Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 333: Đừng cản ta, ta muốn giành vinh quang cho tổ quốc (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Nàng ta bước lên Lôi Điểu biến dị, nhìn về phía Tiết Tử Minh, mở miệng nói:
- Ngươi đang nói những lời ngu xuẩn gì thế?
- ...
Tiết Tử Minh bị nói cho nghẹn, không ngờ không biết phản bác thế nào.
Tần Xuyên xoa xoa đầu, chỉ cảm thấy không biết phải nói gì,
Hắn đã ngăn cản rồi, không ngờ đối phương vẫn dũng cảm quên mình tìm chết.
- Ài…
Tần Xuyên bảo trì trầm mặc, nhớ lại khi vừa vào trường, hắn cũng từng chủ động khiêu chiến Phương Tư.
Thiên tài đều có ngạo khí, tất nhiên sẽ không thừa nhận mình không bằng người khác.
Nhưng kết quả không cần nghĩ cũng biết, lúc ấy Khế Ước Linh bị đánh cho gần tàn phế.
Đại học vừa qua được một năm, đại bộ phận người lớp trước đều có ám ảnh tâm lý đối với Phương Tư.
- Ngươi đang nói chuyện với ta à?
Trong mắt Tiết Tử Minh có một chút nộ ý, đối phương hoàn toàn không để hắn vào mắt.
Phương Tư không quan tâm tới hắn nữa, mà là nhìn về phía sương mù dày đặc, chuẩn bị nghênh đón đợt thú triều tiếp theo.
Song quyền Tiết Tử Minh hơi siết lại, khí tức của cự ưng màu đen dưới chân cũng trở nên hung lệ.
- Ta nhớ kỹ ngươi! Phương Tư!
Trần Thư nhìn tới, nhếch miệng cười:
- Ta tên là Trần Thư, ta cảm thấy ngươi cũng phải nhớ một chút!
- Ngươi?
Hai mắt Tiết Tử Minh híp lại, không để ý đến đối phương.
Vừa rồi đối phương ngay cả Ngự Long Vệ cũng dám dọa dẫm, khiến hắn có chút không rõ nội tình, nhưng chắc không phải một người tốt…
Ba người vẫn duy trì trầm mặc, không có gì để nói.
Rất nhanh, trong sương mù dày đặc lại xuất hiện tiếng gầm của thú.
Lúc ban đầu mấy người không để ý, cho tới khi một tiếng rít gào vô cùng đáng sợ đột nhiên xuất hiện!
Trần Thư vẫn chưa hiểu gì, Lôi Điểu biến dị đã lập tức kêu lên, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.
- Lại một con hung thú bạch ngân?
Tâm thần Trần Thư chấn động, nếu là hung thú bình thường, bốn người liên thủ là có thể trấn sát, nhưng nếu là cấp biến dị, vậy chỉ có thể cầm chân.
Nếu là cấp lĩnh chủ, vậy chỉ có thể trực tiếp bỏ chạy.
- Có sinh vật bạch ngân xuất hiện!
Phương Tư cúi đầu nói một câu, nhờ vào băng tay trên tay phải, đám người Vương Hiên Dương lập tức nhận được tin tức.
- Ta đi tra xét trước!
Phương Tư mở miệng nói, tạm thời trấn an hai người.
Trong mắt Tần Xuyên và Tiết Tử Minh đều hiện ra vẻ sợ hãi và hoảng loạn.
Lĩnh chủ cấp Bạch Ngân là có thể diệt sát bọn họ!
Trong phút chốc, Băng Sương Long rít gào một tiếng, bay vào trong sương mù dày đặc.
Nó có kỹ năng khống chế, cho dù là đối mặt với Bạch Ngân Lĩnh Chủ, cũng nắm chắc có thể thoát thân.
Bốn người lẳng lặng đợi kết quả,
Trần Thư vỗ vỗ Lôi Điểu biến dị, đánh mắt cho nó.
Lôi Điểu biến dị lắc mông, ý bảo mình đã hiểu.
Nếu xuất hiện nguy cơ, Trần Thư sẽ trực tiếp bỏ lại Tần Xuyên và Tiết Tử Minh.
Băng Sương Long xâm nhập sương mù, nhưng lại không có động tĩnh chiến đấu xuất hiện.
Rất nhanh, nó từ trong sương mù bay ra, thấp giọng rít gào.
Thần sắc Phương Tư dần dần trở nên ngưng trọng, mở miệng nói:
- Bên trong là Bạch Ngân Lĩnh Chủ, nhưng vẫn chưa hàng lâm tới đây, vẫn ở dị không gian!
Những lời này khiến mọi người tạm thời thở phào.
Tiếp theo Phương Tư lại nói:
- Nhưng không lâu nữa sẽ tới Lam Tinh!
- Vậy còn chờ gì nghĩ! Trực tiếp chạy thôi.
Tiết Tử Minh lập tức mở miệng nói, đã muốn té rồi.
Phương Tư nhíu mày:
- Khẩu hiệu của Ma Đô Học Phủ các ngươi chính là bảo ngươi làm đào binh à?
Trần Thư ở bên cạnh nói thầm:
- Đây rõ ràng là khẩu hiệu của Nam Giang Nhị Trung.
Bốp!
Phương Tư lườm hắn một cái, nói khẽ:
- Ngươi đừng nhiều chuyện.
Tiết Tử Minh nghe vậy, ánh mắt giận dữ:
- Ngươi… Ngươi có ý gì!
- Một sinh viên không ngờ ngay lập tức nghĩ tới chạy trốn, đúng là đáng xấu hổ!
Trần Thư vô cùng đau đớn nhìn lại, lắc đầu.
Trong lòng lại thầm nghĩ: Cũng may mình là học sinh cấp ba, hoàn toàn có thể lui lại với tính chiến lược!
Đang lúc hắn lên kế hoạch trốn chạy, trước mắt không ngờ lại xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Đợi tại chỗ, tĩnh quan kì biến! Phần thưởng hoàn thành: Độ thuần thục của hàn băng dược tề đề thăng tới đại thành.
Mục chọn hai: Trực tiếp xông lên trước, lưu lại cho mọi người một bóng lưng tiêu sái! Phần thưởng hoàn thành: Hai viên Ngự Thú Chân Châu cấp Hắc Thiết.
Mục chọn ba: Nhờ vào dược tề phát nổ, trực tiếp hủy diệt thông đạo không gian! Phần thưởng hoàn thành: Sử Lai Mỗ màu vàng toàn thuộc tính thêm 5%.
Trần Thư bất động thanh sắc, trong tay xuất hiện một lọ dược tề màu xám.
Phương Tư nhìn qua, trong lòng cả kinh, nói:
- Mẹ kiếp, ngươi muốn làm gì?
Trần Thư:
- Phương Tư tỷ, đừng ngăn cản ta, ta muốn giành vinh quang cho tổ quốc.
- Giành cái rắm!
Phương Tư tay mắt lanh lẹ, lập tức giật lấy dược tề màu xám.
Ngươi lại muốn giở trò gì?
Hiện tại tuy là ở vùng núi hẻo lánh của Nam Giang Thị, nhưng theo phạm vi bị hao tổn của Hàn Băng Hạp Cốc, dược tề phát nổ tuyệt đối sẽ tác động đến thành thị.
Hai tay Trần Thư xòe ra, nói:
- Phương Tư tỷ, vấn đề là hiện tại không nổ không được!
- Vì sao?
- Bởi vì sắp… Khai giảng rồi!
- Cút đi!
Phương Tư nắm chặt lấy dược tề, trong mắt có vẻ suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận