Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1033: Phát huy cho tốt nhé, ta tin ngươi

- Có lẽ thiếu gia đã thăng thiên rồi…
- Uỳnh!
Lại một quả cầu lửa nữa phun ra, giết chết tên đó ngay lập tức.
Thành viên còn sống duy nhất của đoàn đội đó sợ kinh khủng. Hắn ta đã đoán được kết cục của mình rồi.
- Ngươi nói đi.
Ánh mắt của người già đó lạnh lẽo nhìn hắn ta, nói.
- Trả lời cho tử tế.
Trong lòng người nam tử đó muốn chửi thật lớn, con mẹ nó thế quái nào chả là chết.
- Ta…
Hắn ta suy nghĩ nhanh hết mức có thể, phải nói ra sự thật, hơn nữa còn phải để lão đoàn trưởng chấp nhận.
Rõ ràng là, đây chính là lúc thử EQ của mình thế nào.
Hắn ta hít một hơi thật sâu, tự dưng nghĩ ra điều gì đó rồi cố gắng nói.
- Thi thể đến rồi.
- Hả, thế này…
Những người xung quanh đều lùi ra xa, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc, họ cùng nghĩ đến một điều.
- Con mẹ nó người này đúng là một thiên tài.
- Ha ha…
Hoàng Kim Ngự Thú Sư nghe vậy thì lại không nhịn được mà bật cười.
- Phù.
Nam tử đó thở phào một hơi, hắn ta phải tự thấy cảm phục EQ của mình.
Lão đoàn trưởng vốn đang đau buồn tự dưng lại bị hắn ta chọc cười. Thế nhưng khi hắn ta đang thấy may mắn, thì một quả cầu lửa xông đến một cách rất dữ dằng, khiến cơ thể của người đó bay thẳng lên trười. Nhiệt độ cao khủng khiếp đó khiến hắn ta bị giết ngay tức khắc.
Mọi người đều không bất ngờ gì cả. Nói câu này mà còn sống được thì đó sẽ là một chuyện rất ly kỳ đấy.
Thế nhưng mọi việc vẫn chưa kết thúc.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Những quả cầu lửa cứ giáng xuống liên tục, nó liên tục làm nổ tan tành thi thể của hắn ta ra, thủ đoạn ác độc kinh khủng.
Chỉ một lát sau thôi, những thứ còn lại chỉ là một đống xương cốt bay khắp cả.
Những người đứng nhìn đều thầm nghĩ: Xương cốt đến rồi…
Hoàng Kim Ngự Thú Sư quay đầu lại nhìn trụ ánh sáng màu đỏ ở phía trước, lẩm bẩm.
- Ta sẽ đợi ngươi ra đây.
Ánh mắt hắn ta đầy sát ý, lạnh lùng vô cùng. Còn về việc con trai hắn ta định giết người để đoạt bảo vật thì hắn ta bỏ qua luôn.
Mọi người đều thầm thấy thương cho người đó. Trừ khi có cường giả đến tiếp ứng, nếu không thì tên tội phạm đến từ phương Đông đó sợ là sẽ ngoẻo ngay thôi.
Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh.
Trần Thư vẫn đang cố gắng luyện tập khả năng thao túng kĩ năng thật chính xác.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Quả cầu lửa tông thẳng vào giữa tường lửa nhưng vẫn chưa khiến nó hòa tan với tốc độ nhanh.
Hẳn nhiên, lại thất bại thêm một lần nữa rồi.
- Ổn định chút đi nào.
Trần Thư xoa xoa đầu con Husky, nói.
- Lần sau mà còn thất bại nữa thì đừng trách ta chụp túi Urea trên người ngươi đấy.
- Áu áu.
Husky kêu lên vài tiếng, nó đã cố gắng hết sức rồi.
- Truyền lửa ra thật ổn định, đừng có tự ý tăng hay giảm lửa.
Trần Thư đã tìm được quan hệ đối ứng giữa nhiệt độ và tính lửa rồi. Bây giờ điều cần là Husky phải duy trì được lửa ở mức năng lượng thuộc tính lửa đã được chỉ định.
Năm phút sau, Hỏa Cầu Oanh Kích đã được chuẩn bị xong.
- Phát huy cho tốt nhé, ta rất coi trọng ngươi đấy.
Trần Thư lấy một chiếc túi phân Urea, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng và tươi cười.
- Áu.
Người Husky run lên một cái rồi trở nên chuyên tâm ngay lập tức.
Chỉ trong chốc lá thôi, ánh mắt của nó đã tỏa ra một tia sáng màu đỏ, quả cầu lửa dần tụ lại trong miệng nó.
Cả quá trình đó có hơi chậm vì cần khống chế thuộc tính lửa mà mình đang truyền ra ngoài.
Trần Thư cũng rất chuyên chú, hắn liên tục thầm ra hiệu cho Husky.
Một lát sau, một quả cầu lửa được tạo ra nhưng nó không nóng lắm, thậm chí còn không nóng bằng lửa bình thường. Bởi vì nhiệt độ của nó đã được giữ ở đúng mức 150 độ C.
- Uỳnh!
Quả cầu lửa bắn tới, nhắm thẳng vào giữa bức tường băng.
- Xì xì xì.
Bức tường băng vốn rất kiên cố tự dưng như gặp nhiệt độ cao vậy, nó bắt đầu bốc khóc rồi tan ra.
- Cuối cùng cũng thành công rồi.
Trần Thư thở phào một hơi, không ngờ mình lại làm được thật. Tiếp tục, lại có thêm bốn quả cầu lửa nữa tấn công làm một cái lỗ lớn xuất hiện ở giữa bức tường băng.
- Con mẹ nó chứ, ngươi làm được thật sao?
Ba người bọn A Lương quay đầu lại nhìn, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc. Bọn họ đã luyện tập hơn mười ngày rồi nhưng tiến độ vẫn rất chậm. Muốn khống chế được một cách hoàn hảo thì cần rất nhiều thời gian.
- Cơ bản thôi, cơ bản thôi.
Trần Thư nhoẻn miệng cười, có màn mở đầu thành công thế này, mấy việc sau đây sẽ đơn giản hơn nhiều.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, bức tường băng trước mắt giờ đã đầy lỗ, nó sắp bị phá vỡ rồi.
- Bùm!
Lại là một quả cầu lửa nữa tấn công chính xác vào góc bên phải dưới tường băng, thành công phá vỡ tuyến phòng thủ cuối cùng.
- Uỳnh uỳnh uỳnh!
Bức tường băng vỡ ngay tức khắc, nó hóa thành một màn sương khổng lồ, tiêu biến ngay tại đó.
- Thành công rồi.
Bốn người họ quay sang nhìn nhau, phấn khích vô cùng.
- Chắc là ở mức hoàn hảo luôn ấy.
Trần Thư vuốt vuốt cằm, đợi giải thưởng xuất hiện. Thế nhưng điều khiến hắn bất ngờ là không có tin nhắn nào hiện ra trong đầu hắn cả. Khi hắn đang suy nghĩ thì Vương Tuyệt tự dưng hét lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận