Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1416: Dùng Bạo Tạc Dược Tề để dọn dẹp hiện trường

Cái đuôi khổng lồ ấy quật vào người Tiểu Hoàng, tuy không đánh bay được nó nhưng lại khiến nó bị thương.
- Ồm ộp.
Tiểu Hoàng bị đau, nó lập tức giương đôi mắt to tròn ngây thơ của mình lên, lăn về phía con cá sấu khổng lồ.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Cách chiến đấu của nó khá đơn điệu, chỉ có thể đè đi đè lại thôi.
- Áu áu!.
Đẳng cấp của các con cá sấu không cao, chỉ có một kỹ năng là vẫy đuôi thôi.
Thế nhưng một khi không có kỹ năng thì nó chỉ có thể chịu đánh thôi.
Khó khăn lắm mới đợi được kỹ năng chuẩn bị xong, hắn chuẩn bị để Slime đánh thêm một lần nữa.
- Xì.
Một Không Gian Ấn Ký xuất hiện ở phần đuôi của nó, nó lập tức hóa thành một lưỡi dao sắc.
- Áu.
Cá sấu trợn tròn mắt lên, đuôi nó bị chém ra ngay tức khắc. Cho dù không đứt hẳn nhưng không thể sử dụng kỹ năng được nữa rồi.
Một lát sau, cá sấu bị Tiểu Hoàng đè chết trong nỗi uất ức.
Thi thể của nó hóa thành những ngôi sao nhỏ, biến mất ngay chỗ đó, chỉ để lại hai chòm sáng nhỏ.
- Hửm?
Trần Thư vui lên ngay, quả nhiên là có vật phẩm xuất hiện rồi.
Hắn đi lên mặt đất một cách rất cẩn thận, vừa chạm vào chòm sáng đó thì trong đấu hắn đã có tin nhắn rồi.
【 Kỹ năng: Lắc Đuôi.]
【 Trợ giúp thuộc tính: Sức mạnh cộng 1%]
- Hai thứ sao?
Trần Thư cho Slime ăn trợ giúp thuộc tính, còn chiêu Lắc Đuôi ở trong thì đang khiến hắn phải ngơ ngác.
Hắn lúc thì nhìn Husky ngoe nguẩy cái đuôi, lúc thì nhìn cái đuôi ngắn ngủn của Không Gian Thố, trông vẻ mặt có vẻ hơi lạ.
- Thứ này có dùng được thật không?
Khóe miệng hắn giật giaath, cho Husky ăn kỹ annwg đó.
Ít nhất thì nó biết phân thân, hai con Husky cùng vẫy, chắc cũng có một ít tác dụng nhỉ.
Trần Thư cưỡi Husky về lại bên trong miệng Tiểu Hoàng.
- Tốc độ phát triển thế này có hơi chậm nhỉ.
Hắn vuốt vuốt cằm, cho dù thuộc tính của mọi người đều nằm trên cùng một trình độ.
Thế nhưng Husksy và Không Gian Thố vì giới hạn của chủng tộc nên tác dụng không được như rồng, hổ cùng cấp bậc.
- Không được, phải tăng nhanh tốc độ thôi.
Trần Thư cau mày, đồng thời, hắn mở Hệ Thống Không Gian ra, lấy các loại thuốc trữ bên trong đó ra.
Hắn lấy nửa bình Bạo Tạc Dược Tề và một bình Hỏa Diễm Dược Tề, khóe miệng cong lên, tự nói.
- Một ngày không phá đảo, cả người ta đều thấy không khỏe.
- Nhiên Thiêu Dược Tề có tác dụng trong phạm vi không nhỏ, hơn nữa hiệu quả khi ở trong rừng sẽ tốt hơn.
- Hạch Đan Dược Tề có tác dụng trong phạm vi rất lớn, động tĩnh cũng không nhỏ. Hơn nữa đây còn là dược tề tiêu biểu của tội phạm nữa.
- Đúng là một sự lựa chọn khó khăn.
Trần Thư đã thu hết những loại dược tề khác về rồi. Trước mắt thì chỉ còn Nhiên Thiêu Dược Tề và Bạo Tạc Dược Tề thôi.
Đã dùng để dọn dẹp hiện trường, vậy thì đương nhiên, hai loại dược tề này là tốt nhất rồi.
- Nhiên Thiêu Dược Tề có thể sẽ không đủ sức sát thương, chưa chắc đã giết được những sinh vật đặc biệt.
Trần Thư vuốt vuốt cằm, cuối cùng hắn vẫn đưa Nhiên Thiêu Dược Tề về lại Hệ Thống Không Gian.
- Đây vẫn là thứ ta thích nhất.
Hắn mỉm cười, cầm một nửa bình Bạo Tạc Dược Tề lên.
Sau đó, hắn thu hồi lại Husky và Slime, chỉ để lại mỗi Không Gian Thố.
Để đề phòng chính mình cũng bị ảnh hưởng, Trần Thư bắt buộc phải mượn Không Gian Bí Lực của Không Gian Thố để di chuyển.
Cho dù thuộc tính của Không Gian Thố chỉ nằm ở mức Hắc Thiết thôi, thế nhưng khoảng cách truyền tống của Không Gian Bí Lực vẫn nằm trong khoảng ba nghìn mét, đủ để giữ mạng rồi.
Khi Trần Thư đang chuẩn bị thực hiện một hành động khủng bố thì ở nơi cách đó khoảng hai nghìn mét, Kart đang điều khiển bốn con Khế Ước Linh chiến đấu.
Một con Cự Mãng màu đen, thỉnh thoảng nó lại thở ra khí độc màu tím. Hiển nhiên là mạnh hơn con cá sấu ban nãy Trần Thư gặp phải.
Thế nhưng bốn con Khế Ước Linh của Kart kết hợp rất ăn ý, phe họ dần chiếm được thế thượng phong.
Hai bên đánh nhau khoảng mười phút, bón con Khế Ước Linh của Kart thương tích đầy mình. Cuối cùng, chúng cũng giết được con Cự Mãng màu đen đó.
Nhìn ba vật tư đặc biệt trên mặt đất, gương mặt của Kart có vẻ vui mừng.
- Không tệ, lại mạnh hơn rồi.
Kart lần lượt cho Khế Ước Linh ăn các vật tư, hắn ta lầm bẩm, nói.
- Hành động đã thất bại rồi thì ít nhất ta cũng phải lấy được chút phần thương chứ, nếu không thì lỗ mất vé vào cửa rồi.
Cho dù Giáo Hội đã có sự ủng hộ nhất định, thế nhưng vé vào cửa đắt đỏ quá, nó vẫn tiêu tốn mất một số tiền mà hắn ta phải tích lũy trong nhiều năm.
- Tiếp tục thu thập vật tư để mạnh lên.
Kart nhảy lên một cái, khi hắn ta chuẩn bị cưỡi Khế Ước Linh rời đi thì đột nhiên có một ánh sáng màu trắng xuất hiện trong tầm nhìn của hắn ta.
- Hửm?
Kart có hơi kinh ngạc, sau đó, hắn ta vui mừng vô cùng, vội vàng bảo Khế Ước Linh đi về phía trước.
- Chẳng lẽ là vì có vật tư gì quan trọng sắp xuất hiện sao?
Bởi vì có các cây cổ thụ khổng lồ che lại, nên hắn ta chỉ nhìn thấy được một chút ánh sáng trắng thôi, thế nhưng có một điều hắn ta chắc chắn được, đó là hình như bảo vật ở cách hắn ta khá xa.
- Uỳnh uỳnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận