Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1662: Kế hoạch giải cứu (2)

Vì theo chế độ nguyên thuỷ, mỗi nhà nước có một chế độ chính trị độc lập, cũng giống như các nước chư hầu Hoa Quốc cổ đại.
Hiện nay hung thú xâm chiếm, tình thế hỗn loạn, vì tranh giành quyền lợi, không ít nhân tộc cũng tham gia hỗn chiến.
Nhưng cũng may Liên minh có nền móng lịch sử lâu đời, cường giả nhiều, nếu không đã bị đánh bại từ lâu rồi.
- Được rồi, nhiệm vụ cụ thể như thế nào, trong quá trình thực hiện mọi người có thể liên hệ với tổng bộ.
Trần Thanh Hải gõ gõ bàn, nói:
- Đúng rồi, ta cần nhắc nhở mọi người một vấn đề!
Vẻ mặt hắn ta nghiêm túc, nói:
- Nếu như gặp nguy cơ gì khó khăn không thể giải quyết, ví dụ như Hung thú Vương cấp tam tinh, hay thú hoàng xuất trận, thì không nên tự đâm đầu vào đường chết.
- Cách duy nhất là lập tức giải tán đội ngũ, phân tán lực lượng ra tứ phía tìm cách chạy thoát, sau đó tìm cơ hội tập hợp lại.
- Một khi các ngươi chết thì đồng nghĩa với người giải cứu cũng sẽ chết, vì vậy hi vọng các ngươi xem tình thế mà hành động.
Tất cả mọi người ai nấy đều gật đầu đồng tình, không ai trong số họ là người bảo thủ nên tất nhiên sẽ tối đa hoá tỷ lệ sống sót.
Trong quá trình thực thi nhiệm vụ, có người phải hy sinh là không thể tránh khỏi…
Trần Thanh Hải, nói:
- Nếu không còn vấn đề gì nữa thì dựa theo danh sách mà chấp hành.
Mọi người ai nấy đều lắc đầu tỏ ý không còn vấn đề gì nữa.
- Nếu đã như vậy thì hội nghị giải tán, các vị có thể liên lạc với thành viên của tiểu đội mình trước.
Trần Thanh Hải đứng dậy, tuyên bố tan họp.
Mọi người lần lượt rời phòng họp, ai nấy đều mang nét mặt ngưng trọng, quả nhiên nhiệm vụ lần này khá quan trọng.
Qua một lúc sau, trong phòng họp chỉ còn lại đám người Trần Thư.
- Lão Liễu, Trần Bì, mục tiêu của chúng ta đều là Liên minh Tự do.
Tổng đốc Nam Thương nhướng nhướng mày, trong ánh mắt hiện lên chút vui mừng.
Ba người bọn họ xem như đã khá quen thuộc, ít nhất không phải lo lắng về vấn đề xích mích nội bộ.
- Chính phủ không phải tuỳ tiện sắp xếp như vậy đâu, chắc là họ cố ý sắp xếp những người đã quen biết nhau cùng hợp tác chấp hành nhiệm vụ.
Liễu Phong cười cười, nhưng cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
- Còn một người nữa đâu?
Trần Thư hỏi, theo như sự sắp xếp của Chính phủ, bốn Vương cấp sẽ đến điểm giải cứu lớn.
- Tất nhiên là ta rồi!
Trần Thanh Hải nhếch mép cười, mở tài liệu trong tay ra, mục tiêu quả nhiên là Liên minh Tự do.
Trần Thư cười, nói:
- Bốn người chúng ta là tổ hợp bất khả chiến bại, thế trận đều nằm trong lòng bàn tay của chúng ta.
- Đừng buông lỏng cảnh giác!
Liễu Phong mở miệng nói:
- Hơn nữa mặc dù chúng ta là một đại cứ điểm lớn, nhưng các địa điểm cứu hộ cụ thể lại khác nhau.
Lãnh thổ của Liên minh Tự do rất rộng lớn, có hàng chục bang, bốn người sẽ tạo thành một tổ. Đương nhiên hành động riêng biệt năm cao hiệu quả hoàn thành nhiệm vụ.
- Không thành vấn đề!
Trần Thư nhún vai nói:
- Lúc nào thì chúng ta xuất phát?
- Tám giờ sáng mai!
Bốn người bọn họ rời đi, thời gian đã quyết định.
Ngay khi Trần Thư rời khỏi phòng họp đã nhận được một cuộc gọi từ Lăng Trần.
- Trần Thư học đệ, thật không ngờ nhanh như vậy đã đến lượt ngươi bảo vệ ta !
Rõ ràng hắn ta đã nắm được thông tin chính thức và biết rằng hắn ta và Trần Thư ở cùng một nhóm.
- Chăm sóc lẫn nhau.
Trần Thư cười nói.
- Làm phiền tiền bối chuẩn bị một phen, đúng giờ tám giờ sáng mai xuất phát, tập trung ở cổng Hoa Hạ học phủ.
Dù sao hai người cũng chung một nhóm, cũng phải cải thiện mối quan hệ một chút.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Thư lại gọi cho một thành viên khác trong nhóm và thông báo thời gian xuất phát.
- Ta hy vọng sẽ không quá khó khăn …
Trần Thư sờ cằm vừa đi vừa nghĩ: Hệ thống tuyển hạng phải được hoàn thành một cách viên mãn.
Nhưng mức độ thành công này đòi hỏi trình độ phải như thế nào?
Một người sống sót, hay là phải nghĩ cách cứu tất cả những cần cứu viện ?
Hắn không hy vọng một mình hắn thực hiện nhiệm vụ, nhưng vì mức độ hoàn thành, hắn không thể mở giám đồ thần kỳ dược tề.
- Ta chỉ có thể làm hết sức mình!
Trần Thư hạ quyết tâm, đối với vô số đạn hạt nhân, lần này hắn phải thực sự liều mạng.
Một lúc sau, hắn đến đại sảnh lầu một, vốn dĩ muốn chờ Đại Lực nhưng lúc này lại bị mười mấy tên thị vệ Ngự Long Vệ vây quanh.
- Hả?
Trần Thư hơi giật mình, theo bản năng nghĩ rằng đã có chuyện gì đó xảy r .
Chẳng lẽ Đại Lực cũng có tiền án? Bị bắt rồi?
Nhưng khi hắn đến gần mới phát hiện Ngự Long Vệ tràn đầy ý cười, dáng vẻ nịnh nọt.
- Mọi người, thực xin lỗi, ta thật sự không giúp mọi người chế tạo thực đơn!
Hắn ta xua tay, bất lực nói:
- Không phải vấn đề tiền bạc, ta thực sự không có thời gian rảnh, các người nên hỏi những linh trù khác.
- Hả?
Trần Thư hơi giật mình, nhưng hắn không ngờ rằng tất cả bọn họ đến để xin sự giúp đỡ, hầu hết đều là cường giả Hoàng Kim Tam tinh.
- Được rồi! Mọi người giải tán đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận