Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1644: Cuối cùng vẫn do bản thân hứng chịu tất cả

- Dĩ nhiên, có điều chỉ giới hạn ở nhân loại, còn đối với hung thú mà nói thì ngươi tốt nhất đừng nói tên ra, ta lo ngươi chạy không kịp.
Ninh Bất Phàm cười to, bổ sung:
- Danh tiếng của ta trong giới hung thú không được tốt lắm.
Trần Thư cúi đầu, do dự nói;
- Thật ra, hiện tại ta có chút chuyện…
- Hửm?
Ninh Bất Phàm đang tính hỏi lại, liền bắt gặp một lão nhân mặc trường sam xuất hiện ở chính giữa lầu các.
- Lão gia tử tới.
Trong phút chốc, nhóm người đứng xung quanh quảng trường đều trở nên tĩnh lặng, trong mắt ánh lên sự kính trọng.
Đây mới là trụ cột duy nhất ở Hoa Quốc, người xứng đáng được bọn hắn tôn kính.
Thần sắc lão gia tử khẽ động, bốn phía xung quanh lập tức xuất hiện lớp màn che màu đen, ngăn cách triệt để với ngoại giới.
- Chắc hẳn mọi người đều đã biết chuyện.
Lão gia tử ung dung chỉ người bên cạnh, nói:
- Lão Chu, ngươi thuật lại tình huống cụ thể đi.
Trong nhóm người lập tức có một lão nhân dáng người thẳng tắp bước ra.
Gương mặt hắn ta hằn lên nét thăng trầm, còn đôi mắt lại rất sắc bén, hiển nhiên cũng là dạng người quyết đoán.
- Hắn ta là tổng đoàn trưởng đương nhiệm của Trấn Linh Quân, Chu Uyên.
Ninh Bất Phàm đứng bên nhỏ giọng giải thích.
- Các vị, đám hung thú rút lui nay đang rục rịch quay trở lại, hơn nữa còn không giống kiểu tấn công thăm dò như lần trước, có vẻ lần này là thật.
Chu Uyên bước lên trước, hạ giọng nói:
- Dựa theo tin tình báo mà nhân viên điều tra được khi trước, đã có một lượng lớn hung thú tập trung ở cách đây chừng năm trăm dặm.
- Trong đó bao gồm Thiên Độc Long Quân Đoàn, Linh Long Ưng Quân Đoàn…
Nghe tin nhóm hung thú đáng sợ xuất hiện, nét mặt của mọi người dần trở nên nghiêm nghị.
Đó đều là những hung thú có chiến lực nòng cốt, lúc bình thường sẽ không xuất động.
Chưa đến mười phút, Chu Uyên đã tóm tắt xong nội dung, lập tức trở lại vị trí.
Lão gia tử đưa mắt nhìn mọi người, cất tiếng:
- Thật ra, hôm qua ta đã tiếp xúc với tam đại Thú Hoàng.
Lời nói của lão gia tử lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, chẳng lẽ đã sớm giao thủ rồi?
- Dĩ nhiên chỉ mới xuất thủ thăm dò đôi chút.
Lão gia tử thản nhiên nói:
- Theo như lời của một Thú Hoàng nói, là do chúng ta giết quá nhiều Quân Vương hung thú cho nên bọn chúng phát động trận đại chiến này.
- …
Thoáng chốc, Trần Thư cúi đầu, thì ra thật sự là do hắn…
Có điều, trận đại chiến này chỉ là cái cớ, mọi người nghe một cái là hiểu ngay.
Lão gia tử cũng không nặng nề, tiếp tục:
- Hôm nay mời mọi người đến đây là bởi vì chủ yếu có không ít người đang tạm trú ở Long Uyên.
- Ta hi vọng các vị có thể nhanh chóng thích nghi với trận chiến ở Long Uyên, cuối cùng thì tất cả mọi người đều sẽ phải đối diện với nó.
Lời vừa thốt ra đã khiến trong thâm tâm Ngự Thú Sư mới đến tràn đầy xúc động và hưng phấn, lại có cả sự chủ quan.
- Trận đấu này mọi người không cần phải quá lo lắng, coi như là luyện binh đi.
Lão gia tử thong dong, nói:
- Còn về phần những chuyện khác, đã có ta!
Phút chốc, sự lo lắng bất an bên trong mọi người như tan đi, đám người gật đầu cảm thấy vô cùng yên tâm.
Chỉ cần có lão gia tử ở đây, hung thú Long Uyên đừng hòng được nước lấn tới!
Trong lòng Trần Thư cũng được thả lỏng, sự kính trọng đối với lão nhân đứng trước mặt này càng lớn hơn.
Mặc dù vóc dáng của lão không cao lớn, nhưng đối nhân xử thế rất khéo, thậm chí còn duy trì được cả ngàn năm…
- Trần Thư, ngươi đến đây một chút.
Đúng lúc này, tầm mắt của lão gia tử bỗng khóa chặt bóng dáng của Trần Thư.
- Hả?
Trần Thư sững sờ, tại sao lại đột ngột gọi tên hắn? Chẳng lẽ lại muốn đuổi ta khỏi Long Uyên sao?
Lão gia tử từ tốn hỏi:
- Hơn một tháng nay, ngươi đã làm những gì?
- …
Trong lòng Trần Thư chột dạ, có lẽ nào có người mật báo à?
Hắn gãi đầu, khó khăn đáp:
- À… lão gia tử, gần đây ta đang nghiên cứu cách hộ lý heo đực hậu sản…
- ? ? ?
Ánh mắt mọi người nhìn thẳng đến, người này dám nói láo trước mặt lão gia tử hay sao?
- Thật à?
Lão gia tử liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt có hơi kỳ lạ, sau đó tiếp tục nói:
- Thú Hoàng kia nói cho ta biết, là do một người tên là Trần Thư làm.
- …
Nét mặt Trần Thư nặng nề, không ngờ là kẻ địch lại tố cáo cơ đấy.
Thật ra, thông tin này là do Hồn Long Hoàng truyền đến, nó vốn không biết Trần Thư là đầu sỏ gây chuyện, chỉ muốn mượn cớ để vu khống hắn, mượn tay nhân loại tiêu diệt hắn.
Bất ngờ trùng hợp thay, chuyện này đúng là do Trần Thư làm…
- Rốt cuộc thì tiểu tử nhà ngươi đã giết bao nhiêu Quân Vương?
Trong ánh mắt của lão gia tử không xuất hiện chút oán trách nào, chuyện này không trở ngại đến kế hoạch của lão.
Có điều lão không ngờ đến là con hàng này mặc dù không ở Long Uyên, nhưng vẫn có thể gây ảnh hưởng đến trái tim của tứ đại Thú Hoàng…
Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn vào hắn, vẻ mặt ai nấy đều tràn đầy sự tò mò, thì ra là do một tên Ngự Thú Sư Hoàng Kim gây nên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận