Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1464: Tội phạm là một người hoài cổ… (2)

Hắn vốn là không để ý, nhưng không nghĩ tới cũng là người mình quen biết.
- Vu thiếu?
Hắn nhướng lông mày, nhìn nam sinh phía trước.
Chính là bởi vì sự kiện chen ngang, Vu Dịch có xung đột với Trần Thư…
- ....
Nét mặt Vu Dịch ngưng trệ, ta mẹ nó đi đường nhỏ cũng có thể đụng tới ngươi?
Hắn ta nuốt ngụm nước bọt, gượng cười nói:
- Tội phạm..ca…
- Đêm hôm khuya khoắt làm cái gì đấy? Không phải là muốn làm việc xấu chứ?
Trần Thư nhíu mày:
- Ta không cho phép trên địa bàn của ta có người phạm tội làm trái pháp luật!
- ....
Vẻ mặt Vu Dịch ngây ngốc, đây là lời kịch của ngươi à?
Cả người hắn đều có chút mơ màng, ánh mắt trở nên cực kỳ cổ quái, da mặt con hàng này thật sự quá dày….
- Ca..ta chỉ là…đến thư viện tra tài liệu..
- Tra tài liệu?
Trần Thư lại quan sát Vu Dịch một chút, trong mắt có chút nghi vấn, nói:
- Thật sự không phải muốn làm việc xấu?
- Thật sự không phải…
Vu Dịch mở hai tay ra, lộ ra chút bất đắc dĩ, ngươi rõ ràng không biết xấu hổ đi nghi vấn người khác?
- Vậy là tốt rồi.
Trần Thư gần đầu, lúc hắn chuẩn bị quay người đi, đột nhiên quay đầu, quát lên:
- Đúng rồi, gần đây ngươi có chen vào đội ngũ người khác hay không?
- ....
Vẻ mặt Vu Dịch trì trệ, vội vã lắc đầu, thậm chí ánh mắt cũng trở nên có chút u oán.
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Ngươi đây là ánh mắt kiểu gì?
- Vì cho ta một bài học, gia gia của ta cố ý an bài cường giả, đặc biệt chen vào đội ngũ của ta, suốt ba ngày…
Trong mắt Vu Dịch có uất ức, nói:
- Ngươi biết cảm giác mua đồ bị người chen ngang, ăn cơm bị người chen ngang, thậm chí ngay cả đi vệ sinh cũng bị người khác chen ngang…
- .....
Trần Thư sững sờ, không nghĩ tới trưởng bối của đối phương sẽ ác như vậy…
Vu Dịch thở dài, không tình nguyện hồi tưởng lại ác mộng lúc trước…
- Gia gia ngươi thật sự là…
Ngữ khí của Trần Thư dừng một chút, nói:
- Có phương pháp giáo dục…
- ....
Khóe miệng Vu Dịch giật một cái, duy trì yên lặng.
Trần Thư vỗ vỗ bả vai đối phương, nói:
- Cải tạo thật tốt, làm người lần nữa! Tội phạm Nam Giang ta vẫn rất coi trọng ngươi!
Nói xong hắn đi về phía trước, không tiếp tục dây dưa cùng Vu Dịch.
- ....
Vu Dịch nhìn bóng lưng Trần Thư, yên lặng thở dài, đi về phía thư viện.
....
Thời gian rất mau tới ngày 30 tháng 6.
Bay giờ đã là hạn chót tốt nghiệp rời trường, đến ngày mai sẽ có người đặc biệt đến dọn dẹp nơi ở.
- Nên đi….
Trần Thư để Thỏ Không Gian thu thập xong hành lý, bước ra khỏi ký túc xá, đi trên hành lang không có một ai.
Hắn đóng cửa lại, ngẩng đầu nhìn bảng số phòng 333 một chút, giống như cùng nhìn nhau.
Thời gian dần trôi qua, trên hành lang lục tục ngo ngoe đã có học sinh.
Trong đó không ít người đều không phải ở lầu học bá, chỉ là có lẽ đến nhìn Trần Thư một chút, kết quả lại nhìn thấy một màn này.
Một người và một cánh cửa nhìn nhau, không khí giống như có chút nặng nề.
Mọi người không khỏi cảm thán:
Tội phạm là một người hoài cổ….
Nhưng mà một giây sau, âm thanh Trần Thư tự nói truyền đến bên tai bọn hắn:
- Cái đồ chơi này hình như là hoàng kim thiếp, cũng cạy đi….
Nói xong hắn liền móc đao nổ heo hàn quang lẫm liệt ra, trực tiếp chém lên.
Ầm!
Động tác của tội phạm như nước chảy mây trôi, tùy tiện mang bảng số phòng đi.
- A cái này….
Đám người há to miệng, trong lúc nhất thời đầu óc đều có chút lờ mờ.
Bọn hắn cuối cùng vẫn là nhìn lầm ư…
Vốn cho rằng là nhớ tình bạn cũ, kết quả là nhớ tiền…
Trần Thư ngược lại tương đối bình thường, tất cả đều phù hợp với quy định..
Vì để cho các học sinh nhớ kỹ mình tới từ Hoa Hạ học phủ.
Tần Thiên mới vừa lên đảm nhiệm cố ý hạ đạt quy định mới, tốt nghiệp cho phép mang đi một ít vật phẩm trong ký túc xá, dùng để làm kỷ niệm.
Nhưng cho dù nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, con hàng này ngay cả số phòng của ký túc xá cũng không buông tha.
- Trần Bì.
Ngay tại lúc này, sau lưng hắn truyền tới một âm thanh quen thuộc..
Trần Thư ngay lập tức quay đầu lại, chỉ thấy Liễu Phong vòng tay trước ngực, chỉ là ánh mắt có chút là lạ.
- Liễu lão sư?
Trần Thư nao nao, không nghĩ tới Liễu Phong cũng là xuất quỷ nhập thần.
Liễu Phong mở miệng hỏi:
- Đang nhìn cái gì đấy?
- Ta cướp cái đồ chơi này…ách.. ghi tạc trong đầu…
Trần Thư theo bản năng nói thật, nhưng may mắn phản ứng nhanh, cưỡng ép đổi một cách nói khác…
- Phải không?
Liễu Phong sờ lên cằm, nói:
- Sao ta lại cảm thấy ngươi muốn dọn cả cổng học phủ đi…
Trần Thư cười khan một tiếng:
- Nói bừa gì thế….
- ....
Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, nói:
- Được rồi, tiểu tử ngươi nghĩ gì trong lòng ta có thể không biết rõ sao? Hành lý thu thập xong chưa?
- Đều thu thập xong rồi!
Trần Thư gật đầu, nói:
- Ta có Thỏ Không Gian, hiệu suất nhất định đạt tiêu chuẩn.
- Thỏ con đi theo ngươi có chút giống nhân tài không được trọng dụng.
Liễu Phong lắc đầu, hỏi:
- Làm tốt vệ sinh ký túc xá chưa? Đến lúc đó còn để cho sinh viên khóa tiếp theo đó.
- Sạch sẽ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận