Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 585: Đồ ăn cấp Sử Thi: Hãn Phỉ Tả Dược

Câu nói đầu tiên đã khiến mọi người biến sắc. Thằng này thật sự quá cay độc rồi, vừa lên đến đã lặng lẽ phá phòng thủ, dù là ai cũng đều khó chịu được.
Quả nhiên, vẻ mặt Đỗ Thanh giận dữ, bị đâm chọt tới điểm đau nhức. Trong mắt của hắn ta thậm chí xuất hiện sát ý không chút nào che dấu.
- Hả?
Ánh mắt Đỗ Thanh lạnh lẽo, đánh giá qua lại Trần Thư một lần, nói ra:
- Ngươi là ai?
Trần Thư hào phóng thừa nhận nói:
- Đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, thành phố Bắc Nguyên, Vu gia, Vu Dịch!
Khóe miệng Đỗ Thanh có dáng tươi cười âm tàn, nói ra:
- Vu Dịch? Ta ghi nhớ ngươi rồi!
- Cảm ơn!
Trần Thư nhẹ gật đầu, vẻ mặt vô cùng bình thản.
Không ít ánh mắt của mọi người đều nhìn phía Trần Thư, thật không ngờ thậm chí có người dám trêu chọc thái tử gia của thành phố Lam Hải.
- Xin mời sáu vị tuyển thủ dự thi báo cáo nguyên liệu nấu ăn cần dùng!
Nhưng vào lúc này, trên đài có một gã nam tử ăn mặc âu phục mở miệng nói ra.
Bọn người Trương Đại Lực nhao nhao tiến lên. Mặc dù hôm nay không phải trận đấu chính thức, nhưng vẫn có có không ít người vây xem.
Cúp Tân Tinh là có tiêu chuẩn vàng nhất định, chỉ có năm tòa thành thị tham gia Linh Trù. Nhưng đều là năm thành thị nhất tuyến, trên cơ bản đại biểu trình độ Linh Trù một đời phương bắc.
- Một lượng Trúc Thanh Diệp, nửa đồng Tinh Hương Phấn Mạt, ba lượng Linh Tiên Cô…
Vẻ mặt Trương Đại Lực bình tĩnh, nói ra nguyên liệu nấu ăn chính mình cần với chủ sự, đối với Linh Trù mà nói đều là nguyên liệu nấu ăn thường thường không có gì lạ.
- Chuẩn bị làm súp sao?
Đỗ Thanh quay đầu trông lại, trong mắt có vẻ suy tư.
Lúc này Trương Đại Lực vẫn vô cùng thong dong, cuối cùng nói ra nguyên liệu chủ yếu chính mình cần,
- Phiền toái chuẩn bị cho một con Thanh Giáp Quy còn nhỏ!
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt toàn bộ mọi người chấn động.
Mặc dù là Thanh Giáp Quy còn nhỏ nhưng vẫn là Bạch Ngân Cấp đấy. Cái này cũng có ý nghĩa, Trương Đại Lực thử nghiệm đồ ăn Bạch Ngân Cấp!
Trên đài, trọng tài nhướng mày, mở miệng nói ra:
- Ngươi muốn làm Bạch Ngân Cấp hay sao?!
- Bằng không thì sao ta có thể thắng đâu này?
Khóe miệng Trương Đại Lực có chứa dáng tươi cười, tổng cộng sáu tuyển thủ, đều thuộc về Linh Trù Hắc Thiết Cấp.
Chỉ có làm ra đồ ăn Bạch Ngân Cấp mới có thể vượt qua mọi người.
- Tiến bộ nhanh như vậy sao?
Đỗ Thanh nhướng mày, trách không được Trương Đại Lực dám tới tham gia, vốn là đã sớm có nắm chắc phần thắng.
Nhân viên công tác ghi chép chi tiết lại, hết thảy đều là lựa chọn của bản thân tuyển thủ.
Mặc dù làm ra đồ ăn Bạch Ngân Cấp sẽ có thêm điểm. Nhưng nếu như thất bại, trên cơ bản sẽ chỉ có thể tạm biệt chức quán quân thôi.
Hơn nữa nếu như thành phẩm làm được chỉ là miễn cưỡng hợp cách, vậy không bằng làm một đồ ăn Hắc Thiết Cấp hoàn mỹ.
Lựa chọn của Trương Đại Lực đích thật là người cực kỳ can đảm.
Năm tuyển thủ khác cũng báo lên nguyên liệu nấu ăn bản thân cần, toàn bộ đều là nguyên liệu nấu ăn Hắc Thiết Cấp.
- Chúc may mắn!
Đỗ Thanh nhích lại gần, khóe miệng có nụ cười quỷ dị.
- Hừ!
Trương Đại Lực hừ lạnh một tiếng, không để ý đến, trực tiếp đi xuống đài.
- Vu Dịch, ngươi làm sao vậy?
Chỉ thấy Trần Thư đang ngây người, tựa hồ là đang suy nghĩ cái gì.
- Ah, không có gì.
Trần Thư lắc đầu, trước mắt nhưng lại xuất hiện bảng lựa chọn.
【 Lựa chọn 1: Gậy ông đập lưng ông, thời gian ban đêm phá hư nguyên liệu nấu ăn của Đỗ Thanh! Hoàn thành ban thưởng: Dược tề ẩn thân 1, dược tề phi hành 1 】
【 Lựa chọn 2: Báo cáo trực tiếp và công khai, để cho Đỗ Thanh thân bại danh liệt! Hoàn thành ban thưởng: phần lớn Ngự Thú Lực! Chú thích: xác xuất thành công không cao! 】
【 Lựa chọn 3: Khuyên bảo Trương Đại Lực, rời khỏi trận đấu! Hoàn thành ban thưởng: Một phần sách dạy nấu ăn Bạch Ngân Cấp 】
【 Lựa chọn 4: Trực tiếp cho nổ kho chứa nguyên liệu thi đấu! Hoàn thành ban thưởng: Dược tề bạo tạc 2 】
Trần Thư đánh giá qua lại bốn cái lựa chọn, thoáng một phát hiểu ngay ý định của Đỗ Thanh.
Quả nhiên là tiểu nhân âm hiểm!
Đáng tiếc chính là, đụng phải hắn.
Lựa chọn thứ 2 và lựa chọn thứ 3 mặc dù có chút hấp dẫn, nhưng ban thưởng không ổn, hơn nữa mạo hiểm quá lớn.
- Mẹ nó, cho ngươi ở đó mà âm mưu làm mấy chuyện xấu…
Trần Thư nhớ tới bài thuốc xổ dữ dằn trong ba lô tác chiến, nhịn không được lộ ra dáng tươi cười tà ác.
- Này! Ngươi có thể đừng cười biến thái như vậy được hay không!
Từ Tinh Tinh đụng đụng hắn, chỉ cảm thấy nụ cười của Trần Thư bỉ ổi không gì sánh được.
- Ách…
Trần Thư vẫy vẫy đầu, thanh tỉnh lại.
Hắn liếc nhìn Đỗ Thanh thật sâu, cuối cùng đã đi ra sân thi đấu cùng bọn người Trương Đại Lực.
Trương Đại Lực mở miệng nói ra:
- Trần Bì, ngươi hôm nay là triệt để đắc tội Đỗ Thanh.
- Đắc tội thì đắc tội chớ, người Hoa Hạ học phủ chúng ta sợ hắn cái rắm ý!
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không để ý nói.
Chỉ là một cái gia tộc Linh Trù mà thôi, so với Hoa Hạ học phủ hoàn toàn không cùng một cấp độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận