Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1322: Thiết bị truy tìm Quân Vương

- Liệu có thể tìm được chứ?
Trần Thư hơi nghi ngờ mà nhìn đồ vật trong tay mình, hắn thì thào.
- Hơn nữa Thú Hoàng còn là Quân Vương Cấp, tương đương với Vương Cấp của các Quân Vương rồi.
- Cũng không biết trong thành phố có Quân Vương nào bị bắt sống bao giờ chưa…
Hắn có chút do dự, dù sao đây cũng là lần đầu tiếp xúc với thứ đồ này, cũng không biết hiệu quả sẽ như thế nào.
Mặc dù sức chiến đấu của Quân Vương mạnh kinh người, nhưng chưa chắc đã không có Quân Vương nào từng bị nhân loại bắt sống mang đến phòng thí nghiệm, nhất là Quân Vương Hắc Thiết Cấp.
- Sao không có tờ hướng dẫn sử dụng nào hết vậy…
Hắn nhíu mày mà nắm chặt quả cầu trong tay.
Nhưng đúng vào lúc này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện thông tin.
[Thiết bị truy tìm Quân Vương: Có thể đưa thêm các điều kiện bằng cách thủ công, thiết bị sẽ theo dõi một con Quân Vương đã được chỉ định trước! Nếu không có điều kiện, thiết bị tự động chuyển sang theo dõi Quân Vương cách đó gần nhất! Chú ý: Không thể vượt qua không gian để truy tìm!]
- Hả?
Trần Thư hơi ngẩn ra, không ngờ vừa mới nghĩ tới thì hướng dẫn sử dụng đã lập tức xuất hiện trong đầu hắn rồi.
Hắn lẩm bẩm.
- Có thể thêm điều kiện hả? Thứ này thêm vào bằng cách nào vậy?
Vèo…
Nhưng đúng vào lúc này, quả cầu trong tay hắn đột nhiên loé lên như đang trả lời hắn…
- Thứ đồ chơi này còn có thể nghe hiểu tiếng người sao?
Trần Thư kinh ngạc, đây chính là sản phẩm công nghệ cao được xuất ra từ hệ thống sao?
Hắn đảo mắt, nói.
- Tìm kiếm một con hung thú có khí tức Thú Hoàng, hơn nữa còn có địch ý với ta.
Qủa cầu trong tay hắn liên tục nhấp nháy cứ như thể đang tiếp nhận thông tin vậy.
- Bắt đầu đi!
Trần Thư mở bàn tay ra, hai điều kiện này cũng đủ để tìm thấy đối tượng của hắn rồi nhỉ.
Qủa cầu xanh lam loé sáng rồi đột nhiên biến mất không để lại chút dấu vết nào, cứ như chưa từng xuất hiện vậy.
- Như vậy là xong rồi hả?
Trần Thư nhíu mày, lẩm bẩm.
- Thứ này không phải là hàng giả chứ…
Hắn sờ cằm suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi cũng không ra, hắn liền ngả đầu ra ngủ…
...
Rạng sáng ngày thứ hai.
Trần Thư đang ngủ mơ mơ màng màng, trong đầu đột nhiên xuất hiện tin tức mới.
[Đã xác định được vị trí của mục tiêu.]
[Hình ảnh đang tải lên…]
- Hả?
Trần Thư còn đang ngái ngủ, trước mặt hắn lại đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt!
Hắn vừa nhìn đã giật mình, thoáng chốc đã tỉnh cả người.
Nhưng điều khiến cho hắn bất ngờ hơn nữa là hình ảnh trước mặt hắn không phải một con hung thú, mà là một khuôn mặt của nhân loại!
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Trần Thư nhíu mày nhìn cảnh tượng trong hình.
Đó là một nam tử khoảng ba mươi tuổi đang ngồi trong phòng làm việc, dường như hắn ta đang xử lí văn kiện.
Trần Thư lộ vẻ suy tư, hắn lẩm bẩm.
- Hoặc là hệ thống đã xảy ra vấn đề, hoặc là người này có vấn đề! Ngược lại ta cũng muốn xem xem rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra!
Trần Thư nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào nam tử ở trong hình.
Nhưng nam tử lại không hề phát hiện có người đang theo dõi mình, hắn ta vẫn làm việc của mình như bình thường.
Nửa giờ sau, có một người đi vào phòng làm việc.
- Hả?
Trần Thư chấn động thân thể, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ.
Trần Thư cũng không biết nam tử mới tiến vào này là ai, nhưng trên tay người này lại có bao tay của Ngự Long Vệ.
- Nơi này chẳng lẽ là…
Hắn nghĩ đến một nơi, nhưng không dám chắc chắn.
Chỉ thấy hai người cùng nhau rời khỏi phòng làm việc, đi xuống đại sảnh tầng một.
Khi nhìn thấy đại sảnh, Trần Thư nhận ra nơi này chính là tổng bộ của Ngự Long Vệ tại kinh đô!
Hồi trước khi báo danh tham gia cuộc thi Ngự Thú toàn quốc, hắn đã đến tầng một của tổng bộ một lần.
- Hung thú là một tên Ngự Long Vệ?
Trần Thư nhíu mày, nhận ra chuyện này có vẻ không đơn giản lắm, hắn tiếp tục quan sát.
Hai người cùng nhau đi vào phòng họp, bên trong đã có bảy tám người đợi sẵn, trên tay bọn họ đều đeo bao tay màu vàng của Ngự Long Vệ.
Nửa giờ sau, hội nghị kết thúc, nam tử lại trở về phòng làm việc, trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn.
Đáng tiếc, Trần Thư không nghe được bất kỳ âm thanh gì, cũng không biết nội dung của hội nghị.
- Xảy ra chuyện lớn rồi!
Trần Thư không theo dõi nam tử nữa mà chuẩn bị rời khỏi kí túc xác, đi tìm Tần Thiên thương lượng một chút.
Đám người A Lương đang chơi trò chơi, nhìn thấy Trần Thư liền cười đùa trêu chọc.
- Trần Thư, giờ mới mười một giờ mà ngươi đã tỉnh rồi à? Chuyện lạ hiếm gặp nha!
- Ta có chuyện phải ra ngoài một lát!
Trần Thư lại không có thời gian nói vớ vẩn với bọn họ, hắn nhanh chóng rời khỏi kí túc xá.
Nửa giờ sau, tại phòng làm việc của hiệu trưởng.
Tần Thiên đang tự rót cho mình một ly cà phê buổi sáng, chuẩn bị xử lý các vấn đề của trường học ngày hôm nay.
- Hiệu trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi!
Trần Thư đẩy cửa ra, vội vã đi vào.
- Hả?
Tần Thiên cười hỏi.
- Chuyện lớn gì? Khế Ước Linh của ngươi lại tiến hóa rồi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận