Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 752: Đây chẳng phải là có thể tận diệt?

Trần Thư chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đã có chút không kiềm chế được.
Lúc này, một tên nam sinh mở miệng nói:
- Trần Thư!
- Hả?
Trần Thư cảm thấy âm thanh có chút quen thuộc, quay đầu nhìn sang.
Thoáng cái hắn đã nhận ra đối phương, nói:
- Hội trưởng Ngự Thú Hội Yến Hạo Nhiên?
- Không nghĩ tới ngươi còn nhớ rõ ta?
Yến Hạo Nhiên cười cười, lúc trước Lăng Trần muốn mời Trần Thư vào câu lạc bộ, cũng có Yến Hạo Nhiên ở đó.
Trần Thử mở miệng nói ra:
- Lúc này muốn tới tìm ta gây chuyện à?
- Kỳ thật cá nhân chúng ta không có ân oán, chủ yếu là vì Ngự Thú Hội mà tới!
Yến Hạo Nhiên mở miệng nói ra:
- Hi vọng hai xã đoàn chúng ta giao lưu luận bàn một chút, thế nào?
- Không hứng thú!
Trần Thư trực tiếp từ chối.
Khóe miệng Yến Hạo Nhiên có ý cười, bình tĩnh nói:
- Tiền đặt cược ba ngàn học phần, chúng ta không sử dụng Bạch Ngân cấp!
Thân thể Trần Thư bị kìm hãm, nghiêm túc nói:
- Hai xã đoàn thật sự cần phải luận bàn một chút!
- Các ngươi ai lên, ta đều tiếp!
Trần Thư cười cười, Hắc Thiết cấp không phải thành thạo hơn Bạch cấp sao?
- Cả Ngự Thú Hội!
Yến Hạo Nhiên cười nói:
- Bánh xe chế, thẳng đến hai bên không có nổi thành viên ra sân!
- Nếu như ngươi đủ mạnh, hoàn toàn có thể một người lật tung chúng ta, thế nào?
Trần Thư thu nụ cười lại, ngược lại không có gì ngoài ý muốn.
Đối phương không phải người ngu, không có khả năng để hắn tùy ý cầm được ba ngàn học phần.
Thành viên Ngự Thú Hội rất nhiều, hơn nữa đều là thiên tài đứng đầu, thay phiên nhau đánh, hắn thật sự có khả năng lật xa.
Ngay tại lúc Trần Thư suy tư, trước mắt lại lần nữa xuất hiện tuyển hạng.
【 Chọn mục 1: Trực tiếp móc túi phân ra, đánh lén Yến Hạo Nhiên! Hoàn thành ban thưởng: Cường độ thân thể bản thân tăng 20%. 】
【 Chọn mục 2: Từ chối khiêu chiến! Hoàn thành ban thưởng: Kỹ năng công kích +3. 】
【 Chọn mục 3: Tiếp nhận khiêu chiến của Ngự Thú Hội, giành được thắng lợi! Hoàn thành ban thưởng: Ngự Thú Lực đại lượng + Thức tỉnh tiếp một Khế Ước Linh thiên phú ngoài định mức. 】
Trần Thư khẽ giật mình, khi thấy cái mục thứ ba thì yên lặng thu tay từ chỗ túi phân về…
Cường độ thân thể của hắn tăng lên không ít, muốn thử một chút xem có thể đánh lén Yến Hạo Nhiên Bạch Ngân cấp hay không.
Nhưng có mục thứ ba, ai còn muốn đánh lén nữa?
Khoảng cách bây giờ của hắn muốn đột phá đến Hắc Thiết cấp ba sao còn thiếu một chút Ngự Thú Lực.
Tăng thêm cơ hội đột phá của hệ thống trước đó, thoáng cái đã có thể trở thành Bạch Ngân Cấp.
- Ta đồng ý!
Trần Thư gật đầu, không kịp chờ nói:
- Lúc nào đánh?
- Hai ngày sau!
Khóe miệng Yến Hạo Nhiên có ý cười nhạt, quả nhiên ba ngàn học phần là có thể tùy tiện bắt chẹt Trần Thư.
- Được!
Trần Thư gật đầu, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.
- Chúng ta đi!
Yến Hạo Nhiên phất tay, mang toàn bộ thành viên Ngự Thú Hội đi.
A Lương mở miệng nói:
- Trần Bì, có chút xúc động quá rồi?
Số lượng thành viên Ngự Thú Hội khoảng hai trăm người.
Ngoại trừ một số ít Bạch Ngân cấp bên ngoài, trên cơ bản đều là Hắc Thiết cấp.
Chuyện này có nghĩa là Trần Thư cần đối mặt đánh luân phiên hơn trăm người, đều sẽ bị hao tổn đến chết?
Trần Thư bình tĩnh mở miệng nói:
- Phải nhận, hơn nữa ta muốn thắng!
Khóe miệng của hắn có một nụ cười ti tiện.
- Không phải ngươi muốn làm bậy chứ?
A Lương và Vương Tuyệt cùng nhau nhìn lại, bọn hắn cũng biết Trần Thư có dược tề đặc thù.
- Cái gì gọi là làm bậy? Ta thế này gọi là quang minh chính đại cắn thuốc!
Trần Thư nói:
- Có điều trừ phi đến thời điểm mấu chốt, nếu không ta không dùng!
u Dương Bảo bu lại, nói:
- Cài này có phải có chút không có võ đức hay không?
Ba người Trần Thư đồng thời nhìn lại, vẻ mặt vô cùng cổ quái.
Ngươi cùng tội phạm Nam Giang nói những cái này? Không phải đang nói linh tinh sao?
u Dương Bảo lập tức che miệng mình lại:
- y..Ta chưa nói gì…
- Lão đại Ngự Thú Hội của các ngươi đều đi rồi, các ngươi còn lưu lại ở đây làm gì?
Trần Thư nhìn về phía tầm mười người xung quanh, rõ ràng đều là mặt mới.
- Lão sư, bọn họ đều là thành viên mới của xã đoàn!
u Dương Bảo mở miệng nói:
- Đây chính là người nói chuyện của xã đoàn chúng ta, tội phạm Nam Giang!
- Chào tội phạm ca!
Mọi người cùng nhau hô, trong mắt có vẻ phấn khởi.
Nhất là lúc nghe tới Trần Thư tiếp nhận khiêu chiến của Ngự Thú Hội, trên mặt đều xuất hiện vẻ cuồng nhiệt.
Lấy một địch trăm, chỉ có tội phạm Nam Giang!
- Được đó u Dương Bảo!
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Tên của xã đoàn như này mà ngươi cũng có thể tuyển được người?
u Dương Bảo mở miệng giải thích:
- Chủ yếu là uy danh của lão sư ngươi!
Đoạn thời gian gần nhất, Trần Thư lật tung cả thiên tài học năm nhất và năm hai, tự nhiên sẽ có người ngưỡng mộ mà đến.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Ngự Thú Hội tới gây chuyện.
Tuy bây giờ danh khí của Niệu Tố Đại Xã không lớn, nhưng kỳ thật đã có xu thế quật khởi.
Một khi nhóm người Yến Hạo Nhiên này tốt nghiệp, không còn ai có thể đứng đầu Ngự Thú Hội.
Đến lúc đó người nào cản được Trần Thư?
Hiện giờ Ngự Thú Hội chỉ có thể đường đường chính chính nghiền áp Niệu Tố Đại Xã.
Để toàn trường đều biết thực lực chênh lệch của hai xã đoàn.
Đến lúc đó tân sinh tự nhiên sẽ lựa chọn gia nhập Ngự Thú Hội, mà danh vọng của Niệu Tố Đại Xã cũng sẽ xuống dốc không phanh.
Trần Thư mở miệng nói:
- Gần đây các ngươi phụ trách tuyên truyền mạnh mẽ cho ta, chuyện tỷ thí giao cho ta là được!
A Lương nói:
- Trần Bì, chúng ta cái gì cũng không cần làm, bọn Yến Hạo Nhiên sẽ tuyên truyền!
- Có đạo lý!
Trần Thư ngẫm nghĩ, cái này chẳng phải mục đích của Ngự Thú Hội sao?
- Thiên tài tân sinh lần tiếp theo đều là của chúng ta!
Trần Thư sờ lên cằm, một khi nắm chắc tỷ thí, đạp Ngự Thú Hội dưới chân, không lẽ tất cả tân sinh cũng tới?
- Khà khà…
Hắn nhếch miệng cười lớn, cảm giác thay thế thật sự quá mạnh, hiện tại hắn cũng cảm thấy Niệu Tố Đại Xã đã xưng bá học phủ…
- Trần Bì, ngươi có thể đừng cười như vậy hay không!
Thân thể một đám người đều chấn động, thật sự làm người ta sợ hãi.
- y…
Trần Thư thu lại suy nghĩ, nhìn về phía mọi người, nói:
- Vừa vặn xã đoàn có thành viên mới, ta mời khách, hoan nghênh mọi người gia nhập!
Lời vừa nói ra, vẻ mặt mọi người đều cứng lại!
Một giây sau, đám người bối rối, toàn bộ chạy ra bên ngoài Ngự Thú Quán, quả thư giống như chạy trối chết…
Không đến một phút đồng hồ, bên trong trường tỷ thí trở nên trống trải không ít..
- A cái này…
Mắt Trần Thư trừng lớn, vẻ mặt có chút sững sờ.
A Lương cười nói:
- Xem xa tất cả mọi người đều có chút hiểu biết ngươi!
- Ta chỉ đơn giản muốn mời mọi người ăn cơm!
Trần Thư thở dài, thật không ngờ đường đường là tội phạm Nam Giang vậy mà danh tiếng lại như thế này?
Vương Tuyệt mở miệng hỏi:
- Thật à?
- Đương nhiên, thuận tiện thu chút hội phí…
- Ngươi dẹp đi!
Khóe miệng đám người Vương Tuyệt giật một cái, quả nhiên là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!
- Nếu không mấy lão làng các ngươi giao hội phí trước đi?
Đám người A Lương giật mình, một phút sau dùng tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay thoát đi.
Giây lát cũng chỉ còn lại một mình Trần Thư hỗn độn…
Hắn thở dài, lẩm bẩm:
- Cũng không giao phí, ta muốn cái xã đoàn này làm gì?
...
Gần như cùng ngày, tin tức hai đại xã đoàn muốn tỉ thí giống như cơn gió lốc, thổi quét cả học phủ.
Cho dù là sinh viên hay là lão sư, thậm chí ngay cả phó hiệu trưởng Tần Thiên đều bị kinh động.
- Nghe nói không? Ngự Thú Hội của trường muốn tiến hành giao lưu với một xã đoàn nhỏ!
- Cái gì mà xã đoàn nhỏ, đó là Niệu Tố Đại Xã!
- Ngươi nói người nào có cái tên thái quá như vậy? Đơn giản là nói linh tinh!
- Tội phạm Nam Giang học năm nhất, Trần Thư!
- Vậy không có chuyện gì, hợp tình hợp lý…
Mượn cơ hội này, Niệu Tố Đại Xã hoàn toàn nổi danh!
Nhất là phối hợp với cái tên kỳ ba như thế, trực tiếp kíp nổ vào ánh mắt của mọi người.
Đám người Trần Thư vô cùng nhàn nhã, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, hoàn toàn không có một chút cảm giác khẩn trương.
- Alo, Liễu lão sư?
- Trần Bì, có phải ngươi có nhiều tiền không có đất dùng hay không?
Liễu Phong quát lớn:
- Ngươi mẹ nó vậy mà muốn lấy một địch một trăm?
- Yên tâm đi, lão sư, ta nắm chắc!
Trần Thư bình tĩnh nói, hoàn toàn không có một chút bối rối.
- Ngươi thật sự coi Hắc Thiết cấp của mình là vô địch?
Liễu Phong mở miệng quát lớn, nhưng hình như lại nghĩ tới cái gì, ngữ khí có chút bối rối:
- Tiểu tử ngươi có phải muốn ném đạn hạt nhân ngay tại chỗ không?
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Ta có bạo lực như vậy sao?
Hắn chỉ muốn dùng chút Dược Tề Phi Hành gì đó, hoàn toàn không nghĩ tới dùng đạn hạt nhân.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là …đạn hạt nhân sớm sử dụng hết rồi.
Liễu Phong mở miệng nhắc nhở:
- Ta nói cho ngươi biết, đến lúc đó không chỉ có sinh viên đến xem cuộc chiến, không ít giáo sư cũng sẽ tới!
- Đây chẳng phải là có thể tận diệt à?
- ???
Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, ngươi đang nói tiếng người à?
- Nếu tiểu tử ngươi dám làm loạn, chết cũng không đẹp đâu!
Trần Thư nói:
- Lão sư, đây không phải có ngươi sao?
- Ta chỉ có thể cung cấp cho ngươi hủ tro cốt tốt một chút…
- ...
Trần Thư cúp điện thoại, thật không ngờ Ngự Thú Hội vậy mà làm lớn thanh thế như vậy.
Thời gian hai ngày nhoáng cái đã qua.
Ngự Thú quán số 1 của Hoa Hạ học phủ, sân tỷ thí 001!
Là sân tỷ thí thứ nhất trong học phủ, đủ để thoải nhận chứa được vạn người.
Hơn nữa cường độ bảo hộ đài tỷ thí cực cao, thậm chí có thể tiếp nhận so đấu của Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp.
Lúc này trong sân tỷ thí đã có mấy ngàn người xúm lại.
Chẳng những là sinh viên Ngự Thú tại trường, ngay cả sinh viên học viện văn hóa cũng đến đây.
Mà trên chỗ ngồi phía trước nhất là giáo sư của học phủ, đưa mắt nhìn đều là nhân vật nổi tiếng của cả nước.
- Tần ca, sao ngươi có thời gian đến đây?
Liễu Phong cũng ngồi phía trước nhất, nhìn về Tần Thiên bên cạnh.
- Vừa lúc không có việc gì, hơn nữa ta có chút hứng thú với tên tiểu tử này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận