
- ...
Trần Thư quay đầu lại nhìn hắn ta, xấu hổ nói:
- Vương thúc, đây là hợp tác nghiêm túc
- Hình như ngươi tới đây không phải vì hợp tác.
Vương Sách lắc đầu nói:
- Được rồi, ngồi xuống trước, làm ăn sao có thể lỗ mãng như ngươi được?
- Chả phải là một tay giao tiền, một tay giao hàng ư.
Trần Thư lẩm bẩm trở lại vị trí của mình.
- Vừa rồi Tiểu Trần đùa với mọi người thôi, các vị không để ý chứ?
Vương Sách ngồi trên cùng, dù sao cũng trên địa bàn của hắn, tất nhiên lphải có khí thế của chủ nhà.
- Dĩ nhiên là không phiền rồi, Trần Thư tiên sinh tuổi trẻ tài cao, cư xử khác với người thường một chút là điều hợp lý.
Mọi người phía dưới phụ họa nở nụ cười, nhưng trong lòng lại có chút nghi ngờ. Nếu thương lượng hợp tác được, e rằng con hàng này sẽ trực tiếp giở thói cướp bóc. Thấy vậy, Vương Sách mỉm cười gật đầu, sau đó hắng giọng nói:
- Vậy thì không nhiều lời nữa, chúng ta bắt đầu hội nghỉ hợp tác hôm nay.
Nghe xong mọi người ngồi ngay ngắn lại, đây không phải là mục đích của chuyến đi này sao?
- Tiểu Trần, ngươi giới thiệu sơ qua dược tề của mình đi.
Vương Sách giao quyền chủ động cho Trần Thư, hắn ta cũng muốn thúc đẩy cuộc hợp tác này, dù sao đối phương đã giúp đỡ nhi tử Vương Thắng của hắn ta rất nhiều.
- Thực ra tác dụng của dược tề khá đơn giản!
Trần Thư ho nhẹ một tiếng nói:
- Phía chính phủ có một loại thuốc tương tự, ta nghĩ mọi người đều biết, nhưng theo hiểu biết của ta, tác dụng thuốc của chính phủ không mạnh, hơn nữa còn có tác dụng phụ khá nghiêm trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận