Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1548: Tru Long Đài khiến người ta chấn động (3)

Nhất là tổng bộ của tổ chức Ám dạ đã bị phá hủy, đây là chuyện mà ngay cả 4 quốc gia lớn trên Lam Tinh cũng không làm được, mà một sinh viên vừa tốt nghiệp lại làm được điều đó…
Mặc dù trước đó bọn hắn đã có suy đoán nhưng chung quy vẫn không có chứng cứ thực tế, chỉ có một vài luồng thông tin nhỏ nhặt bên lề mà thôi.
Mà bây giờ Ngự Long Vệ lại đích thân chứng thực nên tính xác thực không cần phải nhiều lời nữa.
Là tứ đại quốc trên Lam Tinh, sẽ không vì một người mà làm tổn hại hình tượng của mình trên trường quốc tế.
- Mặc dù Trần Tưhư chưa từng chống lại Long Uyên, nhưng những chiến công của hắn là vô cùng vĩ đại!
- Hắn là người có đủ tư cách đứng trên Tru Long Đài!
Cố Lan nghiêm nghị nói:
- Hôm nay, ta đứng ở đây với tư cách là bộ trưởng của Ngự Long Vệ trao huân chương Hạo Nguyệt cấp cho Trần Thư và một chiếc băng tay Ngự Long vệ Huyết sắc!
Nói xong nàng ta vươn hai tay ra, một tấm mộc bàn tinh xảo xuất hiện, trên đó có hai vật phẩm.
Đó là huy chương và băng tay đại diện cho danh dự của Ngự Long Vệ!
- ...
Trần Thư nhìn hai vật phẩm trước mặt, lúc này trong lòng cảm thấy có chút xúc động.
Tất nhiên, Huân chương Hạo Nguyệt không cần phải nói nhiều, so với Huân chương Tinh Thần còn cao hơn một bậc, đại biểu cho vinh dự tối cao, trong nước có rất ít người có thể giành được.
Bây giờ hắn đã có ba Huy chương Tinh Thần và một Huy chương Hạo Nguyệt, không một Ngự thú sư nào có thể sánh bằng.
Mà Huyết sắc băng tay cũng không kém phần quan trọng, đại biểu cho việc hắn đã là một thành viên của Ngự Long Vệ, mặc dù không có biên bản chính thức, nhưng đã được chính phủ chính thức công nhận.
- Trần Thư, Bộ phận Ngự Long Vệ của ta đã thành lập được gần một ngàn năm qua! Mà ngươi là Ngự Long vệ huyết sắc đầu tiên trong lịch sử!
Ánh mắt Cố Lan thâm thúy, trong mắt hiện lên tia hi vọng, chậm rãi nói:
- Ta hy vọng ngươi có thể trở thành thanh kiếm sắc bén nhất, chém chết hung thú tiêu diệt tội ác!
- Cảm ơnbộ trưởng…
Trần Thư khẽ nói, rồi nhìn chiếc băng tay được đeo trên tay phải.
Băng tay có màu đỏ chót, khiến người ta không dám nhìn trực tiếp nhưng cũng đại biểu cho sự bảo hộ.
Mà băng tay cũng hoàn mỹ chứng minh cho chiến tích của Trần Thư, hắn chưa từng chủ động bảo vệ mọi người, nhưng hắn đã giết vô số hung thú và tội phạm, cũng như thực hiện chức trách của Ngự Long Vệ.
Sinh linh đã chết trong tay hắn ngay cả một số Vương Cấp Ngự Trú Sư cũng không thể sánh bằng, thực sự có thể gánh vác được trách nhiệm của Huyết sắc Băng tay.
Trần Thư không nói lời nào, trên thực tế cũng không có ý định đùa giỡn gì cả.
Tru Long Đài trước mắt trách nhiệm quá nặng nề!
Hắn không nhìn các thiết bị phát trực tiếp xung quanh mà nhìn vết máu đỏ sẫm trên đài cao, trong lòng mơ hồ có chút rung động.
Những người ở phía xa nhìn cảnh tượng trên Tru Long đài, mặc dù duy trì sự trầm mặc nhưng trong ánh mắt vẫn hiện lên vẻ ngưỡng mộ.
Đây là khung cảnh mà vô số người mơ ước!
Sau đó, Trần Thư cẩn thận cất huy chương Hạo Nguyệt.
- Ta tuyên bố, buổi lễ trao tặng danh dự đã kết thúc!
Cố Lan nhàn nhạt nói:
- Những chiến tích của Trần Thư sẽ được đăng tải trên khắp mạng của Hoa Quốc Ngự Thú, các vị có thể tự mình kiểm tra!
Vừa dứt lời, nàng ta sánh vai với Trần Thư rời khỏi Tru Long Đài.
Xung quanh không một tiếng reo hò, chỉ có sự im lặng, vì mọi người lo lắng rằng làm vậy sẽ quấy rầy những anh hùng đang say ngủ ở đây.
Nghi thức đơn giản đã kết thúc!
Mặc dù chỉ có mấy phút đồng hồ nhưng hàng tỷ người trên khắp thế giới đều đang theo dõi.
Nhất thời, dư luận về Trần Thư trên mạng xã hội chấm dứt, các thế lực lớn chủa chính phủ đều ra mặt, xóa bỏ đủ lời bình luận ác ý.
- Kết thúc rồi…
Trần Thư rời khỏi Tru Long Đài lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Liễu Phong nhướng mày nói:
- Trần Bì, cảm thấy thế nào?
- Lão Liễu, xin chú ý đến cách xưng hô của ngươi!
Trần Thư hắng giọng nói:
- Hiện tại ngươi đang nói chuyện với Trần Thư người vinh dự nắm giữ bốn tấm huy chương, Huyết Sắc Ngự Long Vệ!
- ???
Liễu Phong trực tiếp phỉ nhổ, ngươi làm ra vẻ cái méo gì chứ?
- Trần Thư à!
Cố Lan chậm rãi đi tới nói:
- Chúc mừng, ta hi vọng ngươi sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người!
- Không thành vấn đề!
Trần Thư lập tức đứng thẳng người rồi nói:
- Chỉ cần ngươi đưa tiền cho ta, làm gì cũng được hết!
- ...
Cố Lan khá ngạc nhiên, ngay sau đó khẽ cười.
Nàng ta thực sự cho rằng một chiếc băng tay có thể khiến Trần Thư vô tư hiến dâng…
Nhưng nàng ta cũng không để ý tới, với thiên phú của Trần Thư, Ngự Long Vệ không thể keo kiệt, sẽ bắt đầu đổ dồn tài nguyên vào Trần Thư.
- À đúng rồi, vẫn còn một chuyện nữa!
Cố Lan nhìn Trần thư và nói:
- Chiều nay ngươi đi cùng ta một chuyến, có người muốn gặp ngươi!
- Gặp ta sao?
Trần Thư nhướng mày nói:
- Không phải là đi gặp mặt người hâm mộ đấy chứ…
- ??
Cố Lan khẽ nhếch miệng, sau đó nhẹ giọng nói:
- Lão gia tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận