Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 218: Jinkela siêu cấp (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Thẩm Vô Song cũng mở to mắt như vậy, biểu cảm của lão ta đầy vẻ khó tin.
Khóe miệng Trần Thư giật giật.
- Hai người bị mù màu à, cái lúc trước dùng là màu xám, mẹ nó cái này là màu đỏ mà.
Cái bình trong tay hắn chứa thuốc để khiến người ta đi mất.
Lúc trước Thẩm Vô Song gọi bừa học sinh lên trả lời câu hỏi, Trần Thư ngẩng đầu lên nhìn lão ta nên hệ thống đã thưởng cho hắn thuốc này.
- Ngựa chết cũng chữa như ngựa sống đi, hay là cứ để Băng Loan uống thuốc này đi.
Trần Thư nói, hắn thấy rất tự tin về thuốc của hệ thống cho mình.
Khóe miệng Thẩm Vô Song lại giật giật, nói.
- Nó không phát nổ ngay lập tức đó chứ?
Nếu giống lọ thuốc nổ ban nãy vậy khác nào Băng Loan phải nuốt bom?
- Không đâu.
Trần Thư nói, cực kỳ chắc chắn, trong lòng hắn nghĩ thầm.
- Chắc là không đâu…
- Được, vậy thì cược một lần này đi.
Thẩm Vô Song cầm bình thuốc, đổ thuốc màu đỏ trong lọ cho Băng Loan uống.
Một lát sau, Băng Loan vẫn không có biểu hiện gì lạ.
Thẩm Vô Song nói.
- Không có phản ứng gì cả.
- Đừng sốt ruột, để thuốc tiêu hóa đã chứ.
Trần Thư bình tĩnh vô cùng, hắn có lòng tin với thuốc hệ thống cho.
Chỉ vài giây sau, Băng Loan mở to mắt, như kiểu nó sắp phát nổ rồi vậy, thậm chí còn có thể nhìn thấy tơ máu trong mắt nó.
Cơ thể nó tự dưng có mùi máu.
Bốn người họ thấy tình huống không được ổn lắm nên xuống mặt đất ngay lập tức.
Họ đứng dưới, ngước lên nhìn Băng Loan, cơ thể nó liên tục bốc khói, cứ như nó sắp về Tây Thiên rồi vậy.
Trần Thư nuốt một ngụm nước bọt, hỏi thử.
- Không phải là… nó chín rồi đấy chứ?
Nói xong, hắn mở túi của mình ra, lấy ra một gói gia vị.
Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh khịt khịt mũi, hình như họ đang ngửi mùi. Sau đó họ lấy ra đủ các thể loại xoong nồi bát đũa.
Trước khi chết, thử được vị thịt của Băng Loan cấp S, hình như cũng không thiệt.
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, giận dữ hét lớn.
- Cút đi! Các ngươi đúng là lũ thần kinh!
Lúc này, cơ thể của Băng Loan bị khói trắng bao vây, khí thế của nó cũng đang tăng lên liên tục.
- Hửm? Nước thuốc đó có tác dụng thật sao?
Thẩm Vô Song nhìn Băng Loan, thấy khí thế của nso đang tăng lên, thậm chí đôi mắt cũng đỏ bừng lên.
Xem ra là không ăn được rồi, trong lòng lão ta tự dưng có chút tiếc nuối đầy tội lỗi.
Bảy con hung thú Lãnh Chúa thấy sợ hãi theo bản năng, thế nhưng sự cảm phẫn trong lòng khiến bọn chúng không trốn đi ngay lập tức.
Chỉ trong chốc lát, Băng Loan đã sử dụng kĩ năng thiên phú Băng Hoàn.
Xung quanh cơ thể nó có một vòng băng đáng sợ có bán kính khoảng hai mươi mét.
- Phạm vi tăng lên cấp mười lần sao?
Thẩm Vô Song rất kinh ngạc, mẹ nó đây là thuốc hãng gì thế? Jinkela siêu cấp à?
Ba sinh vật Lãnh Chúa đều bị bao trùm bên trong vòng băng đó.
Hai con Băng Sương Cự Lang Lãnh Chúa hét ầm lên, nó đang muốn xé tan xác Băng Loan ra.
Trên đỉnh đầu bọn họ tự dưng có một cái gai bằng băng kỳ dị, nó tự nhiên bắn đến.
- Uỳnh!
Cái gai bằng băng đó giáng xuống, cơ thể của hai con Lãnh Chúa bị bắn thủng, máu tươi bắn ra.
Chỉ cần là trong phạm vi của vòng băng thì cứ thỉnh thoảng nó sẽ tự động tạo ra gai băng tấn công kẻ địch, gần như là khó mà tránh được.
Vòng băng vốn chỉ có phạm vi là hai mét là một kĩ năng mang tính chất phòng ngự.
Thế nhưng sau khi tăng lên gấp mười lần, lên đến phạm vi hai mươi mét thì sẽ biến thành kĩ năng có tính tấn công.
Một con Băng Viên Lãnh Chúa khác nhờ kĩ năng thiên phú Hàn Giáp mà chống lại được gai băng.
Tự dưng ba sinh vật Lãnh Chúa đều ý thức được nguy cơ rồi đột nhiên rời khỏi phạm vi của vòng băng.
Thẩm Vô Song thấy cảnh này, niềm tin lại một lần nữa xuất hiện trong lão ta.
Tuy rằng bộ dạng của Băng Loan trông như đang mắc bệnh vậy nhưng ít nhất thfi thực lực đã tăng lên rất nhiều.
Phái thực lực mạnh hơn phái thần tượng mà.
Một nụ cười xuất hiện trên miệng Thẩm Vô Song, lão ta chỉ muốn hét lớn.
- Ta muốn đánh mười con!
- Thầy Thẩm, ta thấy phải cứu Hắc Bạch Cự Mãng ra trước đã.
Lúc này, con Băng Tuyết Hùng Lãnh Chúa đó đang liên tục giẫm lên đầu con Cự Mãng, có vẻ nó sắp chết luôn rồi.
Thẩm Vô Song trợn tròn mắt lên, lão ta phản ứng lại được rồi cất con Hắc Bạch Cự Mãng đi ngay lập tức.
- Soạt!
Băng Loan vỗ vỗ hai cánh, bay thật nhanh về phía bảy con Lãnh Chúa, vòng băng đáng sợ cũng chuyển động theo.
Mắt của cả bảy con Lãnh Chúa đều có vẻ phẫn nộ, chúng quay sang nhìn nhau, cứ như vừa thống nhất được một điều gì đó vậy.
Ngay lập tức, Băng Viên Lãnh Chúa hét lên một tiếng rồi bắt đầu tấn công.
Thế nhwung sáu con Lãnh Chúa còn lại thì lại chọn cách rút lui.
Lúc này, biểu cảm của Băng Viên Lãnh Chúa trở nên nghiêm trọng, mở rộng miệng ra, nhìn cứ như bị thiểu năng vậy.
Mẹ nó chứ, không phải đã bảo phải chiến đấu đến chết sao?
Trần Thư cảm thán rằng.
- Xem ra trong hung thú cũng có đứa đần nhỉ.
Gai băng trong vòng băng nhanh chóng rơi xuống, khiến Hàn Giáp của Băng Viên Lãnh Chúa bị đánh vỡ.
Thế nhưng lúc này, Băng Loan không thèm để ý đến Băng Viên Lãnh Chúa đó mà lại xác định mục tiêu là sáu con hung thú đang chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận