Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1744: Hàm kim lượng của một trăm viên đạn hạt nhân

Nhìn những gương mặt chán nản tuyệt vọng của mọi người, Trần Thư nhíu mày.
Hắn là người đánh lạc hướng Sa Hoàng, xem ra tình hình vẫn còn rất thảm khốc.
Bây giờ ở đại bản doanh của hải vực đại, một đám Hắc thiết bạch ngân Ngự Thú sư muốn thoát đi, quả thật là có chút nằm mơ giữa ban ngày.
Hiệu quả của đậu phụ phân urê nghịch thiên, nhưng đối với cao đẳng hung thú lại không có tác dụng lớn, tuy nhiên vẫn xuất hiện thương vong.
- Hiểu rõ tình huống của các đội ngũ còn lại không?
Trần Thư tự lẩm bẩm, vẻ mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.
- Điều này chúng ta này cũng không rõ ràng, nhưng đoán chừng cũng không được lạc quan cho lắm đâu…
Trong mắt nam tử có vẻ tuyệt vọng, nói:
- Thời gian một tiếng, chúng ta bị hung thú tập kích mười lần, số lượng của bọn chúng quá đáng sợ!
- Tại sao có thể như vậy chứ…
Trần Thư chau mày, không dự liệu được tình huống sẽ gay go như này.
Vừa qua một giờ mà đã ngỏm không ít người.
Đợi bọn hắn trở lại Hoa quốc, e rằng đồng bào đã mười không còn một, điều này cũng có nghĩa nhiệm vụ hộ tống của Trần Thư thất bại.
Mà tất cả những biến cố này, đều là đến từ hung thú biết được vị trí của điểm truyền tống!
- Tính sai rồi…
Trong mắt Trần Thư có vẻ không cam tâm.
Nhiệm vụ hộ liên quan đến sinh tử của mấy trăm ngàn sinh người ý nghĩa chiến lược của thần kỳ dược tề.
Bất luận là hắn hay là chính phủ, đều có chút không chịu nổi…
- Không được, tuyệt đối không được!
Trần Thư bỗng nhiên đứng dậy, vẻ mặt trở nên vô cùng kiên định.
Bất luận là ai, đều không thể ngăn cản hắn mở đồ giám của thần kỳ dược tề!
- Các ngươi nhanh chóng rời đi đi, Sa Hoàng vẫn đang đuổi theo ta!
Trần Thư vội vàng nói, dẫn theo Husky cùng Thỏ Không Gian rời khỏi nơi đây.
Mọi người nghe xong lời này, sắc mặt sững sờ, nháy mắt không dám dừng lại nữa.
Nếu bị Sa Hoàng bắt được, bọn hắn còn không đủ để nó nhét kẽ răng đâu…
- Nếu đã không dẫn dụ được Sa Hoàng vậy thì dẫn dụ thêm một ít nữa!
Trong mắt Trần Thư đã có vẻ điên cuồng, vì thần kỳ dược tề mà trở nên điên rồ.
Thần sắc hắn hung ác, mang toàn bộ độc hệ vật liệu trên người mình vào trong không gian hệ thống, chuẩn bị hối đoái Bạo tạc dược tề.
Đồng thời, hắn mở thiết bị truyền tin, liên hệ với Ninh Bất Phàm.
- Trần Thư… Ngươi… Không sao chứ?
Ngữ khí Ninh Bất Phàm gấp rút, trông có vẻ mệt mỏi.
Hơn nữa bên chỗ hắn không ngừng truyền đến đủ loại âm thanh thú gào, trông vô cùng hỗn loạn.
Rõ ràng, Ninh Bất Phàm đã dẫn dụ được lượng lớn Vương cấp lãnh chúa, khiến cho mọi người tranh thủ được cơ hội sống sót.
Trần Thư vội vàng nói:
- Ta vẫn ổn, Sa Hoàng kia chẳng khác nòa tên hề, không đuổi kịp ta, tình huống của những người còn lại có phải không tốt lắm không?
Ầm ầm!
Mấy tiếng nổ vang của truyền đến, Ninh Bất Phàm cuối cùng trả lời lại:
- A… Là… Có chút, người ta có thể liên hệ… Càng ngày càng ít!
Từ đợt chia cách lần trước, Ninh Bất Phàm nằm trong đám cường giả được cung cấp thiết bị đặc thù, có thể lập tức liên hệ khẩn cấp.
Nhưng bây giờ rất nhiều người không liên lạc được, rõ ràng là gặp phải bất trắc rồi…
Vẻ mặt Trần Thư điên cuồng, nói:
- Ngươi dẫn toàn bộ những người còn lại rời xa trung tâm vùng biển!
- Hả? Rời xa trung tâm?
Trong lòng Ninh Bất Phàm cảm thấy không ổn, nói:
- Tiểu tử ngươi đừng kích động, tính mạng của ngươi mới là đáng giá nhất!
- Hiệu trưởng…
Giọng nói của Trần Thư vô cùng kiên định nói:
- Ta không có đạn hạt nhân có khác gì cái xác không hồn đâu chứ? Ta nhất định phải liều mạng một lần, đây là tinh thần nghề nghiệp của tội phạm!
- ...
Khóe miệng Ninh Bất Phàm giật giật một cái, mẹ nó sao nghe cứ là lạ ấy nhỉ…
Hắn ta đang muốn khuyên can một chút, kết quả đối phương cũng đã ngắt thiết bị.
- Một trăm tám mươi hai bình Bạo tạc dược tề…
Trần Thư tự lẩm bẩm, trong mắt có vẻ đau lòng, đây chính là dùng mấy trăm tỷ tài nguyên mới đổi lấy được đấy.
Vốn nghĩ dùng khoản tài nguyên này đổi lấy nguyên vật liệu thần kỳ dược tề, nhưng bây giờ nếu không dùng, đồ giám cũng không thể mở, còn phân phối cái rắm gì chứ…
Ầm ầm!
Đúng lúc này, xung quanh Trần Thư dâng lên một đạo thủy lao, trói chặt!
Rõ ràng, Sa Hoàng đã đuổi theo tới!
Trần Thư không chút do dự, lại lần nữa triệu hoán tinh thần cự nhân, hao phí đại lượng tinh thần điểm, cưỡng ép phá vỡ một đường vết rách, có thể chạy thoát.
Bây giờ là thời điểm then chốt của nhiệm vụ, hắn đã có thể không tiếc cái giá nào!
Lại một tiếng trôi qua.
Trần Thư lại lần nữa thuấn di mấy chục vạn mét, đi tới vị trí trung tâm nhất của hải vực.
Vừa thấy Trần Thư xuất hiện, đủ loại hung thú như gặp đại địch, liều mạng rời xa đối phương, chỉ hận phụ mẫu sinh ít tám chân.
Hiện tại hình tượng của Trần Thư trong đầu hung thú, chẳng khác nào một kho đạn hạt nhân biết đi!
- Chạy… chạy thôi!
Trần Thư nhìn xuống đám hung thú phía dưới, trong mắt tràn ngập vẻ điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận