Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 929: Sự xuất hiện rực rỡ của nhóm ba người A Lương (2)

Phía đối thủ cũng triệu hồi Khế Ước Linh ra, trong mắt có ý chí chiến đấu.
- Bắt đầu!
Lá chắn chính giữa biến mất, đại chiến giữa hai bên chính thức bắt đầu!
Gào!
Lôi Viên cấp SS xuất chiêu đầu tiên, thân thể tràn ngập sấm sét, tốc độ tăng vọt một đoạn dài, đánh tới với tốc độ cực nhanh. Mà ở trên đầu nó còn có một con Lôi Điểu đi theo, kéo theo một tia lôi ảnh thật dài, tốc độ chắc chắn phải đạt tới mức Bạch Ngân Cấp.
- Má nó! Nhanh quá!
Người bên Phong Bạo Ngự Thú Đoàn đều khiếp sợ, thật không ngờ lại có Khế Ước Linh nhanh đến như vậy.
- Không cần phải để ý đến nó, phải đối phó Lôi Viên kia trước đã!
Vẻ mặt nam tử cầm đầu bình tĩnh, không quan tâm đến Lôi Điểu. Trong phút chốc, sáu Khế Ước Linh phía dưới đang muốn phóng đòn công kích để ngăn chặn Lôi Viên lại thì bỗng nhiên lại có biến cố xảy ra!
Vù vù!
Đúng ngay lúc này, một cơn bão tuyết lớn quét tới, nhiệt độ lập tức giảm xuống cực hạn. Trên lưng Lôi Điểu có một Tuyết Đoàn đang lấp lánh phát sáng, đó chính là kỹ năng mà nó thi triển.
- Kỹ năng này?
Vẻ mặt của ba người bên Phong Bạo Ngự Thú Đoàn trở nên nghiêm túc, trên thân thể Khế Ước Linh của bọn hắn đã bị bao trùm bởi băng tuyết, thậm chí còn xuất hiện xu thế đóng băng.
Vù vù vù!
Kỹ năng của Khế Ước Linh lập tức bị cắt đứt, nhao nhao muốn thoát khỏi cơn bão tuyết này.
Gào!
Lúc này, Lôi Viên đã đáp xuống. Nắm tay phải của nó nắm chặt, lấp lánh ánh sáng của sấm sét, trực tiếp nhắm thẳng vào một con Hắc Lang cấp S. Đôi con ngươi của Hắc Lang co rụt lại, đang muốn tránh đi thì lại bị rễ cây màu xanh biếc trói chặt.
Chính là Tinh Linh nguyên tố Mộc của Tiểu Tinh! Ngoài Không Gian Điểu và Lôi Viên ra thì những Khế Ước Linh còn lại đều ở sau lưng Lôi Điểu cả.
Gào!
Trong đầu của Hắc Lang chấn động mãnh liệt, mắt thấy nguy hiểm sắp tới gần, nó lập tức phóng ra một cái lá chắn màu đen.
Ầm ầm!
Hai mắt Lôi Viên trợn lên đầy giận dữ, một quyền mạnh mẽ đánh tới, sấm sét lập tức xé rách tấm lá chắn màu đen. Miệng của Hắc Lang mở rộng, máu tươi phun ra, nó không nhịn được mà kêu lên thành tiếng, giống hệt như con diều bị đứt dây bay ngược ra sau, bộ dáng thê thảm vô cùng.
Ngự Thú Sư ở phía trên nhìn thấy một màn này thì chỉ có thể nhịn đau mà thu hồi Khế Ước Linh vào lại Ngự Thú Không Gian:
- Lực công kích cao thật đấy!
Trong nháy mắt, biểu hiện chói mắt của Lôi Viên đã thu hút sự chú ý của phần lớn người xem. Mà lúc này, Tuyết Đoàn trên lưng Lôi Điểu lại xuất hiện ánh sáng màu xanh lam, trong nháy mắt đã đạt được độ tăng cường Lam Tinh Linh của Vương Tuyệt.
Vù vù ~
Một lượng lớn tuyết đọng tựa như lưỡi dao bằng gió đánh úp lại, khí thế vừa sắc bén lại vừa khủng khiếp.
Roẹt roẹt!
Tốc độ của năm con Khế Ước Linh còn lại vô cùng chậm chạp, hơn nữa trên thân thể còn xuất hiện vài vết thương lớn nhỏ. Tuyết rơi dày đặc giống như lưỡi dao sắc bén, cắt vào thân thể của chúng. Một màn này khiến cho trong đầu người nào người nấy đều chấn động mãnh liệt!
- Tên nhóc này?
Vẻ mặt Trần Thanh Hải khẽ giật mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tuyết Đoàn kia, trong mắt xuất hiện sự kính trọng theo bản năng.
Gào!
Lôi Viên lại đánh tới chớp nhoáng, nhanh chóng loại bỏ năm Khế Ước Linh còn lại
Ba người A Lương gần như đã giành chiến thắng với sự áp đảo tuyệt đối. Bởi vì là hệ thống tích lũy, hơn nữa biểu hiện của đội ngũ còn chiếm từ một đến ba điểm nên tất nhiên mỗi một trận đều phải toàn lực ứng phó.
- Kết thúc!
Ba người A Lương nhìn nhau, nhộn nhịp cười lên. Bọn hắn đã trở thành tuyển thủ đầu tiên trong đội ngũ xuống sân, thu hút sự chú ý của vô số người. Không chỉ mỗi những tuyển thủ ở hiện trường mà cả nước đều đã nhớ kỹ ba người bọn hắn.
Nhất là Tuyết Đoàn của A Lương, kỹ năng đó quả thực có thể nói là biến thái.
- Trần Bì, thấy sao?
Ba người A Lương cười cười mà tập trung lại, muốn nhìn bộ dáng khiếp sợ của tội phạm một chút.
Trần Thư bình tĩnh gật đầu, nói:
- Không tệ, có bộ dáng của ta khi còn trẻ rồi đấy! Lúc ta còn học trung học, ta không có sức mạnh như các ngươi đâu!
- …
Biểu cảm của ba người bọn họ lập tức đông cứng lại, ngươi có thể nói tiếng người được không hả?
- Sao thế?
Trần Thư nói một cách vô tội:
- Ta nói thật, tự tin lên đi, các ngươi mạnh hơn so với ta hồi đó nhiều!
- Cút đi!
A Lương giật giật khóe miệng, không thèm để ý đến Trần Thư nữa.
- Ta nói thật đấy, A Lương!
Đôi mắt của Trần Thư hiện lên sự tò mò, nói:
- Có phải Tuyết Đoàn của ngươi cắn thuốc rồi không hả?
- Không có nước tiểu trong chất kích thích đúng không?
A Lương bĩu môi, trong lòng cảm thấy có chút tự mãn.
Có thể làm tội phạm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng là một điều gì đó đáng vui mừng.
- Cho ngươi xem một thứ!
Trong lòng hắn ta cũng tin tưởng Trần Thư, trực tiếp lộ ra một thiên phú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận