Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 546: Nếu có người không phục, có thể đến tìm ta khiêu chiến bất cứ lúc nào

- Ồ?
Trần Thư khẽ nhíu mày, hắn vừa liếc mắt qua đã nhận ra người này là ai.
Hắn ta chính là Vương Chấn Long, đoàn trưởng Trấn Linh Quân tại Hoạt Mộc Đầm Lầy.
Lúc ấy, Vương Chấn Long đã giúp đỡ đám người Phương Tư ngăn chặn đám hung thú đang đuổi giết ráo riết.
Vốn dĩ nhiệm vụ của hắn ta là Quân Đoàn Trưởng trấn thủ tại Hoạt Mộc Đầm Lầy, nhưng bởi vì khi đi săn Hắc Thụ Vương, hai con Khế Ước Linh của Vương Chấn Long đều bị thương nặng, thực lực của hắn ta hạ xuống một nửa, tất nhiên không thể trấn thủ Hoạt Mộc Đầm Lầy, hắn ta chỉ có thể tạm thời trở về Lam Tinh để nghỉ ngơi và chữa thương.
Lúc này vừa hay có lớp học quân sự do Hoa Hạ học phủ tổ chức, hắn ta liền đến làm tổng huấn luyện viên ở đây.
Có một Hoàng Kim Ngự Thú Sư áp trận, cũng không cần phải lo lắng về sự an toàn của học sinh ở học phủ.
- Ngươi biết ta sao?
Vương Chấn Long nhíu mày, lúc trước Trần Thư đeo mặt nạ chống độc, giờ đám người Phương Tư cũng không đứng bên cạnh, nên Vương Chấn Long không nhận ra hắn.
Trần Thư lắc đầu phủ nhận.
- Không… Ta không biết…
- Sao ta cứ cảm thấy ngươi quen quen nhỉ?
Vương Chấn Long khẽ nhíu mày, nhìn nhìn Trần Thư vài lần, hắn ta cứ luôn có cảm giác tên này không phải là người tốt lành gì.
- Vương đoàn trưởng, đồ đạc của bạn học sinh này…
Hứa Sơn đang định đưa túi đeo lưng cho Vương Chấn Long thì Vương Tuyệt đã bước xuống xe.
- Trần Thư, huấn luyện viên không để ngươi giữ, ngươi còn mang theo làm gì?
Vương Tuyệt trực tiếp cầm lấy đưa cho giáo viên chủ nhiệm Kiều Nguyệt.
- Kiều lão sư, hy vọng ngài cất hộ cái túi này một tháng ạ!
- Không phải…
Trần Thư còn chưa kịp mở miệng thì đã bị Vương Tuyệt kéo lên xe.
- Được rồi! Khởi hành!
Vương Chấn Long thấy vậy cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng chỉ là túi đeo lưng mà thôi.
Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa toàn bộ học sinh năm nhất đại học thẳng tiến về Hoang Thạch Sơn Lâm.
- Vương Tuyệt, thứ ta mất đi không phải một cái túi đeo lưng mà là tính mạng của ta đó!
Trần Thư ngồi phịch xuống hàng ghế phía cuối, thẫn thờ như mất đi ý nghĩa cuộc sống.
- Tiểu Trần, không sao, có đại gia ở đây rồi!
Một âm thanh om sòm vang lên bên tai Trần Thư.
Chỉ thấy một Hôi Sắc Tiểu Điểu bay bên ngoài song cửa sổ, đó chính là Khế Ước Linh của Vương Tuyệt.
Vương Tuyệt mở miệng nói.
- Đều ở trong bụng nó hết rồi!
Trần Thư hơi ngẩn ra, giờ hắn mới nhớ tới Khế Ước linh của Vương Tuyệt thuộc hệ không gian, nó có thể chứa đồ.
- Móa nó, ta sắp quên mất ngươi cũng là Ngự Thú Sư luôn rồi!
- ...
Hoang Thạch Sơn Lâm nằm gần thành phố Đại Nguyên của thủ đô, xuất hiện cách đây khoảng hai trăm năm.
Đa phần hung thú bên trong đều là thuộc tính mộc và thổ, độ nguy hiểm thấp, phù hợp để học sinh huấn luyện quân sự.
- Lão Vương, ngươi thật sự không có chút sức chiến đấu nào sao?
Trần Thư bắt lấy Không Gian Tiểu Điểu, không ngừng xoa xoa cái bụng nó.
Trong mắt Trần Thư tràn ngập vẻ tò mò, thân thể bé như thế này mà cũng chứa được nhiều phết.
- Tiểu Trần, mời ngươi dừng lại hành động khiếm nhã này của ngươi, nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Hôi Sắc Tiểu Điểu lộ vẻ thà chết cũng không chịu khuất phục, nó liên tục vùng vẫy.
Vương Tuyệt mở miệng nói.
- Tạm thời thì không, khi nào đến Hắc Thiết Cấp mới có.
- Vậy lúc trước ngươi còn muốn đánh một chọi một với ta?
Trong lòng Trần Thư có chút không tin, lúc ấy vì ký kết hợp đồng, thế mà Vương Tuyệt lại muốn tỷ thí cùng với hắn.
- A… Ta chỉ nói cho có khí thế thôi…
Vương Tuyệt gãi đầu nói.
- Ta chỉ cần lộ ra thân phận là học sinh của Hoa Hạ học phủ, học sinh trường khác cũng sẽ không dám đánh với ta.
- ...
Lúc xế chiều, xe bus thành công đi đến Hoang Thạch Trấn, thành phố Đại Nguyên. Mặc dù trấn hơi nhỏ, nhưng lại cực kỳ sầm uất, náo nhiệt, vô số Ngự Thú Sư đi mạo hiểm lui tới.
Thành phố Đại nguyên là một trong số ít thành phố có Dị Không Gian nằm trong lòng thành phố, nên nơi đây khá náo nhiệt.
Xe bus dừng lại trước cổng trấn hấp dẫn ánh mắt của những người xung quanh.
Bình thường mọi người đều là đi xe con, xe bus chỉ dành cho trường hợp đặc biệt!
- Các bạn học, chúng ta xuống xe thôi!
Tổng huấn luyện viên Vương Chấn Long đi tới trước cửa trấn, binh lính đứng gác đều tôn kính chào hắn ta theo phong cách quân đội.
Hai mươi huấn luyện viên xuống xe theo, bọn họ mặc trang phục Trấn Linh Quân, ai nấy đều lộ vẻ nghiêm túc.
Sau đó, năm trăm học sinh mới đi đến trước cửa trấn, mặc dù trông có vẻ khá non nớt, nhưng vẻ tự tin đều lộ rõ trong mắt bọn họ.
Ngoại trừ vài người có khí chất khác người khác, đa phần bọn họ đều là rồng trong biển người, là mầm non tinh anh của nhân loại!
- Là Trấn Linh Quân!
- Xem ra là học sinh tới để huấn luyện quân sự? Không biết là người của đại học trọng điểm nào?
- Ngươi mù à, đây là người của Hoa Hạ học phủ!
Trong đám học sinh có vài người mặc đồng phục của Hoa Hạ học phủ, lộ ra cực kỳ chói sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận