Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 889: Nghĩ thoáng một chút, sau này sẽ càng tuyệt vọng hơn

- Ca à, tất cả số tiền kiếm được ta đã chuyển cả cho bọn huynh rồi, một xu cũng không còn nữa…
Trần Thư gật đầu, nói:
- Tiền cái gương này ai sẽ trả đây?
- ...
Hai phút sau, năm người họ rời đi với vẻ mặt suy sụp.
Bận làm cả nửa tháng, kết quả lại mất tất rồi, tìm ai để nói lý đây?
- Trần Bì, ngươi đúng là không thay đổi gì mà!
Tạ Tố Nam giơ ngón tay cái lên, không hổ là tội phạm Nam Giang!
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Dạy cho cho bọn chúng một bài học. Tuổi trẻ không lo học hành cho tốt, còn muốn lừa gạt người khác, sau này không phải sẽ trở thành kẻ phạm tội à?
- ...
Tạ Tố Nam khẽ nhếch miệng, ngươi nói những lời này thật sự thích hợp sao?
Trần Thư trực tiếp làm lơ ánh mắt cổ quái của đối phương, hắn nói:
- Phải rồi, lão Tạ! Ngươi trở thành Hắc Thiết Cấp rồi à?
- Đương nhiên!
Vừa nghe được lời này, Tạ Tố Nam thoáng chốc đã có chút kiêu ngạo, sờ sờ Đại Bạch Trư bên cạnh.
- Được lắm nha, không hổ là thiên tài!
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Không giống ta, lên cấp ba mới thành Hắc Thiết Cấp!
- ?
Khoé miệng Tạ Tố Nam giật giật, vốn dĩ nghe câu trước còn thấy vui vẻ, một giây sau liên cười không nổi nữa.
- Con heo của ngươi, hình như ta đã gặp qua rồi.
Trần Thư nhíu nhíu mày, nói:
- Lúc ấy, lần đầu tiên ta tới Kinh Đô, có một thứ gọi là cái gì mà “Chu Đại Bạch”, hình như chính là Khế Ước Linh này, kỹ năng có thể bắn đại bác không khí.
- Không phải cùng một cấp đâu!
Tạ Tố Nam bĩu môi, khinh thường nói:
- Nó chỉ là con heo bay được mà thôi.
- Ồ? Vậy con của ngươi là?
- Đại Bạch Trư bay được!
- ?
Trần Thư khóe miệng giật giật, mở miệng hỏi:
- Có… có gì khác sao?
Trần Thư gật đầu, hiện tại trong lòng chỉ muốn kiếm tiền!
- Ta nhắc nhở ngươi trước!
Tạ Tố Nam mở miệng nói:
- Ngươi tuyệt đối không nên ném đạn hạt nhân! Bắc Ngự Chi Thành đã sụp đổ, ngươi sắp có thể vào sinh hoạt trong song sắt rồi!
- Ta là người không nói đạo lý như vậy sao?
Trần Thư nhún vai, lẩm bẩm:
- Mấu chốt là bây giờ không có đạn hạt nhân…
- Vậy là tốt rồi!
Tạ Tố Nam thở phào nhẹ nhõm, trên mặt tràn đầy hưng phấn:
- Bây giờ chúng ta có thể mạnh mẽ liên thủ lại! Đây không phải là trực tiếp nhặt tiền sao?
- Nhất định!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Chúng ta chia ba bảy đi!
- Cảm ơn huynh đệ!
Tạ Tố Nam tiến lên trước ôm một cái, nói:
- Chỉ là người chiếm ba phần có hơi ít không?
- ?
Trần Thư hơi giật mình, sau đó nhẹ nhàng cười cười, trực tiếp lấy ra một túi phân màu vàng.
- ...
Tạ Tố Nam đã nghĩ ra một chiến thuật mới, nói:
- Ta lấy ba phần là vừa hay!
- Cái này còn tạm được!
Trần Thư gật đầu nói:
- Trước tiên tìm một chỗ ở đi!
Phần thưởng nhận được: Đại Lượng Ngự Thú Lực + thăng cấp Ngự Thú Không Gian!
Ngay tại lúc này, trong cơ thể Trần Thư lại lần nữa xuất hiện một cỗ Ngự Thú Lực lớn.
- Hả? Ngươi lại mạnh lên rồi hả?
Thần sắc Tạ Tố Nam chấn động, Lục Sắc Hồ Điệp trên vai vỗ cánh, hiển nhiên là phát giác được Trần Thư có điều gì đó không ổn.
- Ngạc nhiên à!
Trần Thư mở miệng nói:
- Ta đã nói với các ngươi rồi, đối với ta mà nói, ăn cơm đi ngủ ngồi cầu đều là tu hành!
- Mẹ nó, không hợp lý chút nào!
Tạ Tố Nam ngửa mặt lên trời thét lên, hắn ta đã phải thiên tân vạn khổ mới trở thành Hắc Thiết Cấp, nhưng người khác lại dễ dàng trở thành Bạch Ngân Cấp như vậy.
Trần Thư vỗ vai hắn ta, an ủi:
- Được rồi, nghĩ thoáng một chút, sau này sẽ càng tuyệt vọng hơn.
- ...
Sau nửa giờ đồng hồ.
Hai người bọn họ đi tới một ngôi nhà trong thị trấn nhỏ, bên trong bố trí đơn sơ nhưng hệ thống sưởi ấm đầy đủ.
Tạ Tố Nam nói:
- Ta đặc biệt thuê một gian phòng, hôm nay chúng ta ở đây đi!
- Ngươi đã đợi ở đây bao nhiêu ngày rồi?
Trần Thư nhìn chằm chằm vào những thùng mì tôm chất đống trên bàn.
- Đợi gần nửa tháng.
Tạ Tố Nam nhún vai, nói:
- Không sống trực tiếp!
Hắn ta không có sức chiến đấu nên chỉ có thể hỗ trợ tìm kiếm hung thú, nhưng đáng tiếc lại còn bị người khác gài bẫy.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Bây giờ tình huống là như thế nào?
- Không có nguy cơ gì, nếu như có số lượng hung thú tới thì quân biên phòng sẽ ra tay.
Lão Tạ mở miệng nói:
- E rằng bây giờ đang có hàng vạn người trẻ tuổi tới đây, phần lớn đều đang đợi ở Bắc Ngự Chi Thành và thành phố Cực Bắc.
- Còn số lượng hung thú thì sao?
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Có còn Lãnh Chúa không?
- Chắc chắn là có!
Lão Tạ hai mắt lập tức sáng lên, nói:
- Đại bộ phận Bạch Ngân Lãnh Chúa đều ẩn nấp trong biển, chỉ có thể phái tiểu đệ không ngừng thăm dò.
- Hung thú này có bệnh à?
Trần Thư nhướng mày, mở miệng nói:
- Đặc biệt tới đây để làm gì?
Lão Tạ không để ý nói:
- Cái này ai mà biết được, khả năng là Dị Không Gian chứa không nổi, vì duy trì sự cân bằng của sinh thái, đặc biệt tới đây cũng không có gì lạ.
Trần Thư gật đầu, bởi vì lãnh thổ bên ngoài Dị Không Gian không có Trấn Linh Quân trấn áp, dẫn đến không có nhiều Ngự Thú Đoàn đi mạo hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận