Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1835: Tác dụng của Bạo tạc dược tề phiên bản gia cường (2)

Phù Ninh nhìn phía xa xa, lẩm bẩm nói:
- Nhưng lãnh địa còn lại chính địa giới của Sa Hoàng, sớm muộn gì cũng sẽ bị tìm tới…
Trong lúc nhất thời, nhân loại hình như đã trở nên liên tục gặp khó khăn.
Nếu không gian có nhân loại rải rác sinh tồn, đại thế lực tụ tập e rằng bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
- ...
Trần Thư duy trì yên lặng, một lúc lâu, mới mở miệng nói:
- Ta có thể giúp các ngươi.
- Hả?
Phù Ninh ngơ ngác, trong mắt đã có vẻ kinh ngạc.
- Rời khỏi nơi đây đã rồi nói.
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Mặc dù không phải tuyệt đối an toàn, nhưng ít ra xác suất lớn sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Phù Ninh gật đầu, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Trần Thư.
Thời gian dần trôi qua.
Đám người Phù Ninh không rời đi, mà bắn đạn tín hiệu, chờ đợi những người sống sót còn lại trở về.
Trần Thư thuận tiện đi đến không gian thông đạo, chỉ thấy âm ảnh sinh vật kia đã biến mất không thấy gì nữa.
Rõ ràng, vong linh đại pháp sư vẫn lạc khiến trong lòng bọn chúng e dè, lựa chọn tạm thời rút lui.
Một ngày sau đó.
- Chúng ta chuẩn bị rời đi!
Phù Ninh nhìn đồng bào còn sống sót lại, thở dài nói:
- Người chết không thể phục sinh, chúng ta có thể làm, chỉ có sống sót thật tốt. bằng không, sự hi sinh của bọn hắn không có bất kỳ ý nghĩa gì…
Hắn ta muốn kích thích dục vọng sinh tồn của bọn họ, không muốn bọn họ quá mức chán chường.
Một giờ sau.
Một đoàn người rời khỏi Dị không gian nơi đây.
Có thể bởi vì Vong linh đại pháp sư vẫn lạc, cũng có khả năng bởi vì Kim sắc Long Ngư, ngoại giới không nhìn thấy tế đàn hung thú gì.
Một đoàn người cũng vô cùng thuận lợi rời khỏi Bắc Linh thất quốc.
Mặc dù không nguyện ý rời khỏi cố thổ, nhưng mọi người cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.
Nửa ngày sau.
Một đoàn người đi tới một Dị không gian phụ cận dưới hải vực.
Bởi vì là cấp phổ thông, hung thú bên trong ngay cả làm pháo hôi cũng không đủ tư cách, trong thế lực khổng lồ của Sa Hoàng thế ngược lại không có chút nổi bật nnaof.
- Trần Thư, Sa Hoàng sớm muộn gì cũng sẽ tìm được nơi đây?
Trong mắt Phù Ninh đã có một vòng lo lắng, bởi vì tiến công [Tử Vong Tế Đàn] đã có bóng mờ.
- Không cần lo lắng!
Trần Thư nhìn Dị không gian khí hậu hợp lòng người, thản nhiên nói:
- Ta sẽ đóng thông đạo của Dị không gian lại!
- Đóng lại?
Phù Ninh ngơ ngác, trong mắt đã có một vẻ không hiểu.
Trần Thư cười không nói gì, ngược lại lấy ra một bình dược tề màu xám, nhưng năm lượng bên trong càng thêm cường đại!
Chính là Bạo tác dược tề phiên bản gia cường!
Ngoại trừ khả năng bạo tạc kinh khủng, nó còn có một tác dụng đặc biệt, có thể khiến không gian hỗn loạn, từ đó phá hoại thông đạo của Dị không gian.
Nhưng mà chỉ có thể thích hợp với Dị không gian cấp thấp, hơn nữa nếu có sinh vật cao đẳng không gian xuất thủ, có thể cưỡng ép mở thông đạo.
Trước đó Trần Thư đã từng dùng mấy lần, ví dụ như đóng cửa ra vào Băng Hỏa sâm lâm của Anh Hoa quốc…
Bạo tạc dược tề phiên bản tăng cường ngoại trừ dùng để chiến đấu, thật ra còn có thể dùng để bảo vệ.
Chỉ cần đóng lại lối vào thông đạo, nhân loại ở bên trong có sẽ an toàn hơn nhiều.
Dù sao sinh vật Cao Đẳng Không Gian cũng chỉ là con số nhỏ, không rảnh rỗi đến mức đau cả trứng đi tìm Dị Không Gian cấp thấp hơn.
Hơn nữa Dị Không Gian trong Hải Vực nhiều vô số kể, một Không Gian Phổ Thông tương đối không đáng chú ý, Sa Hoàng sẽ không nhận ra.
- Thật sự có thể sao?
Trong mắt Phù Ninh hiện lên sự kích động, mặc dù cảm giác không tưởng tượng nổi nhưng hắn ta cũng biết với năng lực của Trần Thư thì việc này hoàn toàn có thể.
- Trước tiên cứ tính vậy đã.
Trần Thư mở miệng giải thích:
- Một khi nổ tung lối vào thông đạo, các ngươi sẽ bị nhốt lại ở đây, nếu bị quấy nhiễu hay xâm lược, sẽ không còn đường sống.
- Hơn nữa sớm muộn gì ta cũng sẽ về nước, đến lúc đó chiến loạn nổi lên bốn phía, ta cũng không thể chạy đến đây cứu các ngươi.
- ...
Phù Ninh suy nghĩ, thật ra còn một hậu quả nghiêm trọng hơn.
Nếu như Trần Thư xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, ngoại giới không có ai biết vị trí của bọn hắn, sợ rằng sẽ mãi mãi bị nhốt ở đây, cho đến khi thế nhân hoàn toàn quên lãng…
- Ngươi suy xét đi…
Trần Thư nhìn về phía Phù Ninh, không gấp gáp để bọn hắn tự quyết định.
Đại Lực đụng đụng bả vai của Trần Thư, nói:
- Trần Thư giúp ta một chuyện.
Không bao lâu sau, hai người đi đến một tiểu sơn cốc yêu tĩnh, cỏ mọc én bay, là một nơi an lành.
Đại Lực nhẹ nhàng đặt Tân Thanh trên lưng xuống mặt đất, nói:
- Ta muốn mai táng Lão Tân Cấp thật đàng hoàng…
- Ừm, không vấn đề.
Trần Thư gật đầu, lệnh Không Gian Thỏ mang ra một củ cà rốt khổng lồ, không bao lâu đào ra một hố đất to.
Lần đầu tiên đào hố, cũng tương đối thành thục…
Giờ phút này, lúc Đại Lực chuẩn bị đặt Tân Thanh vào hố đất, lại bị Trần Thư ngăn cản.
- Trực tiếp chôn như vậy thì quá qua loa?
Trần Thư ra hiệu cho thỏ, một cái quan tài gỗ lim “ầm” một tiếng rơi trên mặt đất.
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận